Chương 91: Giữ lửa

Kha Kích cũng không ngờ, Lục Lệ Nhiên lại có thể chịu đựng đau đớn như vậy, hắn đã xử lý nhiều ca cấp cứu trên chiến trường, nhưng chưa từng thấy binh sĩ nào có thể chịu đựng đau đớn giỏi như Lục Lệ Nhiên.

Kha Kích không khỏi thay đổi ấn tượng về Lục Lệ Nhiên, thêm một nhãn hiệu nữa — kẻ độc hành liều mạng, sức chịu đựng phi thường.

Kha Kích lau mồ hôi trên mặt Lục Lệ Nhiên, giọng nói nhẹ nhàng hơn.

"Tôi sẽ đi tìm xem có gì ăn được nữa không, hoặc làm một cái bẫy."

"Anh còn biết làm bẫy?"

Lục Lệ Nhiên lại to mắt ngạc nhiên.

Kha Kích ngập ngừng, bịa ra một cái cớ.

"Chưa làm bao giờ, nhưng đã xem trên chương trình truyền hình, có thể thử xem."

Lục Lệ Nhiên lấy ra cặp sừng dê núi từ ba lô của mình, để Kha Kích tự mình thiết kế bẫy, dù không hy vọng nhiều nhưng lúc này anh cũng không còn sức lực nào để tự mình làm bẫy nữa.

"Trời sắp tối rồi, đừng đi quá xa."

Lục Lệ Nhiên dặn dò.

Kha Kích gật đầu, quay lưng lại chui vào bụi rậm.

Lục Lệ Nhiên cẩn thận giữ cho lửa luôn cháy, mưa ẩm ướt làm ngọn lửa nhỏ và yếu đi, khói trắng từng đợt bay ra từ những cành cây ẩm ướt đang cháy.

Lục Lệ Nhiên cúi xuống thổi nhẹ vào đống lửa, canh giữa khe hở các cành cây đưa hoi vào, giữ cho lửa cháy.

Anh bẻ gãy cành cây bên cạnh, lột vỏ ướt ra, lấy phần lõi khô trắng, từ từ gom lại thành một đống nhỏ, đặt lên ngọn lửa đang cháy.

"Độ ẩm ở đây quá cao, nếu ngọn lửa tắt, rất khó để đốt lại, nên không chỉ cần giữ cho lửa luôn cháy mà còn phải chuẩn bị sẵn các loại bùi nhùi, tránh để nó lụi tàn."

Anh nói và chỉ cho quảy cầu bắt cận cảnh đống bùi nhùi trong tay mình.

"Như thế này, có thể giữ được trạng thái cháy âm ỉ trong một thời gian dài, khi cần đốt lại, chỉ cần làm cho nó tơi ra, tăng diện tích tiếp xúc với oxy, nó sẽ tự nhiên bùng cháy."

Anh vừa nói vừa cẩn thận cất giữ đống bùi nhùi nhỏ.

...

[Chi tiết đáng giá!]

[Tôi đảm bảo tôi mà ở nơi hoang dã, sống không nổi một ngày]

[Các anh chị em đã ghi lại hết chưa!]

...

Lục Lệ Nhiên vừa làm xong thì Kha Kích cũng thiết kế xong bẫy trở về.

"Có lẽ phải đợi tới ngày mai xem chúng ta có thu hoạch gì không."

Lục Lệ Nhiên nói.

Anh quay sang quả cầu.

"Vậy là buổi phát sóng hôm nay đến đây là kết thúc, hy vọng tối nay chúng tôi sẽ có một giấc ngủ ngon, hẹn gặp lại mọi người lần sau."

...

[Lục ca nghỉ ngơi đi!!]

[Chúc Lục ca ngày mai thức dậy sẽ có một bữa tiệc lớn]

[Lục ca đói không, tôi mời anh ăn đại tiệc! — Lẩu Mỡ Bò tặng 1x Bò Thượng Hạng cho chủ phòng ]

[Lầu trên ác quá đi! — Đại Tiệc Hải Sản tặng 5x Lẩu Trường Thọ cho chủ phòng ]

[Tôi chỉ muốn khoe ID mới đổi — Xiên Gà Nướng tặng 1x Nấm Tùng Lộ cho chủ phòng ]

...

Lục Lệ Nhiên vừa buồn cười vừa bất lực nhìn những bình luận trôi qua trên màn hình, lắc đầu tắt quả cầu.

Hai người bắt đầu chui vào hang nghỉ ngơi.