Chương 25: Đoàn phim·Thân mật (2)

Lúc tỉnh lại đã là lúc mặt trời lặn, Tiêu Chiến muốn nghiêng người sang nhìn dáng vẻ Vương Nhất Bác ngoan ngoãn ngủ, kết quả bên hông đau nhức suýt nữa để cậu nằm nhoài lên người Vương Nhất Bác, trong lòng không khỏi oán giận Vương Nhất Bác làm sao lại có tinh lực như vậy, dằn vặt mình đến một chút khí lực cũng không còn mới bằng lòng bỏ qua

Vương Nhất Bác mơ mơ màng màng cảm thấy người bên cạnh có động tĩnh, theo bản năng liền muốn nhào tới, nhưng sợ Tiêu Chiến cho rằng hắn lại muốn nữa. Không ngờ rằng người kia nhoài tới trên người hắn rồi một chút động tĩnh cũng không có, hóa ra coi chính mình là đệm thịt

Tiêu Chiến bất đắc dĩ cười cười. Cậu phát hiện Vương Nhất Bác so với mình mơ hồ còn gầy hơn, cơ hồ bị toàn bộ cơ thể đè lên cũng không có cảm giác gì mấy

Tiêu Chiến cứ như vậy nhìn Vương Nhất Bác ngủ say, không biết qua bao lâu, nghe thấy cái dạ dày gọi 'ùng ục ~ ùng ục', nghĩ lại hai người một ngày cũng không đàng hoàng ăn cơm, mới nhẫn tâm đánh thức Vương Nhất Bác, nhưng cái người này ngủ cũng quá sâu, Tiêu Chiến cũng hết cách, dứt khoát đè lên Vương Nhất Bác làm ngạt

Được 'hôn mà tỉnh' Vương Nhất Bác bộ mặt cười xấu xa, Tiêu Chiến mới phản ứng được vừa nãy tiểu tử này là giả bộ ngủ chờ đợi mình mắc câu

"Anh được lắm, dám gạt tôi"

"Ai khiến cậu dễ bị gạt như vậy, hahaha, Tiêu Chiến cậu buông tay ra, hahaha..."

Tiêu Chiến đem móng vuốt của mình hướng về phía hông Vương Nhất Bác, cậu nhớ tới Vương Nhất Bác sợ ngứa, quả nhiên không sai, thế nhưng rõ ràng chính cậu cũng sợ ngứa...

Sau đó chính là hai người 'hahaha' lăn ở trên giường thành một khối, mà đến tận hai người không còn khí lực để cười mới coi như thôi

Thu dọn một hồi, chuẩn bị đi ăn cơm tối, Tiêu Chiến liếc nhìn thời gian

"Chúng ta đi ra ngoài ăn đi, nhà ăn của tổ phim đã sớm giải tán"

"Được, tôi lái xe dẫn cậu đi chỗ này, ngày hôm qua tôi đi ngang qua nhìn thấy, 'Quán cơm nhỏ', xem chừng cũng không tệ lắm"

Tiêu Chiến nghĩ rằng đó chỉ là một quán cơm nhỏ, không nghĩ tới đây là tên của quán ăn này. Là một quán cháo, cách trang trí rất cổ, thời gian này bên trong vẫn còn đầy người, nhưng ở đây không ổn ào, như thể tất cả đều như văn nhân nhã sĩ

"Anh nghĩ như thế nào lại đưa tôi đi húp cháo? Tôi còn tưởng rằng anh muốn dẫn tôi đi ăn cá, giúp tôi cải thiện bữa ăn cơ"

Tiêu Chiến tò mò hỏi

"Thịt cá chờ cậu quay phim xong sẽ cho cậu ăn đủ, đoàn phim các cậu tài chính không đủ, phòng chừng ăn cũng không tốt bao nhiêu, hơn nữa bây giờ thức ăn ngoài cũng không vệ sinh, tôi sợ dạ dày cậu không thoải mái, đưa cậu đến chủ yếu là khám phá thử quán này, vạn nhất khi nào dạ dày không thoải mái có thể tới nơi này húp cháo, còn có rau xào, chủ yếu nơi này cách chỗ ở của cậu cũng không xa"

"Vậy tức là anh đã sớm đến nơi này rồi"

"Ừ, tôi đã ăn ở đây trước khi đi tìm cậu, cậu đừng nói rằng xung quanh ở đây chỗ ăn vặt đúng là không ít, chỉ có điều quán này... Tôi cảm thấy yên tâm nhất!"