Mi hóng gió một lúc rồi đi lên nhà sàn đóng cửa lại. Cô bật công tắc đèn quả nhót, cầm tập sách tiếng Anh cặm cụi điền điền xóa xóa. Đến khi gà gáy chuyển sang ngày mới, màn đêm đã rơi vào tịch mịch l …
Mi hóng gió một lúc rồi đi lên nhà sàn đóng cửa lại. Cô bật công tắc đèn quả nhót, cầm tập sách tiếng Anh cặm cụi điền điền xóa xóa. Đến khi gà gáy chuyển sang ngày mới, màn đêm đã rơi vào tịch mịch lặng thinh thì cây bút chì rơi xuống, đầu cô bé gục sang bên cạnh, sau đó là tiếng ngáy đều đều vang lên.
Một người đàn ông cao lớn say khướt đi loạng choạng từ ngõ vào nhà. Mùi hương hoa nhài hai bên lối đi chui vào mũi thật dễ chịu và khoan khoái. Anh hít một hơi sâu vào tận l*иg ngực, ngửa mặt lên trời, nhìn con trăng sáng vằng vặc lẩm bẩm cười sảng khoái “không ở đâu có không khí tuyệt diệu bằng miền sơn cước, cứ thả hồn ta vào đất trời, khắc sẽ sống lại cùng nhân gian”.
Lấp ló đằng xa có ánh trăng le lói, Tùng nheo mắt đi vào, đường lên thật là cheo leo khúc khuỷu, hình như đó là một cái núi, cuối cùng cũng lên được ngọn. Có cái gì đó vướng víu ở chân, anh đạp mạnh, cây thang rơi xuống nghe cái cạch vọng về trong đêm thanh rừng núi.
Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Cây Kim Sợi Chỉ hoặc Việt Ma Tân Lục