Chương 18: Đến điểm hẹn

"Tiểu Giang à, chuyện đã qua rồi thì đừng nghĩ đến nữa, chúng ta cũng không thiếu mỗi một cơ hội đó, vài ngày nữa chị sẽ tìm cho em cái khác. Hơn nữa, chị đang liên hệ vai nam thứ trong một bộ phim chiếu mạng, nếu em muốn đóng phim thì cũng có thể thử xem."

Thấy biểu cảm của Giang Thời Vũ vẫn không có gì thay đổi, Hồng tỷ lại nói thêm: "Chị biết hôm đó em gặp Phó tổng nên quá căng thẳng, haiz, chuyện đã rồi em có tự trách mình cũng chẳng ích gì. Phó tổng người ta rộng lượng, sẽ không để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt này đâu, em cứ làm việc cho tốt, sau này nếu có cơ hội gặp lại ngài ấy thì hãy xin lỗi cho đàng hoàng, ngoan ngoãn nghe lời là được."

Nghe Hồng tỷ lại nhắc đến chuyện đêm hôm đó, Giang Thời Vũ vốn đã như chim sợ cành cong, đầu óc hoàn toàn mất đi khả năng phán đoán bình thường.

Lời của Hồng tỷ lúc này trong đầu cậu được dịch thành: Tối nay gặp Phó nhị thiếu, em phải ngoan ngoãn nghe lời...

Giang Thời Vũ nhìn Hồng tỷ với vẻ mặt sụp đổ, miệng mấp máy, muốn nói lại thôi.

Hu hu hu, thế giới này làm sao vậy trời!

…….

Càng gần đến giờ hẹn, Giang Thời Vũ càng lo lắng, chỉ cần nghĩ đến những gì sắp phải đối mặt, hồn vía cậu như muốn bay khỏi xác.

Bảy giờ năm mươi tối thứ Bảy, chiếc taxi dừng đúng giờ trước cửa Vương phủ.

Giữa dòng xe sang trọng đến đón và tiễn khách, chiếc taxi mà Giang Thời Vũ đang ngồi trông thật lạc lõng.

Tuy vậy, Giang Thời Vũ vẫn trả tiền xe với tốc độ cực kỳ chậm chạp, mãi đến khi chiếc xe sang trọng thứ ba chạy ngang qua, cậu mới lề mề mở cửa xe.

Tất nhiên, nếu không phải tài xế lo lắng nhìn cậu, sợ cậu không trả nổi tiền xe thì Giang Thời Vũ còn có thể câu giờ thêm một chiếc xe sang nữa.

Lê bước đến trước cửa Vương phủ, hai hàng nhân viên phục vụ mặc trang phục cổ trang đồng loạt cúi chào Giang Thời Vũ.

Sau đó, một cô gái tay nâng cao đèn l*иg tiến lên một bước nhỏ, làm động tác mời Giang Thời Vũ và trực tiếp dẫn đường: "Giang tiên sinh, mời vào trong."

Giang Thời Vũ, người vốn tưởng rằng mình sẽ bị chặn lại ở cửa như một tên nhà quê, vô cùng ngạc nhiên.

Không ngờ... họ lại biết mình?

Quả nhiên là hội sở cao cấp, làm việc thật chu đáo!

Trong lúc Giang Thời Vũ còn đang ngẩn người, cô gái đã đi được một đoạn. Thấy Giang Thời Vũ vẫn chưa đi theo mà cứ đứng ngây ra như phỗng, cô ấy lại quay lại, nhẹ nhàng hỏi: "Giang tiên sinh có yêu cầu gì ạ?"

Giang Thời Vũ vội vàng rũ bỏ hình tượng nhà quê chưa trải sự đời của mình, lập tức chuyển sang chế độ "diễn sâu", cố tình gằn giọng nam thần, nói: "Không có, dẫn đường đi."

Cô gái "cung nữ" dẫn Giang Thời Vũ đi qua sảnh chính được xây dựng theo phong cách cổ, không lâu sau đã đến khu vực sân vườn mang đậm hơi thở cổ kính thực sự.