Chương 11: Bị anh trai nhìn đến chảy nước

Luyện tập đến 10 rưỡi, Dung Vũ liền nói mệt mỏi, ngồi trên xe riêng của Dung gia gọi đến đây, về nhà.

Cảnh Không kiểm tra điện thoại, tiếp theo cũng không học viên khác tới đây tập xe, tốt nhất vẫn lên về nhà giúp vợ chăm sóc bảo bảo.

Anh tìm một chỗ và đậu xe.

Vừa mới chuẩn bị xuống xe, quay đầu lại liền thấy trên ghế có hai cái qυầи ɭóŧ.

Anh ngẩn người, đầu óc hiện lên gương mặt bị tìиɧ ɖu͙© nhiễm hồng hào, cùng với động tác cô thọc ngón tay vào tiểu âʍ ɦộ.

Bên tai anh, còn mơ hồ vang lên từng tiếng hô hấp uyển chuyển êm tai của cô.

Anh xuống xe, như bị ma quỷ ám nhặt lên qυầи ɭóŧ hai người lên, cất vào túi quần.

Vào đêm.

Bởi vì buổi sáng Dung Vũ thức dậy sớm, lại đi tập xe, cho nên mệt ngủ cả một buổi chiều.

Cô tỉnh dậy ăn cơm tối xong, thoải mái dễ chịu mà tắm rửa, mới vừa mới bò lên trên giường, tiếng chuông điện thoại vang lên.

“Anh trai?” Cô ấn nghe điện thoại.

“Em gái ngoan, hôm nay có nhớ anh trai không? Hửm?”

“Nhớ a, anh trai ở bên kia thế nào? Sao bây giờ mới gọi điện thoại cho người ta?”

“Khi vừa hạ cánh, vội không ngừng nghỉ, mới thở một hơi, lập tức liền gọi điện thoại cho em đó.”

Hai người tán tỉnh qua lại nói chuyện không được vài câu, Dung Phong Sơ gọi video.

“Hôm nay chỉ có thể nhìn, vuốt, lại ăn không được, thèm chết anh trai rồi.”

Biết được Dung Vũ chịu không được giọng trầm thấp ôn nhu mềm mại, Dung Phong Sơ cố ý dùng ngữ khí thật ôn như.

“Chỉ là……” Dung Vũ lạt mềm buộc chặt mà thoái thác, “Đều do ca ca, hôm nay Tiểu Vũ dậy quá sớm, mệt mỏi quá, bây giờ có cảm giác buồn ngủ ~”

Dung Phong Sơ nghe giọng cô mềm mại ngọt ngào, hiểu được tâm tư nhỏ của cô, khóe miệng giương lên.

“Anh làm em gái bảo bối mệt mỏi sao? Để anh dùng gậy mát xa, mát xa cho em gái nhỏ một chút đi.”

Dung Vũ làm nhiều lần như vậy, đương nhiên nghe ra không ít lời cợt nhả.

Nhưng là, cô bị người anh trai nhân mô nhân dạng, kỷ khắc thủ lễ, kỳ thật lại văn nhã bại hoại trêu trọc, vẫn khiến cô đỏ mặt không ngừng.

“Anh trai xấu nha ~ chỉ biết bắt nạt người ta.”

Cô hờn dỗi một tiếng, mở hết đèn phòng lên, chiếu sáng cả căn phòng giống như ban ngày.

Sau đó, tay trái cầm điện thoại, nửa nằm ở trên giường, phía sau lưng dựa vào đầu giường.

Nghiễm nhiên là chuẩn bị tốt để cùng anh làʍ t̠ìиɦ qua video.

“Anh trai nói muốn giúp em mát xa, sao lại là bắt nạt em? Hửm? Em chụp mũ lung tung như vậy, tin anh trai trở về bắt nạt em đến mức không xuống giường hay không?”

Anh cố ý bày ra trạng thái tức giận, nghe vậy trái tim Dung Vũ run lên.

Bỗng nhiên nhớ tới, lần trước anh đem cô lăn lộn suốt hai ngày không xuống giường được.

“Không cần a, người ta mảnh mai như vậy, rất dễ dàng bị bắt nạt hư nha.”

“A? Phải không? Tiểu Vũ bẻ âʍ ɦộ bánh bao xinh đẹp cho anh trai nhìn xem, xem bị bắt nạt chỗ nào hỏng rồi?”

Dung Vũ đỏ mặt, chấp nhận yêu cầu phát video trò chuyện của anh.

Sau đó, đáp ứng yêu cầu của anh, xấu hổ mở hai chân ra, cầm di động, quay được hình ảnh tay mình chậm rì rì cởϊ qυầи lót ren ra.

Chân cô cực kỳ đẹp, xương cốt cân xứng, vừa thẳng vừa dài, sờ lên bóng loáng, mang theo một tia hơi lạnh.

Anh nhìn động tác của cô không chớp mắt, ánh mắt sâu thẳm nhìn đùi cô do dự.

“Em có phải chảy nước hay không? Anh trai nhìn thấy trên qυầи ɭóŧ có vệt nước.” Anh chế nhạo nói.

——————

PS: Cất chứa và trân châu đều hảo thiếu, trát tâm (´-ωก`)

______________________Mọi người đọc truyện cho Hy nhận xét chút, có động lực chút nào