Chương 22: Trả đũa🥩

Chủ Nhật Edwin ngủ nướng, khi tỉnh dậy thì người bên gối đã không còn bên, để lại một vết lõm trống.

Cuối bàn dài trong phòng khách, Giang Miểu hững hờ cầm muỗng xắn bánh kem dâu tây, hộp giấy vứt xuống đất. Vài bản nháp và ghi chú bày ra bàn, laptop trước mặt đang phát một bộ phim Hongkong cũ, không khí sắc tình choáng ngập màn hình, khung ảnh phóng to thu cận hình ảnh người đàn ông thè lưỡi liếʍ cần cổ trắng bóc như tuyết y chang rắn, đi kèm tiếng thở dốc khò khè. Giang Miểu thờ ơ, máy móc đút bánh vào miệng.

Edwin che mắt cô từ phía sau. Nương theo hệt bộ phim, ống kính quay tới ngực thì anh cũng cởi nút cài nịt ngực, vờn qua rốn, ngón tay anh thọc vào bánh kem, nguấy nó một cách khêu gợi, nhúng kem, quệt một đường dọc giữa bụng cô như dải lằn ranh. Chẳng biết Giang Miểu bất mãn vì dính nhớp hay động vào bánh kem của cô, tay ấp lên mu bàn tay anh làm bộ cạp một cái. Edwin thoáng kéo ghế lùi ra sau, quỳ gối đối diện cô, tháo nơ thun và kéo đồng loạt quần đùi lẫn qυầи ɭóŧ xuống đầu gối cô. Giang Miểu co người trên ghế, ôm chụm đầu gối, duỗi chân toan đá anh, bị Edwin bắt được, anh hôn từ mu bàn chân lần lên má đùi như thể nhấm nháp món gì đó, lưu lại một đường vết nước. Edwin ngả đầu trên bắp đùi Giang Miểu, ngậm lấy gảy lưỡi, nguấy, nuốt, húp “sò”, hầu hạ đến mức cô phục tùng, chỉ thiết túm tóc anh nấc lên. Nút mạnh một cái, tiết ào một trận.

Ai hơi đâu quản chi nữa?

Loạng choạng lên lầu, nịt ngực và dép lê rơi tứ tung. Vào phòng ngủ chính, hai người ngồi đối diện nhau trên mép giường, Giang Miểu quỳ trên đùi anh, vén áo anh ném phăng sang một bên. Sau khi đưa cô lêи đỉиɦ một lần, nổi hứng đùa bỡn, Edwin thoáng rút ra buộc cô gọi tên mình, Giang Miểu tuân theo. Dập thêm mấy phát lại ép cô nói lời yêu, Giang Miểu chỉ thiết anh dằn vào chỗ ngứa, hơi sức đâu nghĩ chi khác, nhưng cô cố ấn xuống thì Edwin lùi theo, cuối cùng anh rút ra hẳn. Giang Miểu tức ngứa răng, mắt rơm rớm toan lấy món đồ chơi trong tủ đầu giường để tự lực cánh sinh.

Hiển nhiên không có cái kết hậu. Với tần suất tám nông hai sâu, cây hàng cọ xát vào thành trai, ngoáy ngang như cá chình. Cột trụ ních đầy động mật, món đồ chơi bị Edwin “sung công” cầm trong tay, đè lên cô bé bằng công suất tối đa. Chớ bàn yêu hay không, ngay cả “ông xã” với “anh trai” cũng kêu loạn xà ngầu.

……

Không có kẻ thắng cuộc trong mối quan hệ giữa hai người. Giang Miểu trả đũa rõ nhanh. Khi Edwin đi tắm sau trận, cô khoả thân tiến vào bảo hỗ trợ, cho sữa tắm lên bầu vυ" và trây lên người anh. Dòng nước lượn chảy trên những dấu vết mới in hoà cùng thứ chất lỏng trắng đυ.c dinh dính, Edwin nổi lửa dợm đè cô lên tường nhưng cô linh hoạt tránh đi, trước khi đóng cửa còn bỏ lại một câu “Từ từ tắm ha”.

Tác giả: Hóc thịt rồi, mấy chương kế chắc đa phần là nước trong