Vào thời điểm mấy người đang đứng trong hậu hoa viên nói chuyện phiếm, đường huynh của Lý Tuyền là Lý Diễm nghe được tin tức liền hồi phủ sau đó đi đến đây. Lý Diễm là con trai trưởng của bá phụ Lý Tuyền, ở gia tộc của bọn họ hắn đứng hàng thứ nhất, đường huynh thuở nhỏ thông minh hiếu học, chăm chỉ không ngừng, lại thêm ngày thường vô cùng giản dị ôn hòa cho nên toàn bộ thế gia quý nữ của Tề quốc đều đồng ý rằng hắn chính là vì hôn phu tốt nhất. Bất quá bá phụ của Lý Tuyền chỉ có duy nhất một người con trai này, thế nên từ xưa đến nay Lý Diễm luôn bị phụ thân quản lý rất nghiêm, khiến cho vị đường huynh này của nàng tuy sắp đến tuổi nhược quán nhưng vẫn chưa có thành thân.
Lý Diễm vừa quay trở lại phủ đệ liền một mặt trách cứ hai vị đệ đệ đãi khách không chu toàn, một mặt khác đem Cao Hoán chú cháu hai người mời tới nhã hiên. Lý Tuyền nhìn thấy đường huynh đã trở lại, liền hướng về mấy người quỳ gối hành lễ, chuẩn bị cáo lui .
Không ngờ tới nàng lại bị Cao Hiếu Uyển một phen giữ chặt tay không chịu buông ra, hắn hướng về phía Lý Diễm cao giọng nói:
"Lý Đại lang chỉ cần để ý chiêu đãi thất thúc của ta là tốt rồi, ta có A Tuyền ở cùng là được rồi!"
Hắn từ trước đến nay đều quen như vậy, nhưng vẫn làm cho Lý Diễm không khỏi giật giật khóe mắt, hắn trầm ngâm một hồi rồi mới quay lại đối với vυ" già đang đứng một bên phân phó nói:
"Đi đem vài vị cô nương mời đến đây!"
Sau đó Lý Diễm nở nụ cười lạnh nhạt quay đầu vừa muốn đối Cao Hoán cùng Cao Hiếu Uyển nói chuyện, liền hắc tuyến phát hiện Cao Hiếu Uyển từ lúc hắn phân phó vυ" già kia thì vị Hà Gian vương này đã đem Tam muội của hắn kéo qua một bên nói chuyện không thèm để ý đến hắn nữa. Mà Thượng Đảng vương Cao Hoán cư nhiên cũng ngồi ở bên cạnh hai người bọn họ, nghiêng tai lắng nghe, thường thường hắn còn xen vào một hai câu.
Lý Tuyền bất đắc dĩ cùng ca ca ruột liếc mắt một cái, Lý nhị lang Lý Sâm tiến lên hai bước, dùng giọng nói ôn tồn khuyên bảo nói:
"Đại ca, huynh xem xem, Hà Gian vương bọn họ luôn luôn như thế mà, sao qua nhiều năm như vậy huynh vẫn chưa ứng vậy."
"Nhưng là... A Tuyền nàng..."
Lý Diễm quay qua nhìn lại đường muội xinh đẹp ngọt ngào nhà mình, trong lòng tràn đầy cảm giác vô lực.
Lý Sâm mang theo một tia đau lòng trong ánh mắt nhìn chuyên chú Cao Hiếu Uyển đang nở nụ cười với muội muội sau đó hắn điều chỉnh lại cảm xúc đem thanh âm bình tĩnh mà sâu thẳm nói:
"Ít nhất Hà Gian vương thương muội muội, như vậy muội ấy sẽ không phải chịu kết cục như Lô gia biểu tỷ, không phải sao?"
Nghĩ đến biểu tỷ tuổi còn trẻ mà đã hương tiêu ngọc vẫn hắn cảm thấy ít nhất muội muội còn có cái có thể bảo vệ được nàng, mà người kia cũng là thật tâm thương nàng, như vậy liền tốt rồi, không cần cái gì dòng dõi, tu dưỡng,..., tất cả đều là thứ yếu mà thôi .
Lý Diễm thở dài một hơi, gật đầu đáp:
"Có lẽ vậy!"
Nếu đã như vậy thì không cần phải nhiều lời nữa .
Huynh đệ ba người lẳng lặng đứng thẳng ở một bên, nghe tên hỗn tiểu tử họ Cao gia kia quang minh chính đại dỗ ngọt muội muội nhà mình.
"A Tuyền, ta đã tìm người ấn theo phương pháp mà muội nói sao một ít trà, chính là không biết sao ra kết quả thế nào, nếu không muội trước thử xem?"
Cao Hiếu Uyển nói xong liền cho gọi người hầu của chính mình đến, sai bọn họ đem ống trúc lấy lại đây cho mình.
"Thật sao!"
Nghe được lá trà được sao tốt lắm, Lý Tuyền hai mắt liền tỏa sáng, vươn tay nhận lấy ống trúc trong tayCao Hiếu Uyển, nàng không kịp đem tất cả đổ ra mà chỉ kip đem bên một ít trà bên trong trà đổ ở trên tay. Trước quan sát số trà vừa mới sao được thì thấy có điểm nát bất quá đây là lần đầu tiên sao trà có lẽ lần sau đại khái sẽ tốt hơn nhiều. Lý Tuyền lại đem lá trà đưa đến chóp mũi, một cỗ mùi thơm ngát chỉ có của trà xanh dâng đầy trái tim nàng.
"Ừm, thợ thủ công cổ đại thật sự rất thông minh, chỉ với một phần phương pháp sao trà không đầy đủ cũng có thể làm ra giống với trà của hiện đại đến sáu bảy phần a."
Cao Hiếu Uyển ở một bên thích thú nhìn động tác của Lý Tuyền hắn trêu ghẹo nói:
"A Tuyền a ta đem trà ngon của ta cho muội thì muội lại không thích, cố tình lại muốn làm cái phương pháp quái đản đến ép buộc người khác, cũng không biết muội làm sao mà nghĩ ra được nữa, mà thôi xem như đã phần là ta xuất tiền xuất lực, muội mau cho ta thưởng thức nó đi!"
Lý Tuyền ngẩng đầu thấy Cao Hiếu Uyển nhìn mình bằng ánh mắt đầy trông mong, lại nhìn một bên Cao Hoán đang bày ra bộ dạng trưởng bối cũng lộ ra thần sắc tò mò, nàng mỉm cười gật đầu. Cầm lá trà trong tay thả lại vào trong ống trúc, xoay người gọi đến nha hoàn bên người của chính mình ,
"Hồng La, ngươi đi đến lấy cho ta bộ bạch từ trà cụ mà lần trước biểu ca đưa cho ta mang tới đây!"
Hồng La phúc thân, sau đó liền xoay người rời đi.
Lý Tuyền mới quay lại đối với ca ca nói:
"Nhị ca, muội nhớ rõ phụ thân hôm qua cho huynh nước suối trên núi mà người mới cho người lấy về để huynh ủ rượu. Không biết nhị ca huynh có còn không cho muội một ít?"
Lý Sâm mỉm cười gật đầu:
"Ta sáng nay ra khỏi thành, giờ mới trở lại nên không biết nhưng chắc là còn. Như thế nào, A Tuyền muốn dùng?"
"Muội chỉ dùng một chút thôi nhị ca đừng nói cho phụ thân biết nhé!"
Nàng nghiêng đầu, bày ra bộ dạng đáng yêu nháy mắt với ca ca của chính mình mấy cái.
"Phốc... Quỷ nha đầu! Muội chính là lần nào cũng dùng hết nên phụ thân có biết thì cũng luyến tiếc không có mắng muội đâu."
Lý Sâm cười phân phó hạ nhân quay về lấy nước đến đây.
"Huynh sai bọn họ mau chóng lấy đến đây nhé!"
Lý Tuyền vội vàng phân phó nói.
"A Tuyền đang ở đây làm cái gì thế?"
Một giọng nữ truyền đến màn trúc bị vén lên theo sau đó là bốn thiếu nữ đang tiến tới, các nàng mặc váy dài đoản nhu giống nhau chính là bước vào trước là hai thiếu nữ vấn kiểu tóc linh xà kế, tà tà cắm một cây trâm vàng, trong lúc di chuyển hoàn bội bên người kêu leng keng, dáng vẻ nhanh nhẹn, sau đó hai cái cô gái rõ ràng tuổi còn nhỏ hơn theo sau tiến vào, trên đầu hai nàng búi tóc thành kiểu song kế, chỉ cuốn quanh vài vòng châu tuyến màu sắc rực rỡ, cũng không có mang theo nha hoàn tới đây.
Bốn cô gái tiến vào, trước đối với Cao Hoán cùng Cao Hiếu Uyển quỳ gối hành lễ, sau là cùng huynh trưởng, đệ đệ muội muội chào hỏi rồi mới ngồi xuống. Mặc đoản nhu màu phấn hồng là nhị cô nương Lý Du dẫn đầu hỏi:
"A Tuyền, muội vừa rồi ở nói cái gì thế?"
Lý Tuyền chuyển qua ngồi xuống giữa bọn tỷ muội , gặp nhị tỷ hỏi nàng, liền mỉm cười nói:
"Vương gia sai muội đi pha trà mới cho người thưởng thức, muội đang muốn sai người đi lấy vài thứ để pha trà tới đây, thỉnh Vương gia cùng huynh trưởng nhấm nháp, vừa khéo, các tỷ tỷ cùng muội muội liền đến đây."
"Có trà tốt gì mà đáng giá cho muội mở lời khen ngợi thế mau..."
Lời của Lý Du còn chưa nói xong, liền bị Cao Hiếu Uyển đánh gãy , hắn nhíu chat lông mày, mất hứng đối với Lý Tuyền nói:
"A Tuyền, muội vừa rồi gọi ta cái gì hả?"
Liền ngay cả Cao Hoán đang ngồi một bên an tọa cũng không tán thành hướng nàng thẳng lắc đầu,
"A Tuyền, đã nói nàng không cần khách khí như vậy!"
Nói xong, hắn còn đối với Cao Hiếu Uyển giáo huấn:
"Tam lang, ngươi không được hung dữ với A Tuyền, ngươi làm như nàng là huynh đệ của ngươi chắc!"
"Không sao đâu mà hai..."
Lý Tuyền lời nói còn chưa dứt, liền bị Cao Hiếu Uyển ngắt lời hồng y thiếu niên cao ngạo là thế mà lại có thể ngoan ngoãn hướng nàng bồi tội,
"A Tuyền, muội đừng giận ta mà, ta chỉ là nhất thời tình gấp gáp khi thấy muội lại gọi ta là Vương gia !"
Lý Tuyền vô lực trả lời hắn, "Tam ca, muội không tức giận , vừa rồi là muội gọi sai !"
Thế nhưng trong lòng nàng lại không ngừng gào thét,
"Trời ạ, loại chuyện này rốt cuộc còn muốn phát sinh bao nhiêu lần, ta thật vất vả thoải mái mấy tháng, ngươi vì sao nhanh như vậy liền khiến cho hắn đã trở lại!"
Lý Sâm đồng tình nhìn thoáng qua chính muội muội của mình, làm một nữ nhân được nam nhân Cao gia sủng ái có khi cũng rất không dễ dàng , nhìn cái bộ dạng như bị tra tấn của muội muội hắn sẽ biết.
Bất quá, hiển nhiên có người lại không nghĩ như vậy, nhị tiểu thư Lý gia là Lý Du hướng về phía Cao Hiếu Uyển ngọt ngào cười, xinh đẹp hỏi:
"Tam ca, đoạn thời gian trước muội nhìn thấy huynh đưa cho A Tuyền một phiến bình phong họa cũng thật tốt nha. Nhưng là A Tuyền thật sự rất keo kiệt, ngay cả cho chúng ta nhìn xem vài lần đều luyến tiếc."
Nói tới đây, còn oán trách liếc mắt nhìn Lý Tuyền một cái,
"Tam ca, khi nào huynh có thời gian cũng họa một bức cho muội nhé!"
Cao Hiếu Uyển nghe được nhị tiểu thư nói Lý Tuyền quý trọng thứ hắn đưa tới cho nàng liền mừng rỡ mặt mày hớn hởn vì thế hắn cũng không có phát tác tính tình khi nghe Lý Du gọi hắn là Tam ca, chính là tùy ý vẫy vẫy tay nói:
"Nhị tiểu thư về sau vẫn nên gọi ta là Vương gia thì tốt hơn, mà ngươi nói xem tranh ta vẽ có thể tùy tiện tặng người được sao."
Lời kia vừa thốt ra, Lý Tuyền biết ngay không khí vui vẻ sẽ bị phá hỏng, quả nhiên vị nhị tỷ nũng nịu kia của nàng lập tức liền đỏ mắt như sắp khóc đến nơi rồi, cuối cùng nàng còn nhớ rằng mình là thế gia thiên kim tiểu thư vậy nên mới không có trực tiếp khóc luôn tại chỗ bất quá ánh mắt kia bắn về phía của nàng thập phần không tốt lành gì.
Lý Tuyền trong lòng hơi hơi thở dài, nàng biết ý tưởng của Lý Du, đại tỷ của các nàng là Lý Uyển gần như đã được quyết định để trở thành thái tử phi, cô cô của các nàng luôn luôn đối Lý Uyển vô cùng tốt, cho nên đối với đích thứ nữ Lý Du không khỏi có điều sơ sẩy. Thiên nàng là đại bá mẫu ít nhất một cái đứa nhỏ, xưa nay được bá mẫu sủng ái nhất, việc này so ra kém với tỷ tỷ nhà mình, nàng mặc dù có oán nhưng rốt cuộc vẫn là tỷ tỷ ruột của mình thời gian dài qua cũng liền thôi đi.
Cố tình chi thứ hai đích nữ Lý Tuyền thuở nhỏ liền được Văn Tuyên đế hiện tại cũng chính là dượng của các nàng thích, từ nhỏ liền mang theo nàng tới lui các vương phủ, ngay cả cựu thái tử cũng cực thích nàng, điều này làm cho Lý Tuyền ở trong gia tộc có địa vị ẩn ẩn sánh ngang đại cô nương Lý Uyển. Cái này làm cho lý du trong lòng thập phần bất bình, nếu như so ra thì chi thứ hai đích nữ Lý Tuyền còn muốn so với đích tôn đích nữ lý du kém hơn một ít , dù sao phụ thân của Lý Du chính là gia chủ của Lý gia.
Lúc này địa vị của Lý Tuyền trong gia tộc lại đè ép Lý Du không thể ngóc đầu, khiến cho nàng làm sao có thể cao hứng nổi, hằng ngày việc nhỏ việc lớn nàng liền khắp nơi đều cùng Lý Tuyền tranh giành. Lý Tuyền thì vào thời điểm nhàn rỗi liền cùng nàng đấu một trận, thời điểm có việc cũng mặc kệ nàng. Tính đúng ra, Lý Tuyền thường thường bề bộn nhiều việc, thời điểm có nhàn tâm cùng vị nhị tỷ này tranh chấp thật đúng là không nhiều lắm.
Bất quá, Lý Tuyền thật sự là nghĩ không ra, các nam nhân Cao nhân cho dù bọn họ là hoàng tộc thì thế nào bọn họ đều giống nhau không thể khiến cho các sĩ tộc có nhà cao cửa rộng để mắt. Lý du thế nhưng cũng là thiên kim sĩ tộc tiêu chuẩn, nàng ta rõ ràng vô cùng chướng mắt Cao Hiếu Uyển bọn họ , mà nếu Cao Hiếu Uyển có thật sự đối với nàng ta tốt, có khi lý du còn muốn tức giận là đằng khác! Ai, tâm tư của tiểu cô nương cũng thật khó đoán!
Lúc này Hồng La liền bưng một bộ bạch từ trà cụ tiến vào, nàng nhẹ nhàng đem trà cụ đặt ở cái bàn bên cạnh Lý Tuyền, sau đó khoanh tay thối lui đến phía sau Lý Tuyền đứng. Vừa vặn, nước cũng rất nhanh được mang đến.
Lý Tuyền đứng lên, gọi vυ" già múc nước cho mình rửa tay, lại đốt hương. Rồi nàng mới nhẹ nhàng đem trà cụ dùng nước sôi nhất tráng sơ qua, lại đem lá trà rửa sạch, cuối cùng đem nước đun qua. Sau Lý Tuyền mới cười nói:
"Tốt lắm, mọi người chờ thêm một lúc nữa là lập tức có thể dùng rồi."
Lý Du tùy tiện vươn tay lấy qua ống trúc Lý Tuyền đặt lên bàn mở ra nhìn lá trà bên trong ,quyệt cái miệng nhỏ nhắn nói:
"A Tuyền, muội lại muốn làm cái gì vậy, trà ngon muội không cần, muốn cái này tán trà làm cái gì? Hơn nữa muội xem muội, đây là pha trà sao? Nếu muội pha trà như vậy thì trà kia ta cũng không dám uống đâu."
Lý Du vừa nói vừa liếc mắt khinh thường, làm cho Lý Tuyền cảm thấy chính mình có phải hay không làm cái gì không thể tha ảnh hưởng đến gia tộc, khiến cho nàng ta khinh bỉ thành như vậy.
Cao Hoán một tay gỗ nhẹ lên mặt bàn, chậm rãi đối với lý du nói:
"Nhị cô nương không thích có thể trở về!"
Lý Du thần sắc cứng đờ, bị huynh trưởng trừng mắt liếc nhìn một cái thì mới chịu cúi đầu an tĩnh lại.
"Trà tốt lắm, nhị tỷ, tỷ thử xem phương pháp pha trà mới của muội đi, nếu không tốt thì tỷ có thể góp ý với muội nha."
Lý Tuyền đứng ra giảng hòa, nàng nhấc ấm trà lên, hướng bạch từ chén trà chậm rãi rót nước trà vào trong chén, nước trà lập tức tràn đầy chén trà nho nhỏ.
Lý Tuyền vừa muốn nâng chung trà lên, đã bị Cao Hiếu Uyển bắt ngừng lại, hắn đi vài bước đến bên người nàng, một phen giữ chặt tay Lý Tuyền, thân thiết nói:
"A Tuyền, để cho người khác đem đi, muội bị bỏng thì phải làm sao bây giờ, vừa rồi nhìn muội ngâm nước trà, ta liền thấy lo lắng !"
Lý Tuyền thật muốn cắn hắn một ngụm, nàng có ngốc như vậy sao, lấy cái chén trà còn có thể đem chính mình làm bỏng!