Chương 8: Bắt quả tang nɠɵạı ŧìиɧ?

Tề Đàn nhíu mày, "Chồng cô gần đây có gặp tai nạn xe không?"

“Sao cô biết?”, Thẩm Huệ Anh theo bản năng hỏi lại, sau đó lập tức nhận ra, cô gái trước mặt thực sự là bậc thầy phong thủy!

Một số cư dân mạng bình luận, không có bí mật nào có thể qua mắt được Tề Đàn.

"Đúng vậy, chồng tôi gặp tai nạn xe cách đây một tuần!", Thẩm Huệ Anh vội vàng gật đầu, nhìn Tề Đàn đầy tin tưởng.

Thật thần kỳ, chỉ nhìn một cái đã biết chồng cô gặp tai nạn xe!

"Hãy nói rõ cho tôi biết nguyên nhân và hậu quả của vụ tai nạn xe đó, cũng như những điều bất thường mà cô phát hiện." Tề Đàn nói.

Thẩm Huệ Anh lập tức gật đầu.

"Một tuần trước, như mọi khi, chồng tôi lái xe về nhà sau khi tan sở, không ngờ gặp một chiếc taxi đi ngược chiều tông thẳng vào anh ấy, chồng tôi không sao nhưng người kia thì hôn mê bất tỉnh, đến nay vẫn đang nằm viện."

"Vì là lỗi hoàn toàn của tài xế taxi nên cảnh sát nói đợi khi người kia tỉnh lại sẽ thông báo cho chúng tôi, đến lúc đó sẽ bàn bạc chuyện bồi thường và các vấn đề khác."

"Nhưng sau khi chồng tôi về nhà đã trở nên khác thường, không chỉ lấy lý do tai nạn xe để xin nghỉ phép mà còn đi ra ngoài cả ngày mới trở về, anh ấy bảo có bạn học cũ đến Giang Thành nên phải dẫn đi chơi."

"Nhưng chồng tôi nổi tiếng là công nhân kiểu mẫu! Cả năm chỉ nghỉ lễ Quốc khánh và Tết Nguyên Đán, với lại tôi với chồng tôi là thanh mai trúc mã, tôi biết hết bạn bè đồng học của anh ấy, nhưng chưa từng nghe nói có ai gần đây đến Giang Thành cả!"

“Quan trọng nhất là...”, nói đến đây Thẩm Huệ Anh đỏ mặt.

"Trước đây chúng tôi ít nhất hai lần một tuần, nhưng bây giờ cả một tuần qua anh ấy không đυ.ng đến tôi một lần!"

[Tôi đang nghe gì vậy? Tôi vẫn chưa đủ tuổi mà! Ngại ngùng.jpg]

[Đừng nói nữa, cẩn thận bị quản trị viên khóa tài khoản vì phát ngôn nhạy cảm, tôi còn muốn ăn dưa nữa!]

[Phụ nữ nào cũng có suy nghĩ giống vậy à?]

[Có thể là do tai nạn xe khiến anh ấy gần đây không khỏe nên không có tâm trạng?]

[Kinh nghiệm của người từng trải cho bạn biết, hãy tin vào trực giác của chính mình!]

Tề Đàn giữ vẻ mặt bình tĩnh, "Cô có ảnh gần đây của chồng mình không? Ảnh không chỉnh sửa, không filter, gửi qua tin nhắn riêng cho tôi."

"Có có!" Thẩm Huệ Anh vội vàng gật đầu, "Hôm qua tôi đã chụp một tấm lúc anh ấy ngủ!"

Nhìn bức ảnh, Tề Đàn thầm nghĩ quả nhiên đúng như vậy.

Cô ngẩng đầu lên nói: "Chuyện của chồng cô, tôi đại khái đã hiểu, tôi sẽ cho cô một địa chỉ, hãy đến đó tìm anh ấy ngay bây giờ."

Thẩm Huệ Anh ngớ người, nơi này nằm trong khu phố gần đó, chỉ mất chưa đầy mười phút để đến nơi.

"Được, tôi đi ngay!"

Thẩm Huệ Anh cầm điện thoại, mang theo túi xách ra ngoài gọi xe taxi, rất nhanh chóng đã đến cổng khu phố.

"Đại sư, cô không thể nói thẳng cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra sao?"

Thẩm Huệ Anh lo lắng, sợ phải nhìn thấy cảnh tượng không thể chấp nhận được nên muốn chuẩn bị tinh thần trước.

"Chuyện này khá phức tạp, hãy để người trong cuộc giải thích cho cô." Tề Đàn nói.

[Đánh ghen online? Chưa đủ tuổi có được xem cái này không?]

[Tin xấu, đây là khu phố nhà tôi, tin tốt, nếu gặp được chị gái xinh đẹp thì tôi có thể ăn dưa trực tiếp! Haha]

[Theo lời đại sư nói thì có vẻ không đơn giản như vậy.]

[Thật mong chờ!]

Đứng trước căn nhà được chỉ định, sau lưng Thẩm Huệ Anh cũng có thêm ba người phụ nữ từ phòng livestream đến xem.

Áp lực của Thẩm Huệ Anh ngày càng lớn, nhưng đã đến bước này rồi, không có lý do gì để lùi lại.

Thẩm Huệ Anh bấm chuông cửa, người ra mở cửa là chồng của cô, Tô Kính.

Hai người nhìn nhau, chưa kịp nói chuyện thì có một giọng một người phụ nữ từ trong nhà vang lên.

"Chồng ơi, ai vậy?"

Đôi mắt Thẩm Huệ Anh lập tức đỏ lên, "Tô Kính, tại sao anh lừa gạt tôi! Anh quên lời hứa của mình rồi sao? Còn dám đứng đây đối mặt với tôi?"

[Bắt quả tang thế này thì hết đường chối!]

[Lại một kẻ cặn bã nữa, thương cho chị gái!]

[Hai người vợ? Vui nhỉ!]

[Tôi đã quay màn hình rồi. Chị gái, nếu chị muốn ly hôn em sẽ gửi video cho chị!]

Tô Kính nhức đầu xoa xoa thái dương, “Cô Thẩm, không phải như cô nghĩ đâu...”

Thẩm Huệ Anh không thể tin nổi, "Tôi là vợ anh, mà anh lại gọi tôi là cô Thẩm! Từ bao giờ anh lại khách sáo như vậy?"

Bị cơn giận làm choáng váng đầu óc, cô đẩy Tô Kính sang một bên xông vào phòng.

"Để tôi xem rốt cuộc là con yêu tinh nào mà lại có gan dụ dỗ được anh!"

Nhưng trong nhà không có yêu tinh như Thẩm Huệ Anh tưởng tượng, chỉ có một người phụ nữ trung niên ngoài ba mươi tuổi và một ông lão nằm liệt giường.

Người phụ nữ trung niên tên là Lý Tú Vân nhìn Thẩm Huệ Anh một cách khó hiểu, sau đó lại nhìn sang Tô Kính.

"Chồng ơi, cô này là..."

Tô Kính cười bất lực, "Tú Vân, đây là vợ của Tô Kính, Thẩm Huệ Anh."

Lý Tú Vân lập tức luống cuống tay chân, vội vàng đứng dậy lịch sự mời Thẩm Huệ Anh ngồi xuống sofa, còn đi pha trà cho cô.

Đầu óc Thẩm Huệ Anh bây giờ nhão như cục bột, không nghĩ được gì, “Rốt cuộc chuyện này là sao? Ai có thể giải thích cho tôi không?”

Vợ của Tô Kính là sao? Chẳng phải anh ta chính là Tô Kính sao?

"Cơ thể này là của chồng cô, nhưng linh hồn bên trong thì không phải." Tề Đàn nói. Âm thanh đột ngột vang lên khiến Lý Tú Vân và Tô Kính chú ý đến.

Nhìn thấy dòng chữ "Livestream bói toán", Tô Kính giả lập tức nhận ra việc Thẩm Huệ Anh bất ngờ xuất hiện ở đây có liên quan đến vị đại sư livestream này.

Anh ta cũng không muốn tiếp tục che giấu nên nếu Tề Đàn có thể giải quyết được vấn đề của mình, anh ta sẵn sàng hợp tác.

"Ngồi xuống trước đi, tôi sẽ từ từ giải thích."

Sau khi lấy lại tinh thần, Thẩm Huệ Anh ngồi xuống ghế sofa, ba fan đi theo hóng chuyện cũng được phát cho một chiếc ghế nhựa.

[Được ăn dưa trực tiếp kìa, ghen tị ghê!]

[Chẳng lẽ là hoán đổi linh hồn?]

[May mà không phải tra nam, mừng cho chị đẹp.]

[Quả nhiên không phải bắt quả tang nɠɵạı ŧìиɧ, tôi đoán đúng rồi!]

Tô Kính giả lên tiếng: “Đại sư nói đúng, tôi không phải Tô Kính.”

"Tôi là tài xế lái taxi đã lái xe ngược chiều đâm vào Tô Kính, tên tôi là Lưu Vinh, là chủ nhà này, còn đây là vợ tôi Lý Tú Vân và cha tôi."

"Cách đây một thời gian, cha tôi bị bệnh liệt giường, số tiền tôi tiết kiệm được cũng đã cạn kiệt, tôi còn một cậu con trai đang học năm cuối trung học, không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể cố gắng lái xe kiếm tiền, mỗi ngày chỉ ngủ được vỏn vẹn ba tiếng."

"Lần đó tôi lái xe ngược chiều, vì quá mệt mỏi nên ngủ thϊếp đi, vô tình đâm vào Tô Kính, may mắn lúc đó xe tôi không có khách."

Nói đến đây, Lưu Vinh cúi đầu xin lỗi Thẩm Huệ Anh một cách trang trọng.

"Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho gia đình cô."

Trên mặt Thẩm Huệ Anh thoáng hiện một tia lạ lùng.

Mặc dù biết đây không phải Tô Kính, nhưng Lưu Vinh dùng khuôn mặt của Tô Kính nói lời xin lỗi với cô, khiến Thẩm Huệ Anh cảm thấy kỳ lạ.

“Vậy tại sao anh lại trở thành chồng tôi?” Thẩm Huệ Anh truy hỏi.

Lưu Vinh nhíu mày suy nghĩ, "Thật ra tôi cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra."

"Sau vụ tai nạn, tôi ngất lịm đi, khi tỉnh dậy thì đã thấy mình biến thành Tô Kính, còn nhìn thấy cơ thể đang hôn mê của mình."

"Tôi hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng bác sĩ nhất quyết không cho tôi tự ý xuất viện, không còn cách nào khác, tôi chỉ đành cắn răng theo cô Thẩm về nhà..."