Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Livestream Sinh Tồn Hoang Dã, Tôi Nổi Tiếng Trên Toàn Tinh Tế

Chương 22: Tôi không đánh Omega

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lục Lệ Nhiên vừa tiến lại gần, đã nghe thấy nhóm người kia bàn tán không kiêng nể, sắc mặt Lục Lệ Nhiên trầm xuống, tin tức tố mạnh mẽ từ cơ thể anh tràn ra càng nồng nặc, ngột ngạt hết cả một khoảng.

Đám thợ săn tiền thưởng đang cười nói bên kia nhạy cảm nhận ra sự thù địch, đồng loạt nhìn sang.

Lục Lệ Nhiên bước nhanh về phía họ, khuôn mặt đầy sẹo của anh dưới cơn giận dữ kìm nén trở nên hung tàn ác liệt.

Kha Kích sững sờ, Alpha này đang tức giận vì danh tiếng của mình bị bôi nhọ sao?

“Ai vừa nói đó? Đứng ra đây, chúng ta đánh một trận.”

Lục Lệ Nhiên lạnh lùng nhìn đám thợ săn tiền thưởng.

“Tôi thắng, các người xin lỗi.”

Kha Kích nhíu mày, một người đơn thương độc mã đấu với tất cả thợ săn?

Thật là... quá liều lĩnh.

Tay thợ săn uống rượu “phụt” một tiếng cười khẩy, đánh giá thân hình gầy gò của Lục Lệ Nhiên.

“Ây da, tao sợ quá đi, làm sao? Mày tưởng có thể dùng khuôn mặt này dọa tao sợ chết khϊếp, run rẩy tay chân tới đấu với mày hả?”

Khi tay thợ săn bước lên một bước, Kha Kích cẩn thận không để ai thấy, lặng lẽ ném một viên đá tuyết vào sau đầu gối tên thợ săn, làm gã kêu lên đau đớn, lập tức ngã quỵ xuống đất, ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Kha Kích bước qua người đó, dễ như trở bàn tay đổi mặt diễn xuất thành một Omega con nhà giàu ngây thơ.

“A, hay là thế này đi, tôi cho các anh mỗi người một vạn tinh tệ, đừng đánh nhau nữa.”

Một vạn tinh tệ đủ để người dân trên tinh cầu này sống được năm tháng, nhưng qua lời Kha Kích, như thể đó chỉ là mớ rau ngoài chợ không đáng tiền.

Đám thợ săn tiền thưởng: “???”

Lục Lệ Nhiên nhíu chặt mày, khinh thường nhìn Kha Kích.

“Cút. Tôi không đánh Omega.”

Kha Kích: “...”

Ấn tượng đầu tiên của Lục Lệ Nhiên về Kha Kích không hề tốt.

Đầu tiên, người này không thích Quan chỉ huy của bọn họ, còn đồng cảm với đám thợ săn tiền thưởng kia.

Thứ hai, người này đích thị là công tử bột, nghĩ rằng chỉ cần dùng tiền là giải quyết được mọi thứ.

Nhưng dù vậy, Lục Lệ Nhiên vẫn vô thức chú ý đến đôi mắt của đối phương.

Màu mắt xanh lam cương nghị trong suốt, vô cùng xinh đẹp, giống hệt như màu mắt của bé con nhà anh.

Lục Lệ Nhiên rất ít khi thấy người có màu mắt như vậy, không thể không nhìn nhiều hơn một chút.

Phải thừa nhận một điều, đây là một Omega cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt hẹp, lông mi dài, thoạt nhìn không mang lại chút công kích nào.

Hoàn toàn... trái ngược với anh.

Kha Kích cảm nhận được ánh mắt đánh giá của Lục Lệ Nhiên, dù đã rất cẩn thận nhưng vẫn không khỏi lo lắng.

Ánh mắt Kha Kích trầm xuống.

Anh ta phát hiện ra thân phận giả mạo Omega của mình rồi sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »