Chương 4: Ma nữ

Cậu ta thoải mái thở phào nhẹ nhõm, da thịt nứt nẻ rốt cuộc cảm nhận được nước nóng, một cái đuôi dài hiện ra ánh sáng lưu ly duỗi ra từ mặt nước.

Lúc này Lăng U ngồi ở phòng khách lấy di động định gọi đồ ăn nhưng ánh đèn trên đỉnh đầu lại đột nhiên lóe lên vài lần.

Sau khi ánh đèn lóe lên vài lần, ánh đèn trực tiếp tắt.

Không phải chứ? Mới nộp ba mươi nhân dân tệ điện chi phí đã thì mất điện?

Nhưng cậu lập tức cảm thấy không đúng. Vào giữa mùa hè nắng chói chang, cho dù đã là nửa đêm, nhiệt độ này đã đạt tới ba mươi độ, nhưng bây giờ nhiệt độ nóng bức đã hạ xuống.

Ngay cả cậu cũng cảm giác được một trận hàn ý lạnh thấu xương, mặt trải nhà theo nhịp đập.

Lúc trước vừa tiến vào căn nhà này, cậu đã cảm nhận được khí tức không giống nhau, không chỉ cảm nhận được khí tức khác nhau mà còn cảm nhận được cái miệng của người môi giới, là thứ gạt quỷ.

Phòng ở quả thật là ba phòng ngủ hai gian, nhưng trang trí và hào hoa căn bản không liên quan tới nhau.

Trên mặt đất có vết máu khô, ghế sofa rách nát, lớp bông bên trong bung ra, mùi tanh tanh xộc thẳng vào mặt.

Tất cả đồ dùng trong nhà, không có một chỗ nào là hoàn chỉnh, tất cả bàn ghế đều bị gãy chân.

Cậu cầm lấy vali xem xét, đã sáng sớm, quả nhiên, chắc là đã muốn đến.

Vừa vặn cần quét dọn vệ sinh.

Ánh mắt sắc bén, đôi mắt bị mái tóc trên trán che đi một nửa, giơ tay lên lấy ra một lá bùa vàng nhăn nhúm từ trong túi áo.

Đặt ở lòng bàn tay, duỗi ngón tay mở ra tờ bùa vàng này, đây chính là viết bằng chu sa đắt tiền, bảo bối của cậu.

Trời sinh cậu đã có mắt Dương nhãn, liếc mắt một cái đã thấy được nữ quỷ cả người tản ra hàn khí, dường như được bồi dưỡng tốt.

Quỷ hồn bình thường chỉ có thể nhìn thấy một cái bánh xe to lớn như thể đang bao phủ khói bụi, giống như thật như ảo.

Nhưng hình thái của nữ quỷ trước mắt này rõ ràng, ngay cả màu xanh tím bầm trên cổ cũng nhìn thấy hết sức rõ ràng, lưỡi dài đỏ thẫm từ trong miệng phun ra, treo ở trước ngực.

"Ha."

Rất khủng bố.

Nhưng ánh mắt Lăng U lại rơi vào hai tay hai chân của cô ta, tay chân hoàn chỉnh mà lại mảnh khảnh, là một hạt giống tốt làm việc nhà.

Còn chưa đợi nữ quỷ kia có hành động gì, một đạo kim quang trực tiếp bị đánh vào trong cơ thể nàng.

Tiếp đó Lăng U lấy ra một máy radio nhỏ, lại lấy ra một đĩa, bỏ vào trong rãnh.

Sau đó cậu ấn nút, rất nhanh một đoạn thần chú truyền ra từ trong máy radio.

Nữ quỷ trừng lớn tròng mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm Lăng U trước mắt, liếc cậumột cái, lại liếc mắt nhìn máy radio cũ kỹ.

"Đừng sợ, thần chú tẩy mà thôi, nghe đủ chín chín tám mươi mốt lần là có thể tẩy đi lệ khí trên người ngươi." Lăng U nhâc chân đi về phía ma nữ.

Không để ý ánh mắt đó của nữ quỷ muốn ăn thịt người, nắm tay nữ quỷ, kéo tay áo của cô ta lên, ánh mắt hơi nheo lại.

Trên cánh tay của nữ quỷ kia có dấu vết bút chu sa màu đỏ chằng chịt, vẽ đầy các loại phức tạp, mỗi một biểu tượng đều là một đạo cấm chú.

Chi chít chằng chịt lan tràn từ cánh tay của cô ta lên trên, ánh mắt Lăng U rơi vào cổ áo nữ quỷ, lờ mờ có thể nhìn thấy, ngay cả chỗ cổ kia cũng có chữ viết màu đỏ.

Ngay khi cậu chuẩn bị vén ống tay áo của nữ quỷ lên, Chước Quang vừa vặn tắm xong mặc áo trắng đơn bạc bước ra.

Vừa ra đã thấy Lăng U nắm cánh tay nữ quỷ, dọa cậu ta lao về phía trước, túm lấy cánh tay lăng U: "Cậu làm gì đấy? Điên rồi à?"

Lực tay Chước Quang rất lớn, Lăng U cảm giác cổ tay của mình sắp bị cậu ta bẻ gãy: "Cậu làm đau tôi."

"Ồ, xin lỗi." Chước Quang buông lỏng tay, nhưng đôi mắt nhìn về phía nữ quỷ lại phát ra một ánh hung quang: "Gϊếŧ cô ta."

"Không được, không thể gϊếŧ." Lăng U lắc đầu.

Vừa rồi mình đã nhịn đau đánh Bạch Hồn Phù vào trong cơ thể cô ta, nếu như gϊếŧ cpp ta, chẳng phải sẽ thiệt thòi trong gang tấc sao.

"Cô ta là nữ quỷ, giữ lại hậu hoạn vô cùng."

"Thì làm sao? Cậu xem phòng ở này một chút, có phải rất bẩn hay không?"

Chước Quang nhìn xung quanh, quả thực rất bẩn: "Thì Làm sao?"

"Vậy không phải chúng ta vừa vặn thiếu người quét dọn vệ sinh sao?"

Nghe thấy đến đây, Chước Quang do dự: "Thật sự có thể?"

Lăng U chắc chắn gật đầu: "Đương nhiên có thể, tin tôi."

Rất nhanh, chín chín tám mươi mốt lần chú ngữ tẩy đã nghe xong, Lăng U cầm chổi và khăn lau đi đến trước mặt nữ quỷ, giờ phút này lệ khí trên người nữ quỷ đã tiêu tan.

Đầu lưỡi dài mà cũng đã biến mất, vốn dĩ tóc khô héo đều trở nên mềm mại hơn không ít, bây giờ trông cô ta trông không khác gì một cô gái thanh tú bình thường.

"Sau này cô sẽ phụ trách quét dọn vệ sinh ở chỗ này, nhớ rõ phải quét dọn sạch sẽ, không thì tôi cho ngươi bay đi khói bụi, vĩnh viễn không được siêu sinh."

Ngữ điệu của cậu rất ôn hòa.

Nhưng khi qua tai cô ta thì như là ác ma đang thầm thì vào tai cô ta. Người trước mắt còn hung dữ hơn nữ quỷ như cô ta.

Bất đắc dĩ, cô ta chỉ có thể liều mạng gật đầu.

"Như vậy có ổn không?" Chước Quang vẫn còn nghi vấn trong lòng.

"Trên người của nàng, chỉ có lệ khí lại không có oán khí, cậu có biết vì sao không?" Lăng U nghiêng mắt, nhìn về phía ánh sáng bên cạnh.

---------------------------

End chương 4