Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Livestream: Đại Sư Toàn Năng Phật Hệ

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tục ngữ nói: “Bình sinh không làm chuyện trái lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa.”

Nhưng dù hắn không làm chuyện trái với lương tâm, lúc này quỷ gõ cửa, hắn vẫn …… Sợ quá đi mất.

“Đại…… Đại sư, cái này phải…… Phải làm sao bây giờ?” Chu Chính nơm nớp lo sợ hỏi Lâm Bạch.

Đối với Lâm Bạch, hắn tuy vẫn còn chút nghi ngờ trong lòng, nhưng chuyện đã tới nước này rồi, hắn chỉ có thể tin tưởng Lâm Bạch.

“Đi mở cửa.” Lâm Bạch đầu cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Mở mở…… Mở cửa?” Chu Chính khϊếp sợ nhìn Lâm Bạch.

“Là phiền phức của anh mà, đương nhiên là anh đi chứ còn, anh có đi hay không? Không đi thì cứ chờ đến khi người ta tức giận……” Lâm Bạch nói một nửa, lại ẩn hàm ý uy hϊếp.

Thấy Lâm Bạch không phải đang nói chơi, Chu Chính căng thẳng bước từng bước một đi về phía cửa.

“A……” Đúng lúc này, trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng kêu bén nhọn, làm cho Chu Chính kinh hồn bạt vía dừng chân lại.

Vừa quay đầu lại, chính là hình ảnh một phụ nữ bị quỷ gϊếŧ chết trong TV.

“Ôi…… Tôi để tiếng to quá mất rồi.” Lâm Bạch cực kỳ vô tội nhìn Chu Chính.

Chu Chính: “……”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại phụt cười! Ha ha ha…… Cảm thấy người này thật là đáng thương thì phải làm sao bây giờ? Gặp phải một đại sư chả có tý bảo hành nào như chủ phòng.

Chu Chính ổn định lại tâm thần, tiếp tục đi về phía trước.

Rất nhanh, tay đã đặt trên then cửa, tức khắc tim đập dồn dập.

Bên ngoài cánh cửa này chính là quỷ đó á á á!

Nhắm mắt lại, Chu Chính lập tức mở cửa ra.

“Xin chào, cơm hộp của anh đây.” Phía sau cửa, một giọng nói vang lên.

Chu Chính sững sờ ngay tại chỗ, mở mắt, liền nhìn thấy một anh shipper mặc quần áo màu xanh.

Giao cơm? Không phải quỷ?

Lúc này, giọng nói mang chút xin lỗi của Lâm Bạch vang lên phía sau Chu Chính.

“À, vừa rồi đói bụng quá, hình như tôi không nhịn được mà đặt cơm ấy.”

Chu Chính “……”

“Cảm ơn.” Nhận lấy hộp cơm, Chu Chính đóng cửa lại.

Cửa vừa mới đóng lại, tiếng “Đốc đốc đốc” lại vang lên.

Chu Chính theo bản năng mở luôn cửa.

“Còn có có có……” Chu Chính cả người cứng đờ tại chỗ.

Bởi vì lần này ngoài cửa không phải shipper, mà là một đám…… Quỷ.

“Quỷ quỷ…… Quỷ a!” Chu Chính chạy như bay tới bên cạnh Lâm Bạch, thân thể còn đang run rẩy.

Tuy mấy ngày nay, mỗi tối đều phải nhìn thấy, nhưng vừa đυ.ng phải vẫn sẽ làm hắn run sợ trong lòng.

Lâm Bạch thấy thế, tắt TV trước mặt, ánh mắt nhìn sang đám quỷ.

Vừa nhìn qua, mày không khỏi nhíu lại.

Những con quỷ này, con nào con nấy hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tàn khuyết, nơi này một cái lỗ thủng, nơi đó một cái lỗ thủng.

Quỷ thể có tàn khuyết, chứng tỏ lúc còn sống họ đã bị như vậy.

Hơn nữa trên người bọn họ có oán khí, quỷ như vậy bình thường sẽ đi tìm người hại bọn họ để báo thù.

Cơ mà hiển nhiên, Chu Chính cũng không phải người hại bọn họ, bọn họ tới tìm Chu Chính để làm gì?

Lúc này, đàn quỷ đã nối đuôi nhau đi vào.

Mà người cuối cùng trong bọn họ, một nữ quỷ hai mắt đổ máu cũng bay bay tiến vào.

“Chính là nữ quỷ này, mỗi đêm đều chui vào trong mơ của tôi.” Chu Chính chỉ vào nữ quỷ nói.

Lâm Bạch nhẹ “Ừ” một tiếng, nhìn nữ quỷ kia, nói thẳng: “Nếu đã tới thì chúng ta tâm sự chút.”

Nữ quỷ nghe được Lâm Bạch nói, dừng lại, “Cô là ai?”

“Tôi là đại sư hắn mời đến.”

Nghe được hai chữ “Đại sư”, khí thế trên người nữ quỷ biến đổi.

Trong phòng tức khắc phiêu nổi lên từng cơn gió lạnh, sự lạnh lẽo thấm vào cốt tủy, làm người lông tơ dựng đứng.

Chu Chính ngay lập tức bị dọa đến run bần bật.

“Đại đại đại…… Đại sư, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Chu Chính gắt gao túm chặt quần áo Lâm Bạch, hận không thể đem thân thể cao lớn của mình giấu hết phía sau dáng người mảnh khảnh của Lâm Bạch.

【Ha ha ha, chủ phòng bị trở thành lá chắn thịt 】

【Người này lá gan quá nhỏ rồi nhỉ? 】

【 Tu vi nữ quỷ này hình như mạnh hơn mấy con quỷ đằng trước ý 】

【Chủ phòng, cô định làm sao? 】

Nhìn bình luận, ánh mắt Lâm Bạch hướng về nữ quỷ.

Định làm sao à?

Đương nhiên là tuỳ sao mà làm rồi.

Nhưng hôm nay mục đích đến đây của cô cũng không phải đơn giản chỉ bắt quỷ thu quỷ, mà là giải quyết chuyện này.

“Trên người các ngươi cũng không có huyết khí, chứng tỏ các ngươi chưa từng hại người, các ngươi tới tìm Chu Chính cũng không phải muốn hại hắn, nếu như vậy, không bằng nói thử mục đích các ngươi tìm Chu Chính xem.” Lâm Bạch nói với đám quỷ trước mắt, hay cũng chính là đang nói với nữ quỷ kia.

“Cô thật sự sẽ giúp chúng tôi sao?” Nữ quỷ nhìn Lâm Bạch, thanh âm lạnh lẽo nói.

Lâm Bạch trực tiếp lấy xuống Phật châu trên tay mình, bắt đầu niệm kinh văn, lúc niệm làm đám quỷ tại hiện trường đầu đau không thể tả, thân thể không tự chủ được mà chạy ra bên ngoài, đồng thời kinh sợ nhìn Lâm Bạch.

Chỉ trong chớp mắt, Lâm Bạch liền thu hồi Phật châu trong tay, bày ra bộ dáng cao nhân: “Không phải tôi không thể thu các ngươi, mà là không muốn thu.”

Đầu tiên hỏi han ôn hoà, sau lại dùng vũ lực uy hϊếp.

Pơ phẹc!

Tuy bây giờ cô chẳng qua là nương theo hiệu lực của Phật châu cáo mượn oai hùm, nhưng đạt được mục đích là được.

Quả nhiên, sau khi Lâm Bạch lộ ra chiêu thức ấy, không chỉ mỗi nữ quỷ, còn có Chu Chính ánh mắt nhìn Lâm Bạch cũng đã thay đổi.

Chân nhân bất lộ tướng nha!

Lâm Bạch nhìn thần sắc người cùng quỷ tại hiện trường, tức khắc vừa lòng, lấy cơm hộp trên tay Chu Chính qua, mở ra ngồi trên sô pha, bắt đầu ăn, nhìn nữ quỷ bay bay phía xa cùng với tên ngốc Chu Chính đứng một bên, nói thẳng: “Nào, ngồi xuống, từ từ nói.”

Nữ quỷ nghe vậy, lại trực tiếp bay tới trước mặt Lâm Bạch, ngồi xuống sô pha.

Chu Chính nhìn một màn này, khóe miệng nhịn không được giựt giựt hai cái.

Bị Lâm Bạch quấy nhiễu như vậy, hắn đều cảm thấy không khí không còn đáng sợ nữa.

Nhưng mà……

Liếc mắt qua nữ quỷ kia một cái, Chu Chính vẫn không có lá gan lớn đến mức ngồi đối mặt cùng quỷ, lựa chọn đứng ở phía sau Lâm Bạch.

Mà nữ quỷ sau khi ngồi xuống, rốt cuộc nói ra lý do mình quấn lấy Chu Chính.

“Tôi đây là đang cứu hắn.” Nữ quỷ liếc mắt nhìn Chu Chính một cái nói, “Đám quỷ chúng tôi đều là người bị hại……”

Hoá ra nữ quỷ bởi vì không cẩn thận bị tai nạn giao thông bỏ mình, vốn dĩ không có gì, nhưng di thể của cô ấy gửi ở nhà xác lại bị người ta đào đi mất hai mắt cùng với trái tim.

Sau khi theo dõi những người đó cô ấy mới biết được, chuyện cô ấy chết cũng không đơn giản là ngoài ý muốn.

Có người thông qua kiểm tra sức khoẻ của cô ấy, biết tim của cô ấy phù hợp với một người bệnh bị bệnh tim, bệnh nhân bệnh tim kia là kẻ có tiền, thông qua con đường đặc thù trả giá cao mua tim thích hợp.
« Chương TrướcChương Tiếp »