Từ một cô gái nghèo đến mức không đủ ăn, giờ đây Vu Âm không thể che giấu niềm vui sướиɠ trong lòng. "Sau này tôi quyết định sẽ trở thành một công dân nhiệt tình!"
Thư ký Đàm Từ đã đến, Vu Âm đi theo Đàm Từ lên xe, thư ký liền đưa tiền mặt Vu Âm muốn cho vào một chiếc túi xách trên xe.
Ngoài số tiền hoa hồng đầu tiên theo quy tắc livestream, tiền bói quẻ của Chu Bình và tiền thưởng của các fan khác cộng lại, Vu Âm cũng chỉ có khoảng một ngàn.
Còn lại một ngàn là Tiểu Vân chuyển trực tiếp cho Đàm Từ, vì vậy thư ký đưa cho Vu Âm 2.000.
"Cảm ơn nhé ~" Vu Âm cảm ơn thư ký, quay lại nói chuyện với Đàm Từ, giọng điệu không hề thay đổi.
Đàm Từ đã quen với giọng điệu vừa như khách sáo lại vừa như thực lòng của Vu Âm, "Bây giờ em muốn đi đâu?"
"Đi mua quà cho nhóc béo, ở đâu bán Ultraman nhỉ?" Vu Vu Âmng tay nói, "Tốt nhất là phải có Ultraman cao như nhóc béo."
"Vấn đề này Đàm tổng chắc chắn không biết." Nghiêm Minh ở ghế phụ quay đầu lại cười với Vu Âm, "Gần đây có một quảng trường thương mại, bên trong có một cửa hàng đồ chơi, đồ chơi ở đó rất đầy đủ, có Ultraman cao bằng bạn nhỏ mà cô muốn, đều là hàng chính hãng."
"Vậy đi nơi này đi." Vu Âm suy nghĩ một lúc, hỏi thêm, "Anh nghĩ tiền của tôi có đủ không?"
"Cái này khó nói, để tôi giúp cô tra trên mạng." Nghiêm Minh lấy điện thoại ra lên mạng tìm kiếm, một lát sau bật cười, "Đại sư, tiền của cô vừa đủ!"
Nghiêm Minh đưa điện thoại cho Vu Âm xem, "Cửa hàng đó có thẻ hội viên có thể giảm giá, sau khi giảm giá Ultraman này còn 2.020 nhân dân tệ."
"Đủ là được." Vu Âm thầm nghĩ, ngày mai vẫn còn dư tiền ăn.
Nghiêm Minh cất điện thoại đi, lại trêu chọc, "Xem ra đại sư đối với nhóc béo là chân ái."
Có hai ngàn mà cũng sẵn sàng chi hết cho nhóc béo, đây là chân ái rồi.
Nghiêm Minh nói quảng trường thương mại ở gần đó, xe nhanh chóng đi vào bãi đỗ xe ngầm của trung tâm thương mại.
Vu Âm xuống xe, vừa quay lại thì thấy Đàm Từ cũng xuống xe, liền hỏi, "Anh không về công ty sao?"
"Ừ, tôi cũng mua quà, mua xong thì cũng không tốn nhiều thời gian, chúng ta đi Triệu gia luôn." Đàm Từ trả lời.
Cửa hàng đồ chơi ở tầng 3, vừa ra khỏi thang máy Vu Âm đã nhìn thấy cửa hàng này.
Cửa hàng lớn đến mức Vu Âm cũng phải kinh ngạc, khi bước vào cửa hàng, nhìn những mặt hàng đẹp mắt trước mắt, Vu Âm lại một lần nữa kinh ngạc.
"Bây giờ các bạn nhỏ cũng quá sung sướиɠ nhỉ?"
Triệu Vũ béo ú đã vui sướиɠ từ khi mở mắt vào sáng nay, khi Vu Âm đến chơi nhà, mỗi giây phút đều là niềm vui.
Tiếng chuông cửa vang lên, Vu Âm bước vào, Triệu Vũ vui sướиɠ từ 90 điểm bay lên 100 điểm, khi nhận được Ultraman cao bằng mình do Vu Âm tặng, cậu bé vui sướиɠ tột độ.
"Chị Vu Âm em thật sự thích chị quá! Cũng thích quà chị tặng cho em nữa! Chị thế mà nhớ rõ em nói thích Ultraman, em nói chuyện phiếm với chị, chị thật sự có nghe nghiêm túc!"
Triệu Vũ ôm Ultraman bằng một tay và ôm đùi Vu Âm bằng tay kia, "Không giống như ba của em, ba em thường xuyên lơ là em, em càng ngày càng không thích ba."
"Ngày đó chúng ta đi đồn cảnh sát trên đường có nói chuyện rất nhiều, chị đều nhớ rõ!" Vu Âm cúi người nhéo nhéo mặt béo ú, "Chị biết em nhất định sẽ thích món quà chị tặng cho em!"
"Chị Vu Âm chị cũng nhớ lời em nói nữa!" Nhóc béo đến gần tai Vu Âm, "Em không nói cho ai biết bí mật chị là tiên nữ cả! Kể cả ba mẹ em cũng không nói! Em biết giữ bí mật!"
"Tuyệt vời!" Vu Âm giơ ngón tay cái cho nhóc béo, sự khích lệ mộc mạc này khiến bé đắc ý và vui sướиɠ.
Ngày hôm đó trên đường đi đồn cảnh sát, vì không muốn giải thích chuyện pháp thuật của mình, nên Vu Âm đã dặn dò nhóc béo giữ bí mật.
"Nhóc béo, cậu của con cũng mua quà cho con." Nghiêm Minh cầm túi quà do Đàm Từ chọn theo sau Đàm Từ bước vào cửa.