Chương 60: Tôi giữ được các anh

...

[Không phải xem vì trai đẹp, tôi chỉ quan tâm Lục ca có lên an toàn không thôi - Cá Mặn Mặn Mặn tặng 1x Phật Nhảy Tường cho chủ phòng]

[Cá Mặn Mặn Mặn tặng 1x Phật Nhảy Tường cho chủ phòng]

[Cá Mặn Mặn Mặn tặng 1x Phật Nhảy Tường cho chủ phòng...]

...

Huyền Ngự gửi liền năm phần quà Phật Nhảy Tường, hiệu ứng hoành tráng xa hoa làm nổ tung phòng phát trực tiếp.

Mấy cậu ấm ngồi bên cạnh cậu mắt chữ a mồm chữ o, đây là lần đầu họ thấy Huyền Ngự làm thí dụ “con nhà giàu” chân thật nhất – vung tiền như rác vì một O... chi mạnh tay vì một Alpha mà vẻ ngoài lại không ấn tượng như vậy.

"Các cậu thu lại mấy suy nghĩ bẩn thỉu đi, tôi chỉ ngưỡng mộ chủ phòng này thôi."

Huyền Ngự không vui hừ một tiếng.

Vì năm phần quà lớn, mưa lì xì trên toàn nền tảng phát trực tiếp kéo dài gần ba phút, những bình luận chê bai, đánh giá về ngoại hình của Lục Lệ Nhiên đều bị đè bẹp.

...

[Đúng vậy, phòng phát trực tiếp của Lục ca không hoan nghênh những đứa nông cạn "mê ngoại hình", đừng làm phiền chốn thanh tịnh!]

[Mẹ nó, điều tôi lo lắng nhất đã xảy ra, người cứu lại bị người được cứu kéo xuống, Phỉ Lặc thiếu gia này tỉnh không đúng lúc tí nào!]

[Tôi vừa nghĩ họ sẽ rơi xuống! Sợ quá phải tắt phát trực tiếp, may mà Lục ca vẫn ổn!]

[Lục ca cứ mạnh dạn mà tiến lên! - Côn Tử tặng 1x Bò Thượng Hạng cho chủ phòng]

...

Lục Lệ Nhiên lại kéo điểm tựa leo trở về độ cao ban nãy.

Kha Kích chú ý thấy nút dây trên mặt băng có dấu hiệu xoắn vặn bất thường, dường như hơi lỏng ra, liền nhận ra chắc chắn dưới đó có chuyện.

Hắn lập tức bò đến rìa Băng Liệt Khích, vừa đề phòng mép băng dễ vỡ có thể sụp xuống vì trọng lượng của mình, vừa chăm chú theo dõi tiến độ cứu hộ bên dưới.

Lục Lệ Nhiên và Phỉ Lặc Lạc Khắc chỉ còn cách miệng Băng Liệt Khích khoảng hai mét, Lục Lệ Nhiên vừa định tạo thêm một điểm tựa thì vách băng bên cạnh đột ngột rung chuyển dữ dội, những mảnh băng nhỏ rơi lả tả xuống, đập vào người đau điếng.

Lục Lệ Nhiên và Kha Kích đồng thời biến sắc...

Sự chuyển động và hoạt động của sông băng thật sự đã ảnh hưởng đến Băng Liệt Khích này, Lục Lệ Nhiên đã đoán đúng.

Kha Kích lập tức không còn bận tâm đến sức chịu đựng của lớp băng gần miệng Băng Liệt Khích, một tay nắm chặt sợi dây cố định của Lục Lệ Nhiên, hét lớn.

"Nhanh lên! Đạp vào vách băng mà leo lên! Không cần lo lớp mặt chịu tải, tôi giữ được các anh!"

Lục Lệ Nhiên cắn răng dốc hết sức leo lên, nhưng không dám dồn toàn bộ trọng lượng như lời Kha Kích, căn bản anh không thể đặt lòng tin vào một Omega trắng trẻo, quen sống sung sướиɠ lại có thể chịu được trọng lượng của hai người họ.