"Phải vậy không ta, điểm thứ nhất tôi thật sự muốn ở khách sạn năm sao, dù sao tôi chưa từng ở. Điểm thứ hai, tôi thật sự là muốn xoa dịu cảm xúc của cô ấy, dù sao đối tượng cô ấy muốn hẹn là một người đã chết rồi. Còn có một điểm, cô ấy thật nhỏ nhen, vậy mà lại tự mình ở một phòng, hai người chúng ta cũng ở một phòng!"
"Mạnh miệng."
Trở lại phòng Kiều Kiều đặt túi xách xuống, bởi vì Lăng U mở cửa chọc cười, ngược lại làm cho nội tâm đang lo lắng của cô tiêu tán một chút.
Cầm lấy di động gọi cho trợ lý của mình chuẩn bị báo bình an, sau đó đứng lên, cầm lấy quần áo đã giặt chuẩn bị đi tắm rửa.
Nhưng lúc cô chuẩn bị đi vào phòng tắm, di dộng đặt trên bàn trà lại đột nhiên vang lên tiếng động, trong nháy mắt phá vỡ yên tĩnh trong phòng này.
Vừa rồi mới gửi tin nhắn báo tin cho trợ lý, rất có thể là điện thoại do người kia gọi tới. Cô đặt quần áo lên kệ phòng tắm, sau đó đi tới trước bàn trà cầm điện thoại lên.
Nhưng khi nhìn thấy số tiền này vậy mà lại là dãy số xa lạ.
Cô có chút do dự, là nhận hay không nhận, bình thường các dãy số lạ cô đều không nhận, phần lớn đều là điện thoại điện của lừa đảo, cô đều trực tiếp bấm kết thúc.
Nhưng bây giờ đã là bảy tám giừo, hẳn là đã tan tầm rồi.
Điện thoại trong tay vẫn luôn rung không ngừng, vốn dĩ chuông điện thoại nên tự động tắt rồi, tiếng chuông chuông lại giống như bùa đòi mạng, vang lên liên tục không ngừng.
Ma xui quỷ khiến ấn xuống nút nghe, sau đó đặt ống nghe bên tai.
Một giây sau, cô sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, hàn ý bốn phía nhanh chóng bao quanh nàng.
Một giọng nam dịu dàng lại vang lên xa xăm: "Bảo bối, em tới tìm anh à ~"
Đây là giọng nói của Quyền Vũ!
Hắn ta!
Hắn ta biết cô tới!
Hắn ta biết!
Điện thoại trong tay bất ổn, trực tiếp rơi xuống đất, đập vào chăn lông trên mặt đất.
Cô điên rồi giống như đâm vào cửa mà ra, lý trí còn tồn tại nói cho cô biết, không thể một mình ở lại, phải đi tìm Lăng U với Chước Quang!
Mà giờ khắc này Lăng U nhìn gian phòng trang trí hoa văn, vuốt giường có tính đàn hồi mềm mại, ngay cả trong không khí cũng tản ra mùi thơm thấm người, hài lòng, cậu đối với căn phòng rất hài lòng.
"Chước Quang, tôi muốn cái giường này, mua cho tôi."
"Mua, mua."
Ánh mắt Chước Quang cưng chiều nhìn Lăng U, Lăng U sau khi nhận được tiền, nộp tiền điện, tiền còn lại giao hết cho Chước Quang.
"Cái gối này mềm quá, tôi cũng muốn, mua cho tôi!"
Chước Quang mỉm cười gật đầu: "Được."
"Ngọn đèn này cũng đẹp, thảm này cũng đẹp, tôi thích, đều phải mua."
“Được, mua.”
"Bụp Bụp Bụp."
Tiếng đập cửa bên ngoài vang lên dồn dập, Chước Quang đứng lên mở cửa ra, đứng bên ngoài cửa chính là Kiều Kiều đang sợ tới mức mặt trắng bệch.
"Quyền Vũ gọi điện thoại cho tôi!!"
Lăng U vốn đang nằm trên giường chân tay duỗi thành hình chữ X, chờ nghe như một cái lò xo bắn từ trên giường xuống: "Hắn ta nói với cô cái gì?"
"Hắn ta nói bảo bối em tới tìm tôi." Cả người Kiều Kiều run như cái sàng: "Có thể để tôi vào rồi nói không."
Cô trực tiếp đi qua Chước Quang, đi vào phòng, ngay cả hành lang sâu thẳm này, cô cũng cảm thấy không an toàn, âm u.
Chước Quang thấy cô tiến vào thì đóng cửa.
"Bản lĩnh không nhỏ nha, vậy mà cũng biết cô tới, còn đuổi theo cô đến khách sạn, tiểu tử này không dễ đối phó nha." Lăng U vươn ngón tay cái, đặt ở miệng nhẹ nhàng cắn một cái.
"Vậy thì phải làm sao?" Kiều Kiều hoàn toàn hoảng hốt, vụt tới trước mặt Kiều Kiều lớn tiếng hỏi.
"Nhưng vận khí của hắn ta không tốt, gặp được tôi, tôi đã cam đoan với cô, đánh cho hắn ta hoa tơi nước chảy, tối nay cô ngủ trên giường kia đi, tôi với Chước Qunag ngủ ở đó." Lăng U chỉ giường đơn bên cạnh.
Sau đó đứng lên, lấy ra một lá bùa vàng mới tinh từ trong túi: "Hôm qua tôi mới vẽ, dùng chu sa thượng hạng, rất đắt."
"Bao nhiêu tiền." Kiều Kiều lập tức hiểu ý.
“Bằng này"Lăng U dựng thẳng một ngón tay lên.
"Được, tôi chuyển cho anh." Kiều Kiều lấy di động từ trong túi ra.
Quyết đoán như vậy?
Điện thoại trong túi Lăng U rung một chút, cậu lấy ra xem giao diện wechat, mở khung đối thoại: "..."
Cậu cẩn thận đếm lại mấy cái 0, đếm mấy lần, rốt cuộc cũng đã xác nhận là bốn.
Đằng sau số 1, có bốn số 0.
Vốn cậu muốn nói 100 tệ, cậu còn lo lắng mình có phải nói cao hay không, không nghĩ tới phú bà trước mắt này lại trực tiếp chuyển tới 1 vạn.
1 vạn, một tấm bùa vàng bán 1 vạn, phát tài, phát tài.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, kìm lại tâm tình kích động của mình, đứng lên đi tới trước cửa.
Dùng hai ngón tay kẹp lấy bùa vàng, ánh mắt hiên ngang, mở mắt ra, giờ phút này Lăng U đã hoàn toàn đổi một người khác.
"Thần minh tứ phương, bảo vệ tôi chu toàn."
Một luồng ánh sáng màu vàng nhạt chợt hiện lên, nhẹ nhàng bao lấy thân thể cậu, bùa vàng trong tay hóa thành một vệt sáng bay tới cửa phòng khách.
Đúng lúc này, điện thoại trên tay Kiều Kiều lại lần nữa rung lên, cô cầm lấy điện thoại nhìn, sợ tới mức tóc tai cô dựng ngược lên: "Lại là hắn ta!"
----------------
End chương 6