Chương 13.2: Cái miệng quạ

“Tốt nhất bây giờ hai bác nên gọi điện cho con gái mình đi, bảo chị ấy nhẹ dạ tin người, nếu không sau này hối hận không kịp."

Nghe thấy cô gái nhỏ nói vậy, vợ chồng bí thư thôn đều ngớ người!

"Gọi ngay bây giờ? Ý cháu là con gái tôi hiện đang gặp rắc rối?" Vợ bí thư thôn nói, rõ ràng là không tin.

Bà biết rõ tình hình của con gái mình. Tuần trước, con gái bà đã gọi điện về, nói muốn mua một căn nhà ở thành phố trước Tết Nguyên đán năm nay.

Một ngôi nhà trong mái bằng thành phố có giá gần 1 vạn nhân dân tệ!

Nếu con gái đã nói muốn mua, vậy thì chắc là đã tiết kiệm đủ tiền cọc rồi.

Hai năm nay con trai nhà bọn họ mặc dù khiến gia đình lo lắng, nhưng con gái thì vẫn sống khá tốt.

Vợ bí thư thôn không tin con gái mình sẽ xảy ra chuyện gì đó!

Nhưng bí thư thôn lại là người thà tin còn hơn không.

Ông do dự một lúc, rồi ở trước mặt người ngoài, gọi điện cho con gái——

Cô bé này nói có thật hay không, gọi rồi sẽ biết thôi!

Trong phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng thấy bí thư thôn gọi điện thoại, nhất thời lo thay cho Lam Tinh Vũ.

[Tinh Tinh à~ mau quản em gái đi~]

[Lời nói dối dễ dàng bị vạch trần như thé, sao cô bé này có thể nói ra chứ?]

[Nhìn cô bé chắc chắn như thế, hình như không giống giả.]

[Đúng thế, nếu cô bé không có tự tin, thì sao có thể nói chắc chắn như vậy?]

..........

Trong khi cư dân mạng đang bàn tán sôi nổi, thì đầu bên kia rất nhanh đã có người bắt máy!

Bí thư thôn lập tức nói với con gái: "Tiểu Tuệ à, gần đây không có chuyện gì chứ? Nếu xảy ra chuyện thì con phải nhớ, không được nhẹ dạ cả tin đâu đấy!”

Người phụ nữ trong điện thoại nghe được lời dặn dò của cha mình, nhất thời im lặng!

Sau đó, trong điện thoại vang lên một giọng nói run run: "Cha à, sao đột nhiên cha lại nói như vậy?"

Bí thư thôn không giấu giếm, lập tức kể lại với con gái.

“Có người nói với cha, bảo con không đường cả tin người khác, nếu không nhất định sẽ hối hận....ừm, là hối hận không kịp.”

Sau khi nghe những lời này, con gái của bí thư thôn đột nhiên suy sụp, bắt đầu khóc trong điện thoại——

"Tiểu Tuệ? Con bị sao vậy, Tiểu Tuệ?" Vợ Bí thư thôn nghe thấy tiếng khóc của con gái, lòng bà thắt lại, có dự cảm không lành.

Bên kia điện thoại, con gái bí thư thôn vừa khóc vừa nói.

"Cha ơi! Có lẽ con đã bị lừa rồi! trước khi cha gọi điện cho con, con đã suýt chuyển 30 vạn tệ mà con vay được cho kẻ lừa đảo rồi ... Huhuhu~~"

Nghe vậy, vợ chồng bí thư thôn chợt hoảng sợ!

Trong phòng phát sóng trực tiếp, âm lượng điện thoại rất lớn, cư dân mạng nghe vậy thì rất sốc!

[Thật hay giả vậy? con gái của bí thôn, không lẽ là người mà anh em nhà họ Lam thuê đấy chứ?]

[Chẳng lẽ trước khi Lam Tinh Vũ vào làng, thì đã biết bọn họ bị phân đến nhà tranh?]

[Tôi cảm thấy là thật! Tiếng kêu khóc trong điện thoại của người phụ nữ không phải là diễn, tất cả đều là cảm xúc thật!]

[Nếu chuyện này mà là thật, thế thì cô bé quá thần thông rồi!]

[Cứ xem tiếp đi, nếu như là giả thì sẽ bị vạch trần thôi.]

........

Lúc này, tại nhà bí thư thôn, Lam Tinh Vũ nghe con gái bí thư thôn khóc lóc qua điện thoại thì mắt chữ A mồm chữ O.

Thì ra con gái của bí thư thôn là Tiểu Tuệ, cách đây vài tháng đã gặp một người đàn ông cái gì cũng tốt ở trên mạng, sau đó hai người đã yêu đương qua mạng.

Bạn trai của Tiểu Tuệ là một nhà đầu tư tài chính, hắn cũng dẫn dắt cho Tiểu Tuệ đầu tư, vừa bắt đầu đã kiếm được hơn 1 vạn NDT.

Sau đó, Tiểu Tuệ vì muốn kiếm được nhiều tiền hơn, nên đầu tư cũng nhiều hơn.

Cô ấy không chỉ đầu tư toàn bộ số tiền 15 vạn tệ mà cô đã tiết kiệm được trong mấy năm làm việc, mà còn vay 8 vạn tệ từ bạn bè và đồng nghiệp.

Bây giờ tất cả tiền của cô ấy đều đã bị giữ lại hết, phải cần thêm 30 vạn tệ nữa để ra đông tài khoản, mới có thể rút được tiền về.

Vì vậy, cô ấy đã đi vay khắp nơi, cuối cùng cũng gom đủ 30 vạn tệ.

Vừa rồi cô ấy như bị ấm đầu, chỉ muốn lấy lại tiền của mình.

Nếu như không có cuộc gọi của cha, 30 vạn mà cô mới vay được cũng đã bị lừa đi luôn rồi!

____ ____ ____