Tề Đàn nói tiếp.
"Là một streamer khám phá bí ẩn, anh đã từng đi đến rất nhiều nơi."
"Nhà ma, tòa nhà bỏ hoang, nghĩa trang, phòng thoát hiểm..."
"Nhưng dạo trước, anh đã từng khám phá một biệt thự hai tầng theo phong cách hiện đại thời Dân Quốc, đúng không?"
Lăng Hạo liên tục gật đầu.
"Đúng vậy!"
"Tôi nhớ biệt thự đó còn có một cái tên khá tao nhã, gọi là Hải Đường Quán."
"Tuy đã lâu đời nhưng các tiện nghi đều được bảo quản khá tốt, hẳn là có người dọn dẹp."
"Lý do tôi đến đó là vì có một người hâm mộ cung cấp địa chỉ."
"Họ nói rằng mỗi tối, sẽ có một bóng người phụ nữ mặc sườn xám đứng hát sau rèm cửa, nghi là ma ám."
"Tôi đã đến đó một chuyến, nhưng chẳng tìm thấy gì cả, tôi cũng đã quay video và đăng lên, fan lâu năm đều biết."
"Nhưng chuyện này liên quan gì đến việc tôi vào tù?"
Lăng Hải đầy vẻ hoang mang.
[Biệt thự Hải Đường? Mình nhớ rồi! Mặc dù không tìm thấy ma, nhưng đồ đạc bên trong rất sang trọng, còn có đồ cổ, trông rất đắt tiền!]
[Thật hả? Vậy thì tôi phải xem video ngay thôi!]
[Kiểu nơi này có tiền cũng chưa chắc vào được, anh Lăng của chúng ta đúng là giỏi thật!]
[Cứ gọi anh Lăng mãi, anh ta cá cược thua rồi mà!]
[Chưa đến phút chót thì chưa biết ai khóc ai cười đâu! Cẩn thận anh Lăng nhà tôi "xử đẹp" đại sư nhà bạn đấy nhé!]
“Anh còn nhớ mình đã vào bằng cách nào không?” Tề Đàn lên tiếng hỏi.
Lăng Hải sững người.
“Đương nhiên tôi nhớ, video cũng đã quay lại hết rồi.”
“Theo thỏa thuận với fan đó, tôi và trợ lý đã đến trước cổng Hải Đường Quán.”
“Đột nhiên fan đó nói có việc gấp nên không đến được, dặn chúng tôi tìm chìa khóa dự phòng trong khe tường, sau đó mở cửa vào.”
“Vì vậy, trong lần đó, chỉ có tôi và Tiểu Hùng mà không có chủ nhân của biệt thự.”
Tề Đàn cười lạnh.
“Đương nhiên là anh không thể gặp được, vì người đó không phải là chủ nhân của biệt thự.”
Lăng Hải kinh ngạc, “Cái gì?!”
“Anh livestream bao nhiêu năm nay, cũng không phải không đắc tội với ai.”
“Có người đã cố tình gài bẫy anh.”
"Chủ nhân của tòa biệt thự này thực ra là một người giàu có và quyền lực, lúc đó đang đi du lịch nước ngoài."
"Nhưng hai ngày trước, anh ta đã trở về."
"Khi nhìn thấy đồ đạc trong nhà bị di chuyển và camera giám sát cho thấy có người lạ đột nhập, anh ta đã trực tiếp báo cảnh sát."
"Cảnh sát đã xác minh vụ án và bây giờ đang trên đường đến chỗ anh."
"Việc bị vào tù là điều không thể tránh khỏi."
Tề Đàn bình tĩnh nhấp một ngụm trà nóng.
Phải nói rằng, có Kỷ Mạn ở đây, chất lượng cuộc sống của cô thực sự đã được cải thiện rất nhiều.
Tên Mặc Huyên kia, thật chẳng biết điều gì.
Mình livestream nói nhiều như vậy, mà thậm chí còn không biết rót cho một cốc nước, hừ!
Sau này phải giảm một nửa cá khô!
[Tôn Hành giả, giả Hành Tôn?]
[Đột nhập trái phép nhà người khác thì bị bắt là đúng rồi!]
[Nhưng anh Lăng bị người khác lừa mà, anh ấy sẽ ổn chứ?]
[Có ổn hay không cũng chưa nói được!]
[Được rồi, mau thừa nhận đi, anh Lăng của mấy người thua cược rồi! Sau này còn dám nói gì thiếu tôn trọng phụ nữ nữa thì tôi sẽ trực tiếp báo cáo!]
[Anh Lăng cược, không phải chúng tôi!]
[Các anh em, với tư cách là người từng trải, tôi chân thành khuyên các bạn nên nhận thua trước Tề đại sư đi, sẽ không có gì thiệt thòi đâu!]
[Đồ phản bội, im đi!]
[Anh Lăng, anh còn mặt mũi sao?]
Lăng hải vẻ mặt đầy lo lắng.
“Tề đại sư, xin hãy giúp đỡ tôi! Tôi thật sự không biết gì cả, tôi bị lừa!”
Tề Đàn lắc đầu.
“Không giúp được!”
“Anh còn lấy trộm đồ cổ của người ta, cái này đi tù chắc cũng phải bảy tám năm.”
Lăng Hải còn muốn nói gì thêm nữa nhưng đột nhiên bị ngắt kết nối.
Cư dân mạng muốn quay lại phòng phát sóng trực tiếp của Lăng Hải nhưng đã bị chặn lại.
Đột nhiên, một thông báo màu đỏ hiện lên trên màn hình.
[Cảnh báo 001: Vì nội dung phát sóng trực tiếp liên quan đến cảnh máu me, bạo lực và các những hình ảnh nhạy cảm khác nên tài khoản đã bị chặn và thời gian khôi phục không xác định.]
Hóa ra cái chết của Lão Vương quá bi thảm dẫn đến hình ảnh bị vi phạm tiêu chuẩn.
Cư dân mạng ngạc nhiên.
[Ôi trời ơi! 001 kìa! Nghe nói top 10 toàn là cổ đông của Douyin, toàn là những lão đại, đây là lần đầu tiên tôi thấy!]
[Tôi cũng đã nghe qua, nhưng mà chưa có thông tin chính thức xác nhận, nên cũng chưa chắc chắn lắm.]
[Tội nghiệp anh Lăng, đã gặp tai họa đẫm máu, bị bỏ tù, giờ tài khoản anh ấy cũng bị cấm!]
[Tại sao fan của Lăng Hải lại kéo đến phòng livestream của đại sư nhà tôi khóc kóc thảm thiết? Cút đi!]
“Được rồi, tiếp tục nào, Nếu không có gì ngoài dự kiến, đây sẽ là lượt bói cuối cùng trong ngày hôm nay."
Tề Đàn đã phát ra chiếc túi may mắn thứ ba.
Người dùng có ID là "Con không thể thiếu mẹ" đã may mắn giành được chiếc túi.
Tuy nhiên, thay vì donate “Thần Tài” trước, người dùng này lại chọn kết nối trực tiếp.
"Đại sư, chúng tôi không có tiền để xem bói. Chúng tôi chỉ muốn mượn phòng livestream của đại sư để tìm một người."
Người đàn ông trung niên có khuôn mặt chất phác, hai tay lo lắng chà xát nhau, bên cạnh là hai đứa trẻ gầy gò, đen nhẻm trông rất đáng thương.
Tề Đàn nở nụ cười.
"Anh muốn tìm ai?"
Người đàn ông hai mắt sáng lên.
"...Tôi...Tôi muốn tìm mẹ của con tôi!"
"Vợ tôi chê tôi quá nghèo, hai năm trước đã bỏ đi!"
"Tôi biết, đều do tôi vô dụng, tôi không trách cô ấy, nhưng con cái là vô tội!"
"Mọi người biết đấy, trẻ mồ côi mẹ khổ sở thế nào."
"Cả ngày lôi thôi lếch thếch, quần áo hôi thối, cơm cũng không đủ ăn, tôi là cha, sao mà không xót cho được!"
"Chỉ cần mẹ của các chịu quay lại, chăm sóc con, tôi làm gì cũng được."
Hai đứa trẻ lập tức bật khóc.
"Hu hu hu, mẹ ơi! Con muốn mẹ!"
"Mẹ ơi, mẹ đang ở đâu? Đậu Đỏ nhớ mẹ, hu hu hu..."
[Đứa bé thật đáng thương, người mẹ này là loại người gì vậy! Đúng là không có trách nhiệm!]
[Đúng vậy, dù có thế nào cũng không thể bỏ rơi con được!]
[Mẹ của các bé tên gì vậy? Nếu không biết tên thì làm sao giúp các bé tìm được mẹ?]
[Có đại sư ở đây rồi, chắc chắn sẽ giúp các bé tìm được mẹ!]
[Hình như họ vẫn chưa donate thì phải...]
[Đại sư là người tốt, không thể không bói toán cho họ chỉ vì họ không trả tiền được chứ? Họ đã đáng thương như vậy rồi!]
[Đừng có suốt ngày áp đặt đạo đức lên Tề đại sư nữa!]
[Sao tôi cảm thấy những gì ông ấy nói có gì đó không ổn......]