Chương 5

Chương 3

Tuyệt đối không phải Chu Chính xem thường Lâm Bạch, mà là Lâm Bạch thật sự quá trẻ, nhìn qua làm người ta cảm thấy không đáng tin cậy cho lắm.

Nghe ra nghi ngờ trong giọng Chu Chính, Lâm Bạch đánh giá Chu Chính từ trên xuống dưới, trực tiếp hỏi, “Anh đang hoài nghi lời tôi đúng không?”

Chu Chính cũng không nghĩ tới Lâm Bạch lại hỏi trực tiếp như vậy, nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Cô nói cô là đệ tử của trụ trì à? Nơi này không phải chùa miếu sao?”

Nghe vậy, Lâm Bạch theo bản năng sờ sờ đầu mình, sau đó nói: “Chẳng lẽ anh chưa từng nghe qua đệ tử tục gia à?”

Aizz! Khi còn nhỏ đầu cô chính là trọc lốc đó! Khách hành hương tới nơi này đều kêu tiểu hòa thượng tới tiểu hòa thượng lui.

Lớn lên một chút, đã hiểu hoàn cảnh của mình, kia tuyệt đối là một tia sét đánh giữa trời quang.

Hiện tại nghĩ lại, nước mắt chua xót rớt tỏm tỏm.

Chu Chính nghe, ngây ra một lúc, sau đó nói: “Thật ra đúng là tôi không tin cô, tôi muốn tìm một đại sư có tư lịch có thể giải quyết được phiền toái trên người tôi.”

Chu Chính nhấn mạnh mấy chữ “Tư lịch”, “Đại sư” khi nói.

Đã hiểu ý trong lời Chu Chính, Lâm Bạch gãi gãi cằm.

Xem ra, cô không show ra chút bản lĩnh là không được rồi.

“Hay là, tôi tính thử giúp anh trước nhé?” Ngay sau đó, Lâm Bạch chuyển câu chuyện.

“Tính? Tính cái gì?” Chu Chính kinh ngạc nhìn Lâm Bạch.

“Bói toán vận thế cát hung của anh một chút, có vài việc đôi khi có thể thông qua bói toán để nhìn ra được, sau khi tính xong anh lại xem lại xem có muốn tôi hỗ trợ hay không.” Lâm Bạch tự tin nói.

Dù sao cô cũng đã học mười năm, không phải nói điêu chứ cũng coi như có chút thành tựu.

Hơn nữa một tháng trước lại có thêm hệ thống công đức, càng là có đột phá nho nhỏ, đặc biệt là bên trong hệ thống công đức này còn có không ít thứ tốt, ngày cô trở thành đại sư không còn xa nữa rồi!

Đương nhiên, bây giờ cô lựa chọn bói toán vẫn là bởi vì cô vẫn chưa nhìn thấy trên người Chu Chính có bất kỳ oán khí nào quấn thân, tướng mạo cũng không hiện ra đặc thù gì.

Nếu nhìn không ra thì chỉ có thể tính thôi vậy.

Chu Chính nhìn Lâm Bạch bộ dáng tự tin tràn đầy, nghĩ đến trụ trì chưa về, lại nghĩ mỗi đêm phải gặp ác mộng, cảm thấy thử xem cũng không sao.

Cắn răng một cái, nói thẳng: “Cô tính đi.”

Thấy Chu Chính đồng ý, Lâm Bạch lập tức liền lấy ra từ trong túi mình sáu đồng tiền.

Cùng lúc đó, Lâm Bạch cũng nhân cơ hội này mở ra hệ thống công đức.

Vừa mở ra, trước mặt Lâm Bạch liền có thêm một cái màn hình trong suốt.

Lúc màn hình hiện lên, trước tiên nhảy ra hai thông báo.

【Siêu độ linh sơn mộ quỷ x12, khen thưởng công đức 1200】

【Nội dung nhiệm vụ: Giải quyết sự kiện thần quái trên người Chu Chính】

【Nhiệm vụ khen thưởng: Công đức 1000】

【Có nhận không? 】

Vui rạo rực đóng lại thông báo thứ nhất, nhìn sang thông báo thứ hai, Lâm Bạch đối với hệ thống công đức này càng bội phục, nhiệm vụ này quả thực chính là cập nhật rất kịp thời.

Nghĩ, ở thông báo thứ hai lựa chọn “Chấp nhận”, Lâm Bạch mở ra phát sóng trực tiếp.

Phòng phát sóng trực tiếp mở ra, không bao lâu liền có mấy trăm người vào phòng.

Vào lúc nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp đang có xu thế bò lên phía trước, người xem trong phòng đã gấp không chờ nổi mà đặt câu hỏi.

【Chủ phòng lại có nhiệm vụ à?】

【Chẳng lẽ lại có sự kiện thần quái?】

【Chủ phòng thật đúng là bận rộn, sáng sớm tinh mơ đã bắt đầu làm việc rồi.】

【He he he, lần này lại muốn bắt cái quỷ gì sao? 】

【Là người đàn ông này gặp quỷ à? Khó trách ấn đường của anh ta hơi biến thành màu đen. 】

Nhìn khán giả nghị luận đến khí thế ngất trời, Lâm Bạch cười cười, đặt sáu đồng tiền ở trong lòng bàn tay, đôi tay khép lại, vừa lắc tiền đồng trong lòng bàn tay, vừa giải thích: “Tiền tài quẻ, phương pháp gieo quẻ này là dùng tiền đồng, dựa theo tình huống sấp ngửa của tiền đồng để bày quẻ, lục hào thành một quẻ, sau đó thông qua quẻ tượng Chu Dịch để bói toán.”

Lời giải thích này của cô là nói cho người xem, cũng là nói với Chu Chính.

Một bên Chu Chính nghe Lâm Bạch chuyên nghiệp giải thích, thái độ không tự giác được mà nghiêm túc hơn một ít, ánh mắt chuyển động theo tay Lâm Bạch.

Rất nhanh, Lâm Bạch đã lắc xong, tiền đồng sấp ngửa đã sắp hàng xong.

“Thế nào?” Chu Chính đã kiềm chế không được mà hỏi.

“Chính là quẻ thứ tám trong Chu Dịch, so, ruộng được tưới nước, trên khảm dưới khôn, chúng tinh củng nguyệt chi tượng, an nhàn tiến thủ chi ý.” Lâm Bạch mở miệng nói.

“Này nghe hình như không tồi.” Chu Chính nhịn không được nói.

Lâm Bạch nghe vậy, liếc mắt nhìn Chu Chính một cái, tiếp tục nói: “Quẻ tượng này là đang nói, chuyện lần này anh gặp phải vẫn còn coi như thuận lợi, có thể được quý nhân tương trợ, chuyện này thích hợp tốc chiến tốc thắng, không thể chần chờ, mặt khác, lần này chuyện anh gặp phải là do tiểu nhân dựng lên, bạn mới của anh hành vi không đúng, lại liên luỵ đến anh.”

Chu Chính sau khi Lâm Bạch mở miệng liền thập phần nghiêm túc lắng nghe, mấy câu trước, hắn quái dị mà nhìn thoáng qua Lâm Bạch, hắn cảm thấy Lâm Bạch là đang mèo khen mèo dài đuôi, nhưng đến lúc nghe đến phía sau, hắn liên hệ một chút tình huống của bản thân, đột nhiên ý thức được, ác mộng hắn gặp phải dường như thật đúng là bắt đầu từ sau khi quen biết người bạn này.

Suy nghĩ như vậy, ánh mắt Chu Chính nhìn Lâm Bạch có một chút biến hóa nho nhỏ.

Chẳng lẽ là thật sự có bản lĩnh?

Lâm Bạch tự nhiên cũng thấy được thần sắc Chu Chính thay đổi, nhân cơ hội tiếp tục nói: “Hiện tại anh có thể nói cho tôi nghe, rốt cuộc anh gặp phải chuyện gì chưa?”

Chu Chính nhìn ánh mắt cổ vũ của Lâm Bạch, chần chờ một chút, vẫn là mở miệng nói: “Trong khoảng thời gian này, vừa đến buổi tối là tôi có thể nhìn thấy thứ không nên nhìn, bọn họ ở ngay xung quanh tôi, còn liên tục làm ra ác mộng, luôn là cùng một giấc mộng, thay đổi địa điểm cũng như nhau, hơn nữa bất kể là ban ngày hay ban đêm, cứ ngủ là bị bóng đè.”

“Thứ không nên nhìn? Quỷ à?” Lâm Bạch nhướng mày, dò hỏi.

“Ừm.”

“Thế giấc mơ thì sao? Làm chính là cái gì?”

“Đứt quãng lắm, chỉ là nội dung trong giấc mơ đều gần như nhau, là một người con gái hai mắt đổ máu, cứ chính diện mà nhìn chằm chằm tôi, quá khủng bố, còn có, mỗi ngày buổi tối tôi đều bị quỷ áp giường, thật sự là tỉnh cũng khó chịu, ngủ cũng khó chịu, không có lúc nào là sống yên cả.” Chu Chính nói, thần sắc uể oải, “Lại nói tiếp, thật đúng là sau khi quen biết người bạn kia thì bắt đầu từ hôm sau đã gặp ác mộng, có điểm trùng hợp.”