Chương 16: Sống lâu gì cũng có thể thấy

Anh ta đã từng trốn đi, nhưng vừa trốn ra đã bị bắt về đánh đập. Mỗi lần như thế cha anh ta đều sẽ đau khổ cầu xin: đừng đánh chết nó, nó là đứa con trai duy nhất của nhà họ Quyền.

Nó phải kéo dài hương khói cho nhà họ Quyền.

Ha ha.

Hương khói.

Những người ngu muội này căn bản không biết, người thật sự có thể nối dõi tông đường, kéo dài hương khói chính là phụ nữ. Chỉ có DNA ty thể là được thừa hưởng toàn bộ từ người mẹ.

Thân xác của anh ta bị nhốt lại.

Nhưng chỉ có linh hồn, là vĩnh viễn tự do.

Vì thế, anh ta chọn tự sát.

Nhưng cha anh ta căn bản không muốn buông tha anh ta, ông đến cầu xin trưởng làng hồi sinh con trai ông, mà yêu cầu trưởng làng đưa ra là.

Cha anh phải mang về một quỷ tân nương, chỉ cần mang được quỷ tân nương về, ông ta sẽ hồi sinh anh.

Quyền Vũ biết, cha mình khẳng định sẽ đi tìm bọn buôn người để đạt thành mục đích, nhưng chính anh không thể làm một cô gái vô tội rơi vào ổ sói.

Cho nên, anh cần phải tìm một cô gái thông minh lương thiện, lại có sức ảnh hưởng đi vào làng, vạch trần toàn bộ mặt tối của cái làng này.

Vì thế, anh ta nhớ tới nữ streamer anh ta từng xem: Kiều Kiều.

Khi rời khỏi làng Vô Ưu, anh ta từng tìm sư phụ, học qua đạo thuật, hơn nữa anh ta đã chết, biến thành trạng thái linh hồn, cho nên anh ta hoàn toàn có thể tiến vào giấc mơ của người khác.

Ở trong mơ, anh ta từ từ thành lập quan hệ với Kiều Kiều, làm Kiều Kiều càng thêm coi trọng người trong mộng là anh ta.

Nhưng là, ở trong mộng, anh ta cũng sẽ ám chỉ với Kiều Kiều rằng anh ta đã chết.

Mục đích chính là để Kiều Kiều đi tìm người có đạo hạnh tới hỗ trợ, nếu không một mình cô tới đây, khẳng định là vào ổ sói.

May mà hết thảy tiến triển thuận lợi.

Cô gái anh yêu, rất dũng cảm, cũng rất thông minh. Cô thật sự mang đến một người đáng tin cậy.

Kiều Kiều nghe xong rất khϊếp sợ, không nghĩ tới sự thật sẽ là như thế này: “Vậy sao lúc trước anh không trực tiếp báo cảnh sát?”

“Kiều Kiều, người làng Vô Ưu đều ngu muội điêu ngoa. Từng có cảnh sát tới đây, nhưng đều bị đánh đuổi đi rồi, có ích lợi gì đâu? Anh muốn tất cả mọi người biết đến làng Vô Ưu, biết làng Vô Ưu là nơi dơ bẩn đến cực điểm. Anh muốn làng Vô Ưu, vĩnh vĩnh viễn viễn, hoàn toàn biến mất.” Quyền Vũ lạnh lùng nói.

“Cho nên, đây mới là lý do anh chọn tôi.” Kiều Kiều nhíu mày, nàng cảm nhận được mồ hôi đang toát ra trong lòng bàn tay.

“Xin lỗi em, Kiều Kiều, là do anh quá ích kỷ. Xin lỗi, anh làm em rơi vào nguy hiểm.” Giọng Quyền Vũ trầm thấp, tràn đầy hối lỗi.

Phảng phất có thể nhìn thấy tình ý nồng nhiệt toát ra từ hai con mắt đen trên mặt người giấy.

Bình luận 4: Má ơi, sống lâu cái gì cũng được thấy, người giấy nói chuyện kìa, hơi sợ, cầu ôm một cái, hu hu hu ~

Bình luận5: Đột nhiên có chút cảm động là như thế nào? Thân xác anh ta bị nhốt, nhưng linh hồn của anh ta, là tự do.

Bình luận 6: Anh ta thật sự quá ích kỷ, nếu không phải Kiều Kiều thông minh dũng cảm, đổi thành những cô gái khác đã sớm bị mấy thứ dơ bẩn này nhúng chàm.

Bình luận 7: Chuyện ở chuồng heo là tôi hiểu đúng đúng không? Trời ạ, thật ghê tởm.

Bình luận 8: Người trong quan tài kia chẳng lẽ là thi thể trưởng làng chuẩn bị để hồi sinh Quyền Vũ?

Bình luận 9: Kiến nghị điều tra nghiêm ngặt, có lẽ thi thể kia không rõ lai lịch, nói không chừng vẫn là do trưởng làng gϊếŧ.

Mà giờ phút này ở sảnh lớn, trưởng làng cầm tú cầu, chuẩn bị bái đường thành thân với cô dâu xinh đẹp trước mặt.

Ông ta đã sớm hạ ảo thuật lên cô dâu, cô ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời ông ta.

Nhưng đến khí nhất bái thiên địa, ông ta đã cong eo bái, cô dâu xinh đẹp bên cạnh lại thẳng lưng bất động.

Ông ta rất là khó hiểu, nói lại một lần: “Mỹ nhân, bái đi.”

Nhưng thân thể cô dâu bên cạnh lại trở nên thẳng hơn.

Sau khi nói lại một lần nữa, sự kiên nhẫn của ông ta cũng bị tiêu diệt: “Ả chết tiệt này, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt phải không?”

Ông ta đã ý thức được, ảo thuật, đã mất hiệu lực.

Cô dâu đột nhiên nâng tay, xốc khăn voan đỏ trước mặt lên, lộ ra một khuôn mặt tức giận. Cho dù đang phát cáu, nhưng gương mặt kia vẫn đẹp đến người ta điên đảo thần hồn như cũ.

Ngay cả Lăng U đứng một bên cũng phải chẹp miệng mấy tiếng.

Gương mặt này của Chước Quang , thật sự là không phân nam nữ.

“Kiều Kiều, nên trở về làm việc thôi.” Lăng U tế ra một thanh kiếm gỗ đào, nhẹ nhàng ném lên trên, tua kiếm đung đưa trong gió.

----------------------

End chương 16