Chương 3: Chúng ta, có tiền??

Lăng U: "Muốn biết vì sao? Cô biết nghề này của chúng tôi chú ý nhất là cái gì không?"

Kiều Kiều: "Cái gì?"

Lăng U: "Nguyên*."

(*Đơn vị tiền tệ)

Kiều Kiều: "Cho nên? Tôi có duyên* không?"

(Duyên với nguyên đều có pinyin là yuán, tính ra sẽ dịch thành tệ mà để nguyên cho dễ hiểu phần đồng âm)

Lăng U: "Không không, là nguyên, tám vạn tám ngàn nguyên*."

(*Hơn 300 triệu=))))

Kiều Kiều: "..."

Thấy Kiều Kiều không nói chuyện, Lăng U suy nghĩ, giá này có phải báo cao quá hay không, lập tức đổi giọng: "À, thật ra nếu cô cảm thấy đắt, cũng có thể giảm giá..."

Kiều Kiều: "Tôi đồng ý, nhưng nếu anh không thể giải thích hợp lý cho tôi, không thể giải quyết vấn đề này cho tôi, tôi sẽ trình báo anh lên công an."

Lăng U: "Cô yên tâm, đảm bảo hoàn thành mỹ mãn, trong giấc mơ của cô, có phải vô cùng rõ ràng hay không, thậm chí bây giờ cô cũng có thể rất rõ ràng nhớ tới khuôn mặt của hắn ta."

Kiều Kiều: "Đúng vậy, dáng dấp còn rất đẹp, trắng trẻo nõn nà, đầu cũng cao hơn tôi, đeo kính, là loại người mà tôi thích."

Lăng U: "Bình thường người thân và bạn bè trong nhà đã qua đời, cũng sẽ vì tưởng niệm mà gửi mộng cho người thân và bạn bè còn sống, nhưng mà tất cả những lời trong mơ đều có một điểm chung, đó chính là người thân và bạn bè còn sống là không thấy rõ khuôn mặt của người thân đã mất, cũng sẽ không nói chuyện với hắn, chỉ có thể nhìn từ xa.”

“Bởi vì giữa người sống và người chết đã sớm cách âm dương, nếu như cứ tiếp xúc sẽ tổn thương đến nguyên dương của người thân trong nhà, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày, thậm chí sẽ bị vận xui và bệnh ma quấn quanh.”

“Mà người trong miệng cô, vừa rồi tôi đã tính toán một chút, phát hiện hắn ta cũng không có khí tức người sống, rất có thể đã chết.”

“Hắn ta đã chết, nhưng lại cho cô thấy rõ khuôn mặt, hơn nữa còn tiếp xúc thân mật với cô, tôi chỉ thấy có một khả năng, hắn ta muốn mang cô theo."

Sắc mặt Kiều Kiều thay đổi, nếu người kia đã chết, theo ý của Lăng U mang cô theo, chẳng lẽ chính là để cho cô cùng chết?

Kiều Kiều: Mặc dù hắn ta nói muốn tôi đi tìm hắn ta, nhưng nếu tôi không đi thì sẽ làm sao?"

Lăng U: "Trong giấc mộng cô đã đồng ý với hắn ta rồi, bất kể là cô đi hay là không đi, hắn ta cũng sẽ vượt qua mấy ngàn năm để dẫn cô đi."

Nghe giọng Kiều Kiều rất hoảng loạn: "Cứu tôi, đại sư cứu tôi với!"

Lăng U gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: "Cứu đương nhiên là phải cứu, chính là gần đây có chút gấp..."

Tôi nói với em ấy: "Gửi số tài khoản đây, trước tiên tôi gửi cho anh 1 vạn tiền* cọc được chưa? Nhớ kỹ những gì tôi nói, nếu anh dám lừa tôi, anh cứ chờ ngồi tù đi."

(*~35 triệu)

Lăng U: "Đó là đương nhiên, nếu tôi lừa cô, tôi sẽ tự mình đeo còng tay."

Sau đó cậu mở khung đối thoại ra, gửi số thẻ đã thuộc làu qua.

Rất nhanh sau đó, di động chuyển qua thêm một tin nhắn, hiển thị ngân hàng đã kiếm được 1 vạn, một cái 0 cũng không thiếu, vừa vặn 1 vạn.

Sau khi video được treo lên, Chước Quang vừa mới trải giường xong, đối thoại vừa rồi không sót một chữ nào vào tai cậu ta: "Chúng ta, có tiền?"

Lăng U liếc mắt, trên lông mày xếch lên, giọng điệu hưng phấn: "Một vạn, nếu giải quyết tiểu tử thúi kia, tôi sẽ có tám mươi tám vạn, chờ hẹn với cô, chiều mai máy bay, bay tới thành phố A."

"Vậy tôi thì sao?" Chước Quang hỏi.

"Đương nhiên cùng nhau, cậu là trợ lý của tôi."

"Quá tốt rồi, tôi cảm thấy có chút khô..."

"Tôi có tiền, tùy tiện ngâm."

Lăng U dứt khoát thanh toán hai trăm phí nước, tuy rằng đây là ngôi nhà ma ám, bên trong có người chết, nhưng điện nước đều là đồ tốt, chỉ cần nộp tiền là có thể sử dụng bình thường.

Lúc tìm ra phòng thuê, người môi giới nói với cậu biết có một căn nhà có ba phòng ngủ hai phòng khách, trang trí hào hoa, tiền thuê chỉ cần một trăm tệ một tháng.

Nhưng trước đây căn nhà này từng có người chết, mấy năm trước thuê hộ còn nói phòng ở này có quỷ.

Nghe thấy vậy, Lăng U run rẩy hai tay, lấy ra một tờ tiền lớn trăm tệ đã nhăn nheo từ trong túi: "Một tháng."

Người môi giới nhìn qua tiền giấy lớn một trăm này, trầm mặc, người trước mắt vừa nhìn chính là quỷ nghèo, nhưng mà nghèo thành như vậy thì hắn ta thật sự không nghĩ tới.

Thời đại này còn có người may túi đựng tiền?

Trong nháy mắt, hắn ta có chút không đành lòng nhưng có thể đối mặt với sự cám dỗ tiền tài, lương tâm và tiền tài. Hắn ta lựa chọn người sau, trước tiền tài tiền lương tâm cái rắm ấy.

Chủ nhà nói với hắn ta chỉ cần có người thuê căn nhà này ở trong một tháng, sẽ cho hắn ta 1 vạn tệ.

Trước đó hắn ta đã dùng một tháng một trăm tiền thuê nhà thu hút rất nhiều khách thuê đến, nhưng mới ở không đến hai ba ngày, toàn bộ khách thuê đều bị dọa chạy hết.

Sau đó hắn ta cũng thử mời người thử giấc tới ngủ trong nhà,nghĩ rằng người thử giấc ngủ trong ngôi nhà ma rất dũng cảm, nếu anh ta ở đó một tháng thì sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng điều khiến hắn ta không ngờ là, người thử giấc ngủ ở ngôi nhà ma này, là người ở lâu nhất, nhưng cũng chỉ kiên trì được một tuần lễ rồi bỏ chạy.

Ngay khi hắn ta sắp từ bỏ thì lại có thêm một người bị tiền thuê một trăm tệ hấp dẫn tới.

Sau khi vào ở, toàn thân Lăng U chỉ có một chiếc điện thoại, một bộ quần áo để thay và ba mươi tệ. Trước đó bởi vì không có tiền, tiền nước vẫn không nộp, dẫn đến Chước Quang không có cách nào tắm rửa, mà bây giờ có tiền, cậu ta lập tức vào phòng tắm mở vòi sen ra.

Rất nhanh, trong bồn tắm đã đổ đầy nước, Chước Quang vội vàng cởϊ qυầи áo nằm vào trong bồn tắm.

-------------------------

End chương 3