Chương 36: Mọi người thật hào phóng

“Và còn một điều nữa, nhớ để lại một lỗ nhỏ cỡ bàn tay, thỉnh thoảng đẩy ra đẩy vào để tránh bị chôn sâu mà không biết.”

Lục Lệ Nhiên quấn chặt áo khoác của mình, thăm dò bằng tay hai lần rồi chui vào cái giường băng đã được đυ.c sẵn.

Anh nhìn nhiệt độ hiển thị trên đồng hồ, vừa xoa tay vừa nói.

“Hiện tại nhiệt độ trong đây là -18 độ, rất lạnh, nhưng tôi đảm bảo nó ấm hơn ít nhất mười độ so với bên ngoài.”

...

[Trời đất, tôi vừa tra nhiệt độ thực tế ở khu vực của chủ phòng, ít nhất là -34 độ! Ai mà ở ngoài đó thì chắc chắn sẽ đóng băng thành tượng mất!]

[Chủ phòng trâu bò thật! Mô tả rất chi tiết! - Không Hoảng tặng 1x Lẩu Trường Thọ cho chủ phòng ]

[Gì chứ! Ai vừa nói sẽ tặng Phật Nhảy Tường cho chủ phòng vậy?! Tính chuồn rồi sao, keo kiệt!]

[Tôi phục rồi! Thật sự bái phục! Nói là tặng liền! - Cá Mặn Mặn Mặn tặng 1x Phật Nhảy Tường cho chủ phòng]

...

Hiệu ứng lớn của Phật Nhảy Tường lập tức tràn ngập phòng phát trực tiếp, bắt đầu cơn mưa bao lì xì, tất cả người xem đều có thể nhận lì xì và lấy Hạt Gạo.

Cùng lúc đó, trang chủ của nền tảng phát sóng trực tiếp cũng bật lên thông báo...

[Người xem Cá Mặn Mặn Mặn tặng 1x Phật Nhảy Tường cho chủ phòng phát sóng, mọi người mau vào để nhận mưa lì xì nào!]

Đây là cách khích lệ của nền tảng phát sóng trực tiếp, khi fan gửi tặng Phật Nhảy Tường cho chủ phòng phát sóng yêu thích của mình, nó sẽ giống như việc tặng cho chủ phòng một thông báo đẩy toàn kênh trong thời gian ngắn, tất cả người xem đang online trong khung giờ đó sẽ nhận được thông báo này, phần lì xì này có hạn, mọi người có thể nhấp vào để thử vận may.

Chỉ trong một phút ngắn ngủi, phòng phát sóng trực tiếp của Lục Lệ Nhiên đã tăng thêm vài trăm người xem.

“Cảm ơn Hạt Gạo của Phượng Hoàng, Lẩu Trường Thọ của Không Hoảng và Phật Nhảy Tường của Cá Mặn Mặn Mặn, mọi người thật hào phóng.”

Lục Lệ Nhiên khẽ nhướng mày.

Trong phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện rất nhiều người xem mới, tò mò về những gì đang diễn ra.

Giao diện phát sóng trực tiếp chuyển sang chế độ màu xanh lá dành cho ban đêm, chỉ nhìn thấy một nửa khuôn mặt của Lục Lệ Nhiên lộ ra ngoài, co ro trong không gian chật hẹp.

“Chào mọi người mới vào, tôi là chuyên gia sinh tồn nơi hoang dã, cũng là một thợ săn tiền thưởng. Mục tiêu của tôi là tìm kiếm du khách mất tích ở đây và cứu sống trở về.”

Giọng Lục Lệ Nhiên trầm trầm nhưng lại rất rõ ràng từng chữ, nghe rất hay.

Lục Lệ Nhiên đơn giản giải thích tình hình hiện tại với người xem mới vào.

“Bây giờ tôi đang ở trên sông băng Arlok, tránh một trận bão tuyết thình lình kéo tới. Vì vậy tôi đã tạm thời đào một hầm trú ẩn, chỗ này có thể giúp tôi sống sót qua đêm nay.”