Chương 12

Lạc trang chủ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Nói cho ngươi biết, phàm là phụ nữ nổi danh tại giang hồ, càng xinh đẹp lại càng không dễ bắt nạt, bởi vì đàn ông ngấp nghé các nàng còn nhiều hơn số đàn ông ngươi biết, trên hành trình đã trải qua vô số nhân tâm quỷ mị, đến hiện tại vẫn còn có thể tung hoành ngang dọc giang hồ mà không trở thành đồ chơi bất cứ ai đã cho thấy bản thân nàng chính là một minh chứng sống!”

Lạc Chấn Vũ: “......”

Triệu Trường Hà: “......”

Thật CMN có đạo lý, vừa rồi nàng nhìn như qua loa để cho hắn ngồi ở đằng sau nàng, thật ra là cố ý quan sát? Nhìn bộ dạng bản thân thành thành thật thật cách xa mấy tấc, có thể còn đỏ mặt mới cho rằng là một thiếu niên chất phác......

Nhưng những thằng FA đều như vậy mà......

Lạc trang chủ lạnh lùng rồi nói tiếp: “Nàng bây giờ nghĩ chúng ta vô lễ, không vui rời đi, đây là chuyện tốt. Nếu ở lại đây lâu hơn, lỡ bị nàng phát hiện những người đi Triệu Thố kia là do ngươi phái đi, ngươi sẽ biết phiền phức vô tận là như thế nào!”

Sắc mặt Triệu Trường Hà nháy mắt đại biến.

“Ai kêu người thôn đó không biết trên dưới!” Lạc Chấn Vũ oán hận nói: “Chơi một thôn nữ đâu phải chuyện gì lớn, thế mà cả thôn cầm cuốc lên tạo phản, không dạy một bài học còn tưởng chúng ta dễ bắt nạt?”

Lạc trang chủ không tiếp lời, chỉ nói: “Vừa hay Nhạc Hồng Linh sốt ruột cứu người chưa điều ra cặn kẽ, tưởng rằng đạo tặc của Ma giáo, còn rửa sạch quan hệ chúng ta với sự việc này, cứ thuận thuận lợi lợi ném cho Huyết Thần Giáo lãnh cái tội này.”

Lạc Chấn Vũ nói: “Nói cách khác, không hề có thông tin về Ma đồ tập kích cũng , chứng minh những lời của nàng là tin đồn thất thiệt, nói chuyện giật gân? Chúng ta đúng là không có chút quan hệ nào với Huyết Thần Giáo .”

Lạc trang chủ đột nhiên tỏ ra kì lạ và do dự, một hồi sau mới nói: “Thà tin là có, chuẩn bị phòng thủ trước cũng tốt, ta sẽ gửi thư cho Kinh Sư Trấn Ma Tư, thỉnh Đường thủ tọa phái người tới hỗ trợ.”

Lạc Chấn Vũ không hiểu lắm, nhưng cũng không phản bác lại phụ phân, cuối cùng liếc mắt nhìn về hướng bóng lưng Triệu Trường Hà: “Tiểu tử này vẫn còn dựa cửa ngơ ngác đưa mắt nhìn ân nhân của hắn rời đi. Chúng ta......”

Nói làm một cái động tác tay cắt ngang cổ: “Để tránh tương lai hắn phát hiện cái gì, tìm chúng ta báo thù.”

Lạc trang chủ lắc đầu: “Không thể, lỡ như Nhạc Hồng Linh nổi hứng, chạy tới thăm thiếu niên nàng cứu, không có người rất khó ăn nói. Xem như cho nàng chút mặt mũi, thu làm ngoại môn đệ tử bỏ qua một bên không quản là được, dù sao người ngươi phái đi Triệu Thố đều bị Nhạc Hồng Linh gϊếŧ, người khác trong thôn cũng không biết chuyện này, hắn làm sao phát hiện được sự thật?”

Lạc Chấn Vũ không phục nói thầm: “Phụ thân cũng kiêng kị Nhạc Hồng Linh quá , ta chưa tìm nàng báo thù vì gϊếŧ thuộc hạ của ta...... Lạc Hà Sơn trang của nàng cũng chỉ là một môn phái cửu lưu......”

Lạc trang chủ thở dài: “Ngươi là người Lạc gia thế nhân mới biết tới ngươi, còn nàng ngược lại...... Bởi vì có Nhạc Hồng Linh, thế nhân mới biết trên đời có sự tồn tại của Lạc Hà Sơn Trang. Ngươi nếu thật sự muốn theo đuổi nàng, nói không chừng có thể bắt đầu từ xuất thân của nàng...... Còn đối với nàng, ngươi vẫn nên an phận chút.”

Hắn không dể tâm tới con mắt long lanh đứa con, trên mặt nở một nụ cười, tự mình đi đến bên cạnh Triệu Trường Hà, thân thiết vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Dựa cửa ngắm nhìn như thế, không đành lòng sao?”

Triệu Trường Hà hít một hơi thật sâu, xoay đầu lại đã là một nét mặt cười chất phác: “Đúng vậy, Nhạc tỷ tỷ thật xinh đẹp.”

Lạc trang chủ cười ha ha: “Tập võ cho tốt, lệnh tỷ tại giang hồ chờ ngươi.”

Đúng là một tiền bối cho người khác tràn đầy cảm giác ấm áp...... Nhưng hắn không phát hiện, nắm đấm Triệu Trường Hà nắm đã nổi đầy gân xanh.