Chương 22: Đứa con trai duy nhất không phải là con ruột của quý bà!

“An An, Như Như, anh nhớ em và con nhiều lắm. Anh xin lỗi. Tất cả là lỗi của an. Nếu không phải anh...”, Hứa Hưng Đức nức nở không thành tiếng.

Trịnh Như nói: “Em và con không trách anh.”

An An đưa bàn tay đã bị cháy đen lên lau nước mắt cho Hứa Hưng Đức.

“Cha ơi đừng khóc nữa, An An không đau chút nào cả!”

Thực tế thì họ đã nói dối.

Cơ thể hai mẹ con đều có những vết sẹo ghê rợn do bị cháy bỏng, họ không thể nào quên được nỗi đau đớn khi bị thiêu sống trong lửa, và cũng từng oán trách Hứa Hưng Đức.

Nhưng mà...

Đó là người thân của họ!

Suốt một năm qua, họ luôn đi theo bên cạnh anh, nhìn thấy anh tự trách bản thân, suốt ngày uể oải, sống một cuộc sống không bằng chết, thậm chí còn muốn tự tử, họ đều biết rõ.

Cuối cùng, tình cảm gia đình đã chiến thắng tất cả, nó đã giúp họ không trở thành những quỷ dữ hận thù.

“Chồng ơi, anh phải sống thật tốt, giúp em chăm sóc cha mẹ, thay em phụng dưỡng họ lúc tuổi già, anh hứa với em được không?” Trịnh Như nói.

Hứa Hưng Đức biết rằng đây là lý do mà Trịnh Như nói ra để anh có động lực tiếp tục sống.

Nhưng anh thực sự không thể chịu đựng được nữa.

"Như Như, anh muốn đi cùng em và con..."

Trịnh Như nghiêm mặt nói: "Hứa Hưng Đức, hãy sống như một người đàn ông thực sự, nếu gặp chuyện mà trốn tránh, em sẽ coi thường anh!"

Cô ấy hứa: "Anh chăm sóc cha mẹ em, em và An An sẽ ở dưới đó chờ anh!"

An An cũng gật đầu

"Đúng vậy, cha, ông bà ngoại không có ai bầu bạn rất đáng thương, cha giúp An An và mẹ chăm sóc ông bà, mẹ và An An sẽ luôn chờ đợi cha."

Dưới sự thuyết phục của vợ con, Hứa Hưng Đức run rẩy nói ra từ đó.

"...Được..."

[Nhìn họ đoàn tụ mà nước mắt tôi chảy ròng ròng, mẹ tôi còn tưởng tôi đang xem phim truyền hình cơ!]

[Xem như cũng được rồi, họ đã hoàn toàn thấu hiểu và tha thứ cho nhau!]

[Mới nhiêu đây đã cảm động? Nói hay lắm, hai năm sau lại lấy vợ sinh con cho mà xem!]

[Ai mà ngờ rằng con ma đi theo mình hằng ngày lại là người thân đã chết mà mình muốn gặp nhất!]

[Hai mẹ con cũng đã rất nhọc lòng để giúp cho chú ấy tiếp tục sống.]

Đã đến lúc Trịnh Như và An An bị Kỷ Mạn đưa đi.

Hứa Hưng Đức theo như lời hẹn ước với vợ con, chăm sóc cha mẹ vợ.

Cha mẹ, người thân thay nhau khuyên nhủ anh nên đi tìm người phụ nữ khác để kết hôn, nhưng anh đều từ chối.

Mãi cho đến hai mươi năm sau, cha mẹ vợ qua đời một cách thanh thản.

Anh mặc bộ vest mà vợ anh thích nhất lúc sinh thời, nuốt viên thuốc ngủ, mỉm cười và nhắm mắt lại.

"An An, Như Như, anh đến với mọi người đây..."

***

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Hứa Hưng Đức, Tề Đàn bắt đầu tung ra túi may mắn thứ hai.

Một người phụ nữ xuất hiện trên màn hình với trang phục hàng hiệu, toát lên khí chất thanh lịch. Đôi khuyên tai bằng kim cương lấp lánh trên tai càng tôn thêm vẻ sang trọng. Nhìn qua ai cũng biết đây là một quý bà giàu có.

"Chào đại sư, tôi tên là Trần Khả Lan."

“Cách đây vài ngày, con trai tôi gặp tai nạn xe hơi, bị thương nặng, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.”

"Vì vậy, tôi muốn nhờ đại sư bói xem con trai tôi bao giờ sẽ tỉnh lại, đồng thời xin một lá bùa bình an."

"Giá cả không thành vấn đề."

Trần Khả Lan nói chuyện với tốc độ vừa phải, giọng nói trầm ổn và thanh lịch, toát lên vẻ quý phái.

Tuy nhiên, Tề Đàn lại nhíu mày: "Con trai? Là con ruột của bà sao?"

Trần Khả Lan cau mày không vui: "Con trai tôi đương nhiên là con ruột của tôi rồi."

Tề Đàn nói: "Nhưng theo nhân tướng học của bà, bà không có con trai, chỉ có một người con gái ruột."

Trần Khả Lan sửng sốt: "Không thể nào! Tôi kết hôn với chồng hai mươi năm nay chỉ mang thai một lần và sinh ra được đứa con trai duy nhất."

[Haha, xem ra đại sư của mấy người bói sai rồi!]

[Tề đại sư không bao giờ sai!]

[Chỉ có một sự thật duy nhất, con trai của quý bà nhà giàu không phải là con ruột của bà ta!]

[Có vẻ như sẽ có một bí mật động trời đây, tôi đã quay màn hình lại rồi.]

[Tôi cũng muốn xin bùa bình an, lần trước vẫn chưa có, huhuhuhu~~~]

[Vậy thì bạn thật đáng thương, tôi đã giành được một lá bùa trừ tà, lại còn hoàn toàn miễn phí nữa, hehe.]

[Khoe khoang quá đấy! Ai hỏi mà nói!]

“Có thể cho tôi xem ảnh gia đình bà được không?” Tề Đàn hỏi.

Trần Khả Lan cũng muốn làm rõ mọi chuyện, bèn hướng camera điện thoại về phía bức ảnh treo tường trong phòng khách.

Chỉ qua một cái nhìn, Tề Đàn đã biết được sự thật.

"Con trai bà thực sự không phải là con ruột của bà, mà là do chồng bà tráo con riêng của hắn với con gái bà khi bà sinh con."

Trần Khả Lan há hốc miệng, không biết nói gì. Cố chấp cho rằng con trai mình là con ruột.

Nhưng nếu đây là sự thật? Vậy thì cuộc hôn nhân viên mãn mà bà tưởng tượng bấy lâu nay chẳng phải đã trở thành trò cười sao?

"Bà và chồng bà kết hôn vì lợi ích kinh doanh, đúng không?" Tề Đàn hỏi.

Trần Khả Lan gật đầu.

"Đúng là kết hôn vì lợi ích kinh doanh, nhưng tôi và ông ấy lớn lên cùng nhau từ nhỏ, cũng có thể xem như là thanh mai trúc mã."

"Khi còn học đại học, tôi đã du học nước ngoài ba năm."

"Sau khi kết thúc việc học, dưới sự sắp xếp của hai bên gia đình, chúng tôi thuận lợi đến với nhau."

“Sau khi kết hôn, dù tôi nói chỉ muốn sinh một đứa con, ông ấy cũng tôn trọng mong muốn của tôi.”

"Trước và sau khi tôi mang thai, ông ấy luôn lên kế hoạch, mua thực phẩm chức năng, còn sắp xếp cho tôi ở bệnh viện tư nhân và trung tâm chăm sóc sau sinh."

"Chúng tôi cũng được mọi người trong vòng bạn bè công nhận là vợ chồng hạnh phúc nhất."

[Cậu con trai này trông giống hệt cha nó, bảo không phải cha con ruột thì tôi không tin!]

[Mạnh dạn đoán rằng ông chồng nɠɵạı ŧìиɧ, con trai là con của bồ nhí.]

[Cái ông chồng này đóng kịch giỏi quá nhỉ, nếu không gặp được đại sư, chắc chắn quý bà này sẽ bị lừa cả đời!]

[Loại đàn ông đạo đức giả này mới là đáng sợ nhất!]

[Tò mò không biết quý bà nhà giàu sẽ làm gì tiếp theo?]

Tề Đàn giải thích: "Mọi chuyện xảy ra trong thời gian bà đi du học."

"Chồng bà có quen một cô gái ở trường đại học, họ yêu nhau say đắm, vì cô ta mà ông ấy mất hết lý trí."

“Vì cô gái này mà ông ta vốn định cắt đứt quan hệ với bà, nhưng công việc kinh doanh của nhà họ Tiêu gặp vấn đề, cần nhà họ Trần trợ giúp."

"Nên ông ta đã lừa dối cả hai gia đình, lừa dối cả cô người yêu của mình và kết hôn với bà. Chỉ có vậy thì khủng hoảng kinh tế của nhà họ Tiêu mới được giải quyết và anh ta vẫn giữ được tình yêu của mình."

"Chồng bà một bên dỗ dành vợ, một bên dỗ dành người tình, cho đến khi bà và cô ấy gần như mang thai cùng lúc, cô ta mới biết được sự thật rằng mình từ mối tình đầu đã trở thành người thứ ba."

"Nhưng cô ấy thực sự yêu chồng bà, lại mang thai, nên không nỡ lòng rời xa."

"Chồng bà để chứng minh tình cảm với người tình, đã tự ý tráo con khi hai người sinh con, sau đó hứa với cô ta rằng người thừa kế duy nhất của ông ta chỉ là con trai của hai người họ."

"Trên thực tế, ông ấy cũng có toan tính riêng."

"Ông ta muốn đợi sau khi cha mẹ bà qua đời, để con trai tiếp quản tập đoàn nhà Trần và chuyển nhượng toàn bộ cổ phần dưới tên của mình!"

"Thực tế, đứa con trai mà bà xem như con ruột đã nhận ra mẹ ruột của mình năm 10 tuổi."

Trần Khả Lan bỗng chốc sụp đổ trên ghế sofa, lẩm bẩm: “Chẳng trách tại sao con trai tôi khi lên mười tính cách lại thay đổi, ngang bướng, không hề nghe lời của tôi chút nào, hóa ra...”

Sự thất vọng và kinh ngạc chỉ diễn ra trong chốc lát, Trần Khả Lan nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Bà dù sao cũng là con gái được nhà họ Trần dạy dỗ, năng lực và thủ đoạn cũng không thua kém ai.

Chỉ là trước đây bị tình yêu che mờ mắt, cam tâm làm một người nội trợ mà thôi!

Trần Khả Lan lập tức gọi điện thoại cho cha mẹ mình.

"Cha! Xin hãy giúp con một việc, con muốn làm xét nghiệm ADN với Nhất Minh...”