Lục Lệ Nhiên giương mắt nhìn thương nhân chợ đen, hỏi lại.
“Có hứng thú không?”
Thương nhân chợ đen bây giờ mới hoàn hồn, vội vàng gật đầu lia lịa, khóe miệng cười tươi tới nỗi hận không thể kéo chúng tới mang tai.
“Có chứ, có chứ! Vào trong nói chuyện! Trước tiên, anh cất nó đi đã!”
Thương nhân chợ đen dẫn Lục Lệ Nhiên vào căn lều sang trọng của mình, mắt sáng rỡ nhìn anh.
“Còn gì nữa không? Bất cứ thứ gì từ khu vực hoang dã, tôi đều thu mua! Tính giá tốt nhất cho anh!”
Có thể một mình ra vào khu vực hoang dã mà không hề hấn gì, thậm chí còn bắt được một con Hắc Liệp Lộc đực trưởng thành, Lục Lệ Nhiên chắc chắn là một thợ săn tiền thưởng đáng để kết thân.
“Đại ca, chúng ta kết bạn đi! Bất kể là hàng ở đâu, tôi đều thu mua, giá cả tuyệt đối rất hời, anh cứ gọi tôi là Tiểu Hắc!”
Sau khi giao dịch xong, thương nhân chợ đen phấn khởi nhìn Lục Lệ Nhiên, xoa xoa tay vui vẻ đề nghị.
Lục Lệ Nhiên gật gật đầu, rời khỏi lều trại của thương nhân chợ đen.
Bên ngoài lều vẫn có nhiều người hâm mộ tò mò đến vây xem, muốn biết mặt mũi người thợ săn đã một mình bắt được con Hắc Liệp Lộc đực trưởng thành ra làm sao.
“Giỏi thì có giỏi đó, đáng tiếc mặt bị hủy như thế…”
“Không chừng là bị thương trong một lần đi săn? Nhìn ghê thật.”
“Vết thương này không giống do dã thú gây ra, anh trai tôi từng tham gia chiến trường, chính là đại chiến lần đó, bị thương rút lui, vết thương để lại giống hệt như người này vậy, hình dáng đáng sợ như vỏ cam khô cháy, nhìn một lần là không thể quên được.”
“...”
Lục Lệ Nhiên nghe thấy hai từ “đại chiến”, đôi đồng tử màu nâu của anh hơi run lên, như một phản ứng không cách nào kiểm soát được.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, anh như trở lại năm năm trước, trong trận đại chiến giữa các tinh cầu, nơi nơi vang lên tiếng đạn pháo tên lửa, khắp nơi là những cỗ máy chiến đấu đẫm máu và ánh mắt vô hồn của đồng đội đang chăm chú nhìn mình.
Lục Lệ Nhiên vốn định cùng một đoàn người bị thương rút lui về tinh cầu của mình, nhưng khi đang xuyên qua không gian, anh bị quân địch bắn hạ, lưu lạc đến tinh cầu này, may mắn sống sót trong tình trạng bị thương nghiêm trọng.
Trong thời gian lưu lạc, Lục Lệ Nhiên đã nhiều lần cố gắng liên lạc với cha và anh trai, nhưng chiến tranh kéo dài liên miên đã khiến thông tin liên lạc giữa các tinh cầu bị hạn chế, chỉ còn dùng cho mục đích quân sự.
Lục Lệ Nhiên bị buộc phải trở thành một người mất liên lạc, thậm chí được xem là đã chết.