Chương 1
Sau một đêm dài đằng đẵng, Trương Thụy cảm thấy mình dường như thấy được ánh sáng, hắn bắt đầu cảm giác được thân thể của chính mình, cảm thấy vết thương trên đùi truyền tới đau đớn, hắn cũng nhớ lại chuyện phát sinh lúc trước:
Vào đêm Trung thu, gia gia Càn Khôn Kiếm - Trương Vân Thiên tổ chức đại thọ 70. Ông nội hiện giữ chức minh chủ võ lâm, chưởng môn mỗi đại môn phái trong chốn võ lâm đều tề tụ tại Hoa Sơn chúc thọ. Trong khi mọi người đang vui vẻ ăn uống, ma giáo Thiên Nhạc Giáo im hơi lặng tiếng ba mươi năm dưới sự chỉ huy của giáo chủ Ôn Tất Tà tấn công lên Hoa Sơn, khi mọi người muốn ngăn cản iểm, lại phát hiện đều trúng một loại độc rất kỳ quái, công lực toàn thân chỉ có thể phát huy ra 1-2 thành. Ở dưới tình hình như thế, tuy quần hào đều liều chết đánh trả, nhưng chưa tới mấy hiệp thì đều đã bị bắt.
Trong lúc hỗn loạn, ông nội cùng cha vì yểm hộ mình và nương thoát đi, bị Ôn Tất Tà gϊếŧ hại, mà tỷ tỷ cùng thê tử cũng bị bắt lại, cuối cùng, mình và mẹ dưới sự liều mạng che chở của đám người hầu, chạy trốn tới bên vách đá, bị thủ hạ của Ôn Tất Tà là hộ pháp Da^ʍ thần Cát Tiến Hoan đuổi theo, mình trúng độc chưởng của Da^ʍ thần Cát Tiến Hoan, bị đánh rơi xuống vách núi, mà mẹ thấy mình rơi xuống vách núi, lại cũng phi thân nhảy xuống vách đá theo mình. Bên tai mình mơ vang vọng tiếng gọi thê lương tuyệt vọng của mẹ lúc thấy mình rơi xuống vách núi. May mắn được trời cao phù hộ, ở đáy vực vừa vặn có một đầm sâu, mình và nương mới có thể bảo vệ tính mệnh.
Lúc hai mẹ con vất vả đường bơi ra khỏi đầm sâu tìm, lại phát hiện bốn phía đầm sâu đều vách đá là trơn truột nhìn không thấy đỉnh, căn bản là không có cách nào leo lên, toàn bộ chính là một tuyệt cốc giống như đáy giếng sâu ngăn cách với đời, cũng may toàn bộ đáy cốc, ngoại trừ đầm sâu rộng mấy mươi trượng ra, còn có địa phương chừng mười mẫu, có không ít cây ăn quả, đã kết quả, là loại có thể ăn được, hơn nữa trong đầm sâu cũng có cá. Xem ra, tuy tạm thời không đi lên được, nhưng cũng không cần lo lắng lập tức bị chết đói.Trong thời điểm gian nguy này, ý chí sinh tồn mạnh mẽ mới có thể giúp con người ta sống sót, phải sống bởi có sống mới có thể cứu người thân và báo thù. Chàng ngồi vận nội công bên thềm đá, cố gắng trị thương cho chính mình, không ngừng suy nghĩ kẻ nào đã hạ độc cả nhà, tại sao lại làm như vậy?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương