Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lò Gạch

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Họ lái xe cơ giới và thường mua cây ở một số làng lân cận.

Tình cờ có một vài cây được trồng trên mảnh ruộng nhà đại thẩm và chúng phát triển rất tốt.

Nhưng giá hai cha con đưa ra thấp nên đại thẩm không chịu bán.

Sau khi về nhà ngủ trưa, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, đại thẩm nghĩ nếu hai cha con họ lén chặt cây của bà trong lúc ngoài đồng không có ai thì sao?

Thế là bà ấy vội vã ra đồng kiểm tra.

Hóa ra hai cha con thực sự đang chặt cây của bà ấy.

Sau khi bị bắt quả tang, hai cha con cảm thấy xấu hổ và đề nghị bỏ tiền mua cây.

Đại thẩm lớn tiếng mắng chửi, tính tình nóng nảy cũng không chịu tha cho cha con hai người họ, mắng bọn họ càng ngày càng khó nghe.

Trong cơn tức giận, người con trai đã mất bình tĩnh lấy đá đập vào đầu bà.

Đại thẩm tỉnh hồn, ôm đầu kêu cứu, cố gắng chạy vào ruộng ngô.

Một là không làm, đã làm thì phải làm tới cùng, người cha sợ bị phát hiện nên đã dùng cưa máy đuổi theo và chặt đầu bà ấy.

Vụ án gi/ết người này có liên quan gì đến lò gạch?

Hai cha con khai nhận chiếc đầu bị vứt trong hang động.

Kết quả, cảnh sát đã phong tỏa lò gạch và đưa chó nghiệp vụ đến.

Họ đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy.

Nhưng hai cha con bọn họ thề với trời họ đã ném nó vào một hầm lò trong lò gạch.

Cái đầu bị mất đã tạo thêm bầu không khí kinh hoàng cho lò gạch.



Chuyện đó xảy ra khi tôi còn rất nhỏ, tôi hoàn toàn không có ấn tượng, nhiều năm nay tôi đã nghe mẹ tôi nhắc đi nhắc lại nhiều lần, từ lâu tôi đã coi đó chỉ là một câu chuyện trà dư tửu hậu.

Nỗi sợ hãi ban đầu đã biến thành sự tò mò.

Sau này tôi hỏi mẹ có bao giờ mẹ nghĩ đến chuyện cái đầu đó đã bị người khác giấu đi không?

Mẹ tôi nổi hết da gà, bà ấy nói thà tin lời dân làng nói là nó bị rắn ăn thịt hoặc bị sói tha đi… Nếu bị người khác giấu hoặc đem chôn thì mới doạ người.

Người nào đã làm chuyện này? Người đó còn ở trong làng không?

Mẹ tôi nói, cứ nghĩ đến là rùng mình.

Sau này nghĩ lại, tôi cũng cảm thấy kinh hãi, dù sao so với quỷ thần, thứ đáng sợ hơn lại chính là lòng người.

Mùng một năm ấy, tôi mười ba tuổi, tôi đến lò gạch với Đại Quyên, Lý Hàng và những người cùng làng.

Nguyên nhân là vì Lý Hàng, một kẻ chuyên gây rối, thường dùng pháo nổ làm nổ hố phân, cậu ấy kể về lò gạch ở làng chúng tôi nhằm hù dọa các học sinh khác trong lớp.
« Chương TrướcChương Tiếp »