Chương 20

Hà Phiến Huỳnh lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ tôi sợ không mở được cửa hàng hay sao? Trong cửa hàng của cô có cái gì, cô cũng không biết. Tôi cần gì phải vất vả kiếm điểm tích lũy chứ?"

Hệ thống: "Haiz, cửa hàng mua sắm mà, dù thế nào cũng là đồ tốt, tuyệt đối không phải là đồ vớ vẩn đâu. Chủ nhân cố lên nhé!"

Nói xong thì định biến mất.

Hà Phiến Huỳnh gọi nó lại: "Quà của tân binh đâu?"

Hệ thống cười thẹn: "Hihi, chủ nhân, tôi có thể chủ động giúp cô tìm khách hàng đó!"

Hà Phiến Huỳnh cau mày: "Thì ra cô chỉ là một kẻ trung gian!"

Khuôn mặt nhỏ của hệ thống càng đỏ hơn, cúi đầu gõ ngón tay: "Chủ nhân, lần đầu tiên của người ta đã cho cô rồi. Cô còn có gì không hài lòng nữa?"

Hà Phiến Huỳnh nhắm mắt lại, bất lực làm một động tác vẫy tay: "Đi đi đi."

Cô bé và bảng điều khiển trong suốt đồng thời thu nhỏ lại, ánh sáng lóe lên rồi biến mất.

Hà Phiến Huỳnh đành phải rửa mặt đi ngủ.

Cô mới ngủ chưa được bao lâu, đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Cô nhìn lại, là tin nhắn của Thiệu Miểu gửi tới.

"Cưng ngủ chưa?"

"Tôi đang khó chịu lắm. Mẹ tôi vừa mới nói, ngày mai bác gái cả và dì ba của tôi sẽ từ quê lên chơi, nói là có một người đàn ông tốt muốn giới thiệu cho tôi."

"A a a, tôi sợ nhất là kiểu này. Ngày mai cô có thể đến nhà tôi ở cạnh tôi một ngày không?"

"Tôi cảm thấy bây giờ tôi sắp chết rồi!"

Ngày hôm sau, Hà Phiến Huỳnh đến nhà Thiệu Miểu.

Hiện tại, bác gái cả và dì ba của Thiệu Miểu cùng chồng của bà ấy đang ngồi ở bên cạnh Thiệu Miểu, vừa ăn 301kg sầu riêng của Thiệu Miểu, vừa nhìn chằm chằm cô ấy.

“Miểu Miểu à, mấy năm không gặp đã lớn như vậy rồi? Hai mươi tám đúng không?”

“Nghe bác gái cả cháu nói cháu còn chưa có bạn trai? Còn chưa muốn kết hôn đúng không?”

Lại nhìn Hà Phiến Huỳnh ngồi đối diện một cái: “Ôi chao, nghe nói cô gái này là bạn tốt nhất của cháu à? Gương mặt còn thanh tú hơn cả cháu đấy.”

Bà ấy nói xong, nhìn Hà Phiến Oánh chép miệng: “Cô bé này, không phải cháu cũng không muốn kết hôn đó chứ?”

“Này, để dì nói cho các cháu biết, tư tưởng này của các cháu không được đâu!”

“Đừng ỷ vào tuổi trẻ và ngoại hình của mình mà cứ chọn tới chọn lui. Chờ tới ba mươi tuổi thì sẽ không còn giá nữa, không ai cần!”

“Không có đàn ông, về sau các cháu sẽ lận đận lắm đấy!”