🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Khi những tia nắng mặt trời đầu tiên của ngày mới chiếu xuống, Vương Nhất Bác đã dậy rồi, nhìn Tiêu Chiến vẫn còn đang ngủ, đây là lần đầu tiên hắn dậy sớm hơn cậu, cũng là lần đầu tiên đồng hồ sinh học của Tiêu Chiến mất đi tác dụng
Vương Nhất Bác chưa từng có cơ hội cẩn thận quan sát Tiêu Chiến như ngày hôm nay, mấy lọn tóc che đi cặp lông mày, nhắm mặt lại mới nhìn thấy đôi lông mi như tằm
(như kiểu mày tằm mắt phụng ấy) làm nổi bật lên ánh mắt sáng ngời kia, lông mi như cánh bươm buớm như có như không tình cờ rung động, sống mũi thẳng tắp phối hợp với lông mày khí khái khiến cho cả người đều khôi ngô, đôi môi quyến rũ đã thêm một điểm nhấn cuối cùng cho sự hoàn hảo của cậu, miễn cưỡng khiến người ta nhìn ra một chút cảm giác đáng yêu
Ngắm không đủ, càng quan sát tỉ mỉ càng bị hấp dẫn, Vương Nhất Bác cúi đầu tiến lại gần hơn, muốn khắc sâu mỗi một bộ phận của Tiêu Chiến vào tâm trí mình
Đang ngắm say mê, đầu lại truyền đến một cảm giác đau nhói, từ sau khi tai nạn xe mất trí nhớ, mình liền bị vấn đề này, có lúc đau đớn có thể làm cho hắn nhớ tới một chút hình ảnh vụn vặt, nhưng nhiều hơn cũng chỉ là đau mà thôi. Vương Nhất Bác cũng tự đi bệnh viện kiểm tra, bởi vì trong não có một khối máu nhỏ vẫn không cách nào loại bỏ, chỉ có thể thông qua giảm bớt áp lực cùng gánh nặng tâm lí, nghỉ ngơi thời gian dài mới giảm bớt được, cũng có khả năng đi kí©h thí©ɧ lại có thể sẽ tốt lên, nhưng không ai dám chắc chắn, bây giờ xem ra chỉ có thể thuận theo tự nhiên chờ khối máu tiêu tan
Có thể là do có Tiêu Chiến ở bên cạnh, lần này nương theo đau đớn, trước mắt Vương Nhất Bác lóe lên một số hình ảnh của hai người trong quá khứ, dựa vào trong ký ức chắc đây cũng là thời điểm mình đơn phương yêu mến đi, vì có một cái công ty làm điều kiện thuận lợi, nên thường xuyên được quấn quít lấy Tiêu Chiến, mời cậu ăn lẩu, nhìn cậu tập nhảy, mỗi lần đều giống như là chờ người yêu tan học, cách cửa kính nhìn cậu đổ mồ hôi vì giấc mơ của mình, dù đau lòng nhưng cũng vì cậu mà vui vẻ
Mặc dù chỉ là lóe lên một chút ký ức, nhưng đối với Vương Nhất Bác mà nói đã là cực kì vui mừng rồi
Tiêu Chiến cảm thấy có tiếng hít thở rất gần, mở mắt ra đã nhìn thấy các góc cạnh trên mặt Vương Nhất Bác phóng to rõ ràng trước mắt mình, khoảng cách này rất gần cũng rất nguy hiểm, có thể cảm giác được hô hấp lẫn nhau cùng nhịp tim của đối phương càng ngày càng nhanh
Tiêu Chiến hơi di chuyển, để hai người trở về khoảng cách an toàn, bởi vì cậu thấy được tình cảm trên mặt Vương Nhất Bác, nhưng bây giờ cậu không có tâm trạng gì cả
Sau khi thức dậy và rửa mặt, hai người đã đến quán Sữa Đậu Nành
(không biết dịch sao :v) gần đó để ăn sáng, Tiêu Chiến nhìn ngày hôm nay trời trong nắng ấm, nói cái gì cũng không chịu về nhà làm tổ trên giường
"Cẩu Tể Tể, tôi thật sự tốt lắm rồi, chúng ta đừng về nhà, ra ngoài đi dạo thật tốt mà"
"Không được, trong thành phố cũng không có gì mới, các điểm tham quan xung quanh cũng không gần, đi đi lại lại nhiều tôi sợ cậu không chịu nổi"
Thái độ Vương Nhất Bác rất kiên quyết
Đúng lúc đó, đứa bé gái bàn bên cạnh ầm ĩ với cha mình để được đi DisneyLand, ánh mắt Tiêu Chiến sáng lên
"Hay chúng ta cũng đi DisneyLand chơi đi, ở đây lâu như vậy rồi còn chưa đi qua, với lại nó ngay trong thành phố, cách chúng ta không xa, đây không phải vừa vặn à, anh nói có đúng hay không Cẩu Tể Tể ~"
Vương Nhất Bác nhìn vẻ mặt chờ mong kia, Tiêu Chiến chớp chớp mắt không ngừng, rốt cục vẫn là không lay chuyển được cậu, đáp ứng đi DisneyLand chơi
Vì để Tiêu Chiến chơi thoải mái, hai người mua vé VIP, như vậy là có thể không cần xếp hàng rồi
Đầu tiên chơi Vòng xoay năng lượng ánh sáng Tron, nghe nói là hạng mục hot nhất DisneyLand, chần chừ do dự một lát vẫn là theo Tiêu Chiến đi tới
"Cẩu Tể Tể anh sẽ không sợ cái trò này đấy chứ"
Tiêu Chiến phấn khích đến nỗi cuối cùng cậu cũng tìm được một trò mà hắn không dám chơi
Vương Nhất Bác nhíu nhíu mày
"Không biết nữa, tôi cũng không chơi mấy trò này"
Tiêu Chiến không chờ hắn nói xong đã kéo hắn, hai người ngồi vào. Sau khi chơi một vài vòng, Vương Nhất Bác đúng là không có phản ứng gì, ngược lại hai chân Tiêu Chiến như nhũn ra, đứng cũng không vững, vốn là muốn nhìn Cẩu Tể Tể bối rối, không nghĩ tới chính mình không xong đầu tiên rồi. Vương Nhất Bác buồn cười nhìn dáng vẻ Tiêu Chiến bối rối, đi tới hỏi một câu
"Tiêu lão sư còn muốn đi một vòng nữa sao?"
Tiêu Chiến lườm hắn một cái, tức giận đi về phía trước
Người càng đến càng nhiều, khi ra ngoài Tiêu Chiến không mang theo điện thoại, Vương Nhất Bác sợ cậu đi lạc, vội vã đuổi theo dắt tay cậu. Tiêu Chiến vốn còn muốn bỏ tay Vương Nhất Bác ra, không nghĩ tới hắn nắm thật chặt, trong lòng bàn tay hắn đều không nhúc nhích được, cũng không trêu chọc tính khí trẻ con kia nữa
Ở Disneyland bán rất nhiều bóng bay, khách du lịch cũng gần như là mỗi người đều có một quả trong tay, Tiêu Chiến cũng muốn, lại nghĩ mình cũng đã lớn như vậy rồi chắc không muốn lắm đi, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm về bóng bay của người khác, Vương Nhất Bác đã sớm phát hiện ra hành động nhỏ của cậu, chờ Tiêu Chiến mở miệng, nhưng đến bây giờ cậu cũng chưa nói, Vương Nhất Bác đã tự không nhịn được trước rồi
"Tiêu lão sư, cậu có muốn bóng bay không?"
Tiêu Chiến sững sờ, không nghĩ tới tâm tư nhỏ của mình bị Cẩu Tể Tể phát hiện, mạnh miệng nói
"Không muốn, tôi cũng không phải trẻ con"
Vương Nhất Bác không nghĩ tới Tiêu Chiến ốm rồi lại như một đứa trẻ đang lớn, hết cách rồi, người của mình mà, vẫn phải cưng chìều, không nhịn được cười nói
"Vậy tôi muốn, tôi đi mua hai quả, hai chúng ta mỗi người một quả là được rồi chứ"
Tiêu Chiến cũng cười rồi, hưởng thụ cảm giác nuông chiều mình của Vương Nhất Bác, ngạo kiều nói một câu
"Thế thì được"
Nhất Bác mua hai quả bóng bay gấu Pooh giống hệt nhau, một con buộc vào cổ tay Tiêu Chiến, và một con buộc vào cổ tay mình, sau đó hai người tiếp tục đi về phía trước với mười ngón tay đan xen, không biết rằng hai người con trai đang cầm những quả bóng bay dễ thương lại trở thành một cảnh đẹp ở DisneyLand, thế mà tự che đến kín kẽ, không chút nào sợ bị phát hiện
Hai người lại đến Treasure Cove
(là vùng đất cướp biển) chơi Cướp biển vùng Caribbean, sắp tới trưa, thể lực hai người gần như cạn rồi, nhà hàng DisneyLand tự nhiên trở thành điểm đến tiếp theo, đầu tiên là ăn xúc xích tẩm bột ngô ở toa ăn nhỏ trên Đảo phiêu lưu, rồi đi đến Khu vườn tưởng tượng
(là một khu vườn phép thuật) ăn kem dứa chiên
(dịch bừa ạ TT), cuối cùng hai người đi tới khu ẩm thực lớn nhất --- Đại lộ Mickey, mỗi một món tráng miệng ăn vặt gần như là đều nếm thử một lần, mới tiếp tục đi tìm khu giải trí tiếp theo
Sau khi chơi trong công viên một ngày, nói không mệt là không thể nào, nhưng mà được ăn chơi thoải mái có thể coi là không còn gì tiếc nuối, cuối cùng hai người chọn chơi vòng quay ngựa gỗ làm trò kết thúc ngày hôm nay. Tiêu Chiến ngồi lên trước, Vương Nhất Bác lại chọn ngựa gỗ phía trước cậu, nhưng lại ngồi ngược lại, thuận tiện ngắm dung mạo tuyệt mỹ của Tiêu lão sư
Ban đầu hai người yên lặng ngồi trên ngựa gỗ, không có bất kỳ tương tác nào, sau đó không biết là chạm đến điểm cười nào của đối phương, một trước một sau nhìn nhau liền nở nụ cười, mãi đến tận ngựa gỗ dừng lại, hai người mới dần thôi
Thông tin về DisneyLand mình lấy trên hanoitv, các câu biết Trung Quốc nó không thích xài tên thương hiệu bằng tiếng Anh đó, tra mệt xỉu[Phần 1: Khám phá Disneyland Thượng Hải, Trung Quốc]truyenhdt.com không trích được link nên mọi người kiếm như trên là ra