Chương 14: Việt Nam trong mắt tôi! [ phần 1: thiên tỉ biết yêu]
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nó, nhỏ và các anh bước vào nhà. Thường thì những bộ bàn ghế tiếp khách luôn có hai ghế đơn và một ghế dài. Trong khi Quỳnh và Thiên mỗi người ngồi một ghế đơn thì chiếc ghế dài còn lại đương nhiên là dành cho ba đứa kia: Nguyên - Phương - Khải. Nó ngồi bắt chân điểm tĩnh rót nước, thực ra ngoài mặt nó điềm tĩnh vậy thôi chứ ai biết được trong lòng nó hiện thời như thế nào a! Đập bàn đập ghế hú hét um sùm lên luôn ấy, ai bảo có idol của nó ở đây làm gì a. Không biết kiếp trước nó tu bao nhiêu mà kiếp này nó sướиɠ quá thế này này. Nhưng vui ấy là vui trong lòng, chẳng nhẽ lại nhảy xổ ra: " ối anh ơi, em hâm mộ các anh lắm, cho em xin vài pic ảnh với chữ kí với". No no, mình là con người lịch sự. Chỉ sợ chưa xin được mà người ta đã sợ chạy mất dép. Không nên a
- Quỳnh a, mày định giải thích sao về vấn đề này đây! -.-
Nó gườm gườm mắt nhìn nhỏ. Cái cớ làm sao lại giấu nhau như thế! Nếu hôm nay không phải nó có việc xuống thành phố thì làm sao nó có thể gặp ba anh như thế này?
- Ơ, tao..........
Nhỏ ấp úng không biết nên bắt đầu từ đâu. Căn bản là hai đứa đang sử dụng ngôn ngữ tiếng Việt a, nên ba anh chỉ ngồi đó nhìn biểu cảm của hai đứa mà ngơ ngác
- Hai em.........bạn thân à?_Nguyên nhìn biểu cảm của hai đứa. Một đứa thì nheo mắt giống như kiểu sát thủ lắm, còn một đứa chỉ biết cúi đầu mà ậm ờ trong miệng liền lên tiếng giải vây
- A! Bọn em mới quen nhau hôm qua a!_nó gượng gượng quay sang trả lời
- Oài, vậy mà làm anh cứ tượng các em quen nhau lâu lắm rồi cơ_ Nguyên gật gật đầu
- Nào! Giờ giải thích nghe xem!_ nó tiếp tục nhìn Quỳnh, ngôn ngữ Tiếng Việt vẫn làm ba anh không tài nào hiểu
- Chuyện kể ra thì dài dòng lắm_ Quỳnh bỗng nhiên thở dài. Ngó ngó từ đằng trước ra đằng sau, sau khi xác định kĩ bố mẹ không có ở đây, nhỏ liền quay sang kể một mạch thật dài
Tuy hai đứa mới gặp nhau từ hôm qua, vẫn chưa thể xác định nó là người tốt hay xấu nhưng theo cảm tính mách bảo của nhỏ thì: nó là người đáng tin!
Từng câu từng chữ lọt vào tai nó, thật không dám tin trên đời này lại có kẻ vô lại như tên bộ trưởng kia. Cứ ngỡ rằng những nhân vật phản diện kiểu này chỉ có thể có ở trên phim truyền hình. Xem ra, nó sai rồi! Thẳng thắn mà nói, nó là đứa rất hay lo chuyện bao đồng. Vì vậy nên vụ việc lần này nó không thể nhắm mắt làm ngơ được a!
Đúng vậy! Nếu giúp Quỳnh lần này, có thể gọi là một công đôi việc!
Thứ nhất, nó sẽ làm một việc có đức!
Thứ hai, nếu nó cùng tham gia vào việc lần này thì chẳng phải nó sẽ được gặp anh thường xuyên hay sao! Nghĩ đến đó nó nở một nụ cười quỷ dị mà cũng khá đáng yêu!
- Quỳnh ạ! Tao nghĩ không sớm thì muộn mày cũng phải đối mặt với lão ta. Thay vì phải sống từng ngày trong lo sợ, chi bằng hãy giải quyết việc này nhanh nhất có thể_ khuôn mặt nó nghiêm túc nhìn bạn
- Tao cũng nghĩ như vậy đấy nhưng mà chưa có cách_ Quỳnh thở dài thườn thượt
- Vậy mày muốn biết làm cách nào để nhanh nghĩ ra kế sách hay không?_ nó bắt đầu nghĩ ra chiêu trò
- Muốn!
- Nếu mày muốn nghĩ ra kế sách hay thì đầu óc phải thật thoải mái. Mà muốn thoải mái thì chúng ta phải đi chơi!_ ánh mắt nó như sao xa nhìn con bạn chằm chằm
- Đi chơi?_ Quỳnh khó hiểu nhìn nó hỏi lại
- Ừ! Đi chơi với ba anh
A! Thì ra là muốn đi chơi với idol, nhỏ chả biết quá ấy chứ!
Ba ngồi đó, vẫn không thể nào hiểu những lời vừa rồi nó nói với nhỏ. Chỉ biết là lúc đầu Quỳnh có thái độ buồn bực, nó có thái luôn ngạc nhiên, nhưng càng về sau các anh tự dưng lại thấy nó là một nụ cười vui. Rồi bỗng nhiên thấy Phương quay ra nói
- Các anh lần đầu tới Việt Nam, có muốn đi chơi chút không?
Ba anh nhìn nhau, cô gái này nói tiếng Trung cũng giỏi quá chứ hả?
- Ý kiến không tồi, anh cũng đang muốn tham quan xem Việt Nam có điểm gì khác Trung Quốc.
Vương Nguyên gật đầu tán thưởng!
- Thiên Tỉ anh thì sao?_ Quỳnh quay sang xin ý kiến của Thiên Tỉ
- Được anh cũng muốn đi chơi một chút!
Nó hí hửng cười cười rồi quay sang phía Tuấn Khải
- Vương Tuấn Khải, anh có muốn đi chơi chung không?
Nó biết bản thân nó đang rất vui, cũng rất kỳ vọng vào câu trả lời của Khải
- Ờm........tôi........_ Vương Tuấn Khải bỗng ngập ngừng
Chợt Vương Nguyên phát hiện ra một điều gì đó
- Tuấn Khải! Sao mặt anh là đỏ bừng lên thế kia?
À, muốn biết vì sao Tuấn Khải lại đỏ mặt không? Là vì ngồi cạnh gái chứ còn làm sao nữa! Từ lúc vào nhà, cái giây phút nó tự ngồi xuống bên cạnh anh thì anh đã cảm thấy có chút gì đó ngại ngùng và khuôn mặt theo đó đỏ bừng lên từ lúc nào không biết🤣🤣🤣🤣🤣
- A! Anh không sao, chú đừng lo. Được rồi vậy thì chúng ta đi chơi!
Nói rồi, Khải đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo rồi chạy một mạch ra ngoài sân hít thở mạnh khiến cho 4 người trong nhà cứ thế bịt miệng cười thầm
Tuy là ở thành phố, nhưng khu vực mà Quỳnh đang ở lại là một xóm nhỏ. Nhà Quỳnh ở trong ngõ, nên phải mất một khoảng thời gian nhất định thì cả 5 người mới ra được đến đường cái. Lúc này, xe cộ tấp nập, con đường hai chiều, đèn xanh đèn đỏ nhấp nháy liên tục, những toà nhà cao tầng, nhà hàng sang trọng cứ thế mà hiện lên trước mắt, tuy thành phố Thái Bình này không thể so sánh với Hà Nội nhưng cũng khá nhộn nhịp
Chúng nó dừng chân trước một tòa nhà màu trắng, khá to có dòng chữ " VINCOM PLAZA" rồi cùng nhau bước vào
Pic bên dưới😂😂😂😂
Thực chất đây là một siêu thị lớn với đủ các loại đồ như: mĩ phẩm, thời trang, đồng hồ, ăn uống, xem phim, nhà sách vân vân và mây mây. Tóm lại là cái gì cũng bán. Với người bình thường thì chắc hẳn nơi này là một chốn xa xỉ, sang trọng, nhưng đối với ba anh thì khác. Hẳn là quá tầm thường đi.
Đây là ý nghĩ của nó vào Quỳnh lúc bấy giờ! Vừa đi vừa liếc xem biểu cảm của các anh như thế nào! Có vui hay là không? Có hài lòng hay là không? Hai đứa nó vừa đi vừa đi vừa nơm nớp lo sợ như vậy! Nhưng kết quả cuối cùng là có anh không hề nhíu mày lấy một cái, cũng chưa hề mở miệng ra than phiền hay chê bai. Điều đó cho thấy, các anh không quá trọng vẻ cao cấp hay lạc hậu. Đúng là idol tốt a!
Ba chàng thanh niên và hai cô gái hiện tại đang là tâm điểm của sự chú ý. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía chúng nó, nam thanh nữ tú không thể rời mắt được a. Đặc biệt ba anh chàng thanh niên kia lại cực kỳ đẹp trai. Thỉnh thoảng có mấy cô gái phát hiện ra các anh là nhóm nhạc nổi tiếng, muốn chạy ra xin chữ kí lắm nhưng chân lại không thể xê dịch vì sướиɠ. Vài cô còn nhanh tay lấy điện thoại ra chụp vào píc. Còn không quên xì xào " hai đứa con gái kia là ai vậy nhỉ?". Kiểu này Tứ Diệp Thảo lại dậy sóng một thời mất
Tầng một của Vincom thường bày bán những mặt hàng như đồng hồ, mỹ phẩm......... Nhưng căn bản những món đồ này chúng nó thật sự chẳng cần thiết nên bỏ qua.
Tầng hai là nơi trưng này các đồ nội thất, dụng cụ tập gym...........bỏ qua
Tầng ba là nơi dành cho các tín đồ thời trang, đồ công sở, hay dã ngoại, vân vân và mây mây. Chúng nó quyết định ghé vào đó một chút để mua đồ. Trong khi nói thì chạy lăng xăng ngắm nghía mấy cái váy xoè thì ở đằng sau, Quỳnh đang lựa đồ cho Thiên Tỉ. Nhỏ cầm chiếc áo sơ mi trắng ướm đi ướm lại lên người của anh giống như một cô vợ bé bỏng đang mua đồ giúp chồng. Ây da, cảnh tượng này thật khiến dân FA gatô muốn chết! Điển hình là hai anh chàng đang đứng ở đằng kia, Vương Nguyên phát hiện trước nên khẽ đi tới chỗ của Khải huých huých vài cái rồi đưa mắt về phía của Quỳnh và Thiên. Thấy vậy, Khải chỉ biết cười thầm. Đứa em trai lạnh lùng và cao lãnh của anh - Dịch Dương Thiên Tỉ không ngờ lại là người yêu sớm nhất nhóm
Lại nói đến Quỳnh, nhỏ đi hết chỗ này đến chỗ khác lựa chọn chiếc áo sơ mi trắng làm quà tặng Thiên Tỉ nhân ngày anh tới Việt Nam nhưng mãi vẫn chưa chọn được cái nào vừa ý, cái thì màu tối quá, cái thì màu trung tuổi quá. Bỗng ánh mắt dừng trên chiếc áo sơ mi trắng, hai ống tay màu xám rồi nhanh tay chọn lấy rồi ướm thử lên người Thiên Tỉ. Anh cũng vậy! Rất ngoan ngoãn đi theo sau mặc cho nhỏ chọn đồ giùm mình, ngược lại trên đôi môi luôn hiện lên nụ cười mỉm
- Cái này.......hợp với anh lắm_ nhỏ nhìn chiếc áo gật gù, vì Quỳnh thấp hơn Thiên Tỉ cả một cái đầu nên luôn phải ngước lên
- Được, vậy theo ý em, lấy chiếc áo này đi!
Hai người nhìn nhau nở một nụ cười vui rồi tiếp tục chọn đồ
" Việt Nam trong mắt tôi thực đẹp, nhưng em..........người con gái Việt Nam còn đẹp hơn rất nhiều lần"
- Ây! Nhìn này, cái váy này đẹp không?_ cách đó không xa, nó đang tí tởn ngắm mấy cái váy. Tính quay ra hỏi ý kiến của Quỳnh thì thấy nhỏ đang "liếc mắt đưa tình" với Thiên. Đương nhiên là nó nhận ra trong ánh mắt cả hai đều tràn sự yêu thương dành cho đối phương nên chỉ biết mím môi cười trộm rồi quay đầu, quyết không làm phiền người ta nữa🤣😂😂
Đang đứng tự dưng nó nghe thấy có người nói nhỏ đằng sau
- Chiếc váy này không hợp với cô đâu! Màu đỏ quá mức nổi trội, tuy nhìn khá sang trọng nhưng tôi thấy nó quả thực không hợp với cô chút nào.
À! Thì ra Khải đã đứng sau nó từ lúc nào. Tuy có hơi bất ngờ nhưng ngay lập tức nó liền mỉm cười thân thiện
- Vậy......anh chọn giúp tôi đi!_ tuy là nó nói chơi chơi vậy thôi nhưng ai ngờ Khải nghiêm túc xắn tay áo lựa từng chiếc váy rồi chọn ra một chiếc váy trắng
- Cái này!
Quả thực khi nó mặc thử chiếc váy này vào khiến nó trở nên khá xinh đẹp.
- Được không! Được không!
Nó thử đồ xong bước ra xoay một vòng
- Ây, đẹp đó mày_ Quỳnh chống cằm gật gật
- Tuyệt vời_ Thiên Tỉ cũng nhìn nó đánh giá
- Beautiful_ Vương Nguyên giở giọng Tiếng Anh ra nhận xét. Anh phát âm tiếng anh vừa chuẩn vừa hay khiến người ta đã nghe thì càng muốn nghe nữa
Khải thì thôi rồi! Chỉ biết đứng ngẩn người nhìn rồi nhận ra bản thân đang mất tập trung liền ho " khụ khụ" vài phát rồi quay đi tránh cho mọi người nhìn thấy khuôn mặt anh đang đỏ bừng
( tác giả: *cười gian xảo* ô hô hô🤣🤣🤣😂😂😂😂)