Khi anh từng bước, từng bước tiến về phía cô, trái tim cô gần như nhảy ra ngoài.
" Anh... anh muốn làm gì?? " Khương Doãn Nguyệt lắp bắp nói.
" Tôi muốn làm gì, chẳng phải chút nữa em sẽ biết ngay thôi! " Triết Cẩn Phong cười lạnh một cái, đứng đối diện cô, bàn tay nâng cằm cô lên siết chặt khiến cô nhíu mày.
Khương Doãn Nguyệt hoảng sợ lắc đầu, không phải anh...
Bàn tay to lớn của anh trượt xuống cái cổ trắng nõn của cô, sau đó lướt xuống chiếc cúc áo trước ngực cô dùng sức giựt rách chiếc áo ra, khuôn ngực do hoảng sợ mà đập phập phòng hoàn toàn đập vào mắt anh, ánh sáng trong mắt anh trầm xuống.
Khương Doãn Nguyệt hoàn toàn sững sờ trước hành động của anh, cất giọng run rẩy:" Không được...không. "
Cô hiểu anh đang muốn làm gì, nhưng thân thể của cô bây giờ đã không còn chút sức lực nào!
Cảm nhận được sự run rẩy của cô, anh rất muốn dừng lại nhưng anh nhớ cô muốn phát điên, anh không quan tâm lời cầu xin của cô bàn tay khẽ trêu đùa nụ hoa của cô.
" Aaa... " Cô không nhịn được rên lên một tiếng, cô vội cắn chặt răng hận không thể đập đầu vào tường mà chết.
Triết Cẩn Phong hài lòng nhìn cô, anh lấy điện thoại ra, bấm một dãy số, đầu dây bên kia nhanh chóng nhận máy.
" Triết tiên sinh, có chuyện gì dặn dò sao? " A Cát cung kính nói.
" Mở dây xích ra, không có lệnh của tôi không ai được vào biệt thự rõ chưa?? " Triết Cẩn Phong không nhanh không chậm nói với A Cát.
" Dạ Vâng!! " A Cát vừa dứt lời, hai sợi dây xích đang quấn chặt tay cô đã buông ra rút ngắn lại.
Khương Doãn Nguyệt hoàn toàn kiệt sức, may mà có Triết Cẩn Phong đỡ cô, anh dùng sức kéo cô vào lòng, mùi hương cùng hơi thở quen thuộc đã khiến tâm tình dịu lại không ít!!
Triết Cẩn Phong bế cô lên, bước ra khỏi mật thất. Khương Doãn Nguyệt nhìn ra hướng ngoài cửa sổ, trời đã khuya ánh đèn ngoài hoa viên hất vào gương mặt lạnh lẽo như Diêm La của anh khiến nào càng thêm cương nghị!
Anh bế cô đi thẳng tới phòng ngủ chính, thân thể của cô bị anh quăng mạnh lên giường cơ hồ muốn đem lục phũ ngũ tạng của cô trút hết ra ngoài!
Cơ thể của Triết Cẩn Phong nhanh chóng đè xuống trút bỏ vật cản cuối cùng trên người cô xuống!
Khương Doãn Nguyệt hoảng sợ lắc đầu, hai bàn tay chống lên vòm ngực săn chắc của anh:" Tôi xin anh, đừng chạm vào tôi! "
Nước mắt nóng hổi của cô rơi xuống ga giường trắng tinh...