Chương 7: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt

[Được rồi em gái, nếu em đã biết hết rồi vậy em coi bói giúp tôi đi.]

Tương Vân Phi cảm thấy nếu đã mất hết mặt mũi thì cứ mặt dày gõ chữ dưới phần bình luận công khai trong livestream luôn cho rồi.

“Anh có tiện lộ mặt hay là gửi bức ảnh không?”

Cố Ninh hơi ngẫm nghĩ, cô vẫn cảm thấy bản thân không nên lên giọng như thế. Tuy cô chỉ cần khởi động linh lực là sẽ bói ra, nhưng cô không muốn lãng phí đến vậy. Huống gì, cô chỉ cần nhìn tướng mạo thì sẽ bói được ngay.

Đối với người không có thể chất đặc biệt thì cô không cần sử dụng lực lượng của mình.

Tương Vân Phi không ngờ đối phương lại yêu cầu mình cho xem mặt, tự hỏi một chút rồi trả lời ngay phần bình luận.

[Nếu em gái đã nói như vậy tôi cũng chẳng nỡ chối từ.]

Cố Ninh thấy Tương Vân Phi đồng ý, trực tiếp nhấp vào Avatar của anh ta, nhấn chọn liên kết.

Tương Vân Phi không chấp nhận ngay mà anh ta cẩn thận chỉnh sửa kiểu tóc của mình, kế đến cầm điện thoại soi soi mặt bản thân, sau khi xác định hoàn mỹ mới ấn chấp nhận.

Trong nháy mắt, màn hình trong phòng livestream chia thành hai, bên trái là Cố Ninh, bên phải kia là Tương Vân Phi.

“Chào mọi người.”

Tương Vân Phi đi đầu chào hỏi mọi người trong phòng livestream. Hiện giờ đã là nửa đêm, tuy trong phòng livestream chỉ có hơn một hai trăm người nhưng anh ta vẫn rất chú ý hình tượng của mình.

[Ôi ôi, không ngờ anh Phi đẹp trai đến vậy luôn. Sao không tìm được bạn gái thế?]

[Không lẽ anh Phi là kẻ bắt cá nhiều tay?]

“Khụ khụ…”

Tương Vân Phi nhìn phòng livestream nghi ngờ mình, xấu hổ ho khan hai tiếng.

“Tôi không có bắt cá nhiều tay. Thật ra trước đây tôi từng theo đuổi vài cô gái tôi thích, nhưng các cô ấy đều từ chối tôi.”

“Cho dù sau này sự nghiệp của tôi thành công, có mười mấy nhà công ty, trở thành tổng giám đốc rồi vẫn không có lấy một cô gái thích tôi.”

Nói đến đây, sắc mặt Tương Vân Phi không khỏi lộ ra vài phần bi thương. Anh ta vốn trông khá đẹp trai, lại thuộc kiểu nam thần ấm áp nên làm các cô gái trong phòng livestream đều phát cuồng.

[Aaa! Anh Phi đẹp trai quá, ánh mắt u buồn kia làm tôi mê đắm!]

[Không sao đâu anh Phi, em không ngại làm bạn gái anh đâu, em theo đuổi anh cũng được luôn.]

[Hai vị ở lầu trên kìm chế, bình tĩnh. Mọi người đừng cử động, để tôi lên!]

[Đám con gái các người điên hết rồi. Địa vị của anh Phi là gì, địa vị của các người là gì lẽ nào không biết à?]

[Anh Phi, ý em là đừng cứng nhắc về vấn đề giới tính như vậy.]

Tương Vân Phi: “...”

Khi Tương Vân Phi nhìn thấy có đàn ông gửi bình luận này, suýt nữa đã phun ra máu.

“Mọi người đừng chọc ghẹo tôi nữa. Em gái Ninh, em đến cùng là có bói được nhân duyên của tôi hay không.”

Tương Vân Phi chuyển tầm mắt sang Cố Ninh, đầy mắt đều là sự mong chờ.

Cố Ninh còn đang hăng say đọc bình luận trên màn hình, sau khi bị Tương Vân Phi nhắc nhở, cô đột nhiên nhớ đến chuyện chính.

Cô ho nhẹ một tiếng, giả vờ xem xét gương mặt của Tương Vân Phi vài giây rồi nói.

“Xem tướng mạo của anh Phi thì đã có đường tình duyên, anh gặp được định mệnh đời anh rồi.”

“Thật hay giả? Ai?”

Tương Vân Phi hỏi theo bản năng.

Cố Ninh đột nhiên nghĩ đến gì đó, khóe môi hơi công, không dự định nói cho Tương Vân Phi biết mà chỉ nhắc nhở đôi câu.

“Anh Phi, thiên cơ không thể tiết lộ. Tôi chỉ có thể nhắc anh một câu, người anh đang nhớ mong xa tận chân trời gần ngay trước mắt.”

Tương Vân Phi: “...”

[Sao nghe như đang nói cho có lệ vậy? Có phải chị streamer đang lừa gạt anh Phi không?]

[Chắc không đâu, tôi thấy streamer đâu giống hạng người đó đâu?]

Ban nãy có một số ít người trong phòng livestream đã biết được năng lực của Cố Ninh. Dù sao trên thế giới này chẳng có mấy người có thể thanh thơi làm ăn với ma như vậy, có lẽ ngay cả người trong Đạo môn cũng không có cái gan đấy.

[Mọi người đứng có gấp gáp, loại chuyện này phải do chính người đó thể nghiệm mới được. Hơn nữa ai biết người định mệnh trong nhân duyên của anh Phi có muốn bị lộ tình ý lúc này hay không, dù sao…]

Cố Ninh nói một nửa không nói tiếp, làm Tương Vân Phi và đám người trong phòng livestream cay cú.

“Aiz, em gái Ninh ơi, em có thể nói hết câu được không? Không phải em nói sẽ bói tình duyên cho tôi sao? Vậy sao xem là trọn vẹn được đây?”

[Streamer xấu xa quá, nói chuyện nói một nửa, này khác gì cảm giác khó chịu khi đi ngoài mà chỉ ra lưng chừng chứ.]

[Streamer đừng úp úp mở mở nữa, mau nói hết cho chúng tôi biết đi.]

[Chị Ninh không nói thì em xin thoát fan nhé.]

Cố Ninh mặc kệ các bình luận không hài lòng liên tục trong phòng livestream.

“Nếu mọi người thật sự muốn biết đáp án, vậy mọi người lẳng lặng đợi ba ngày sẽ có kết quả.”

“Thật sao? Chẳng lẽ ba ngày sau tôi có thể biết được người trong nhân duyên của tôi là ai?”

“Để tôi nhắc nhở anh một chút nhé anh Phi, anh có quen biết với người trong định mệnh của mình.”

“Hả?”

Việc này làm Tương Vân Phi nghĩ mãi không ra, là người quen của mình sao? Là bạn bè làm ăn chung? Hay là bạn thân trong nhóm?

Anh ta thật ra cũng có khá nhiều bạn tốt và đối tác đều là nữ.

Anh đang dự định hỏi kỹ lại thì nghe Cố Ninh nói.

“Hôm nay đã trễ, tôi cũng nên tắt livestream rồi. Bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ livestream vào đúng mười giờ sáng, nếu mọi người muốn coi bói, vậy bằng một cái Vũ Hội Tinh Linh (1888) nhé.”

“Nhưng tôi xin nhắc nhở mọi người một câu, con người tôi coi bói cho người khác có ba cái yêu cầu. Một, nhất định phải trả tiền. Hai, cần phải trả tiền ngay. Ba, con người tôi có cái khuyết điểm, đó là muốn coi bói phải xem tâm trạng.”

“Có thể hiểu là dù bạn trả tiền nhiều bao nhiêu, nếu tâm trạng của tôi không tốt hoặc thấy bạn khó chịu thì cũng không bói. Câu cuối cùng, tôi kiếm tiền không dễ, vì vậy trừ phi tôi coi bói không linh ngay tại phòng livestream thì đừng hòng tôi hoàn tiền.”

“Được rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm chút đi, ngủ ngon.”

Cố Ninh nói hết một hơi, lập tức tắt livestream, không cho bất kỳ ai trong phòng livestream thắc mắc.

Cố Ninh nhìn thành quả trên màn hình sau khi tắt livestream, không ngờ hôm nay mình kiếm được 14,560 nhân dân tệ, sau khi nền tảng trừ đi bốn mươi phần trăm cô còn có thể nhận được hơn 8000 tệ, cũng khá tốt.

Fans đã tăng hơn hai trăm người.

Cô lập tức rút 8000 tệ ra, phải đợi hai mươi bốn tiếng đồng hồ mới về đến tài khoản. Giờ mới hơn một giờ sáng, chốc lát cũng không đến tài khoản ngay được.

Cố Ninh hồi tưởng lại ký ức cơ thể này để lại, dự định trở về nơi ở của nguyên thân xem thử.

Cô ngồi xổm trước cửa biệt thự của Trần Lâm đợi xe cảnh sát, chuẩn bị lát nữa đi nhờ xe cảnh sát.

Hồi sau, Trần Lâm kéo theo Trương Tiểu Tiểu đã si ngốc ra đứng trước cửa biệt thự. Gã ta tất nhiên nhìn thấy Cố Ninh, ngạc nhiên một lát mới nói.

“Đại sư, cô còn chưa đi sao?”

“Ừm, tôi đang đợi xe.”

“Hả?”

Trần Lâm không nghe hiểu ý của Cố Ninh, hơi nghi ngờ.

“Đợi xe cảnh sát đó. Tôi muốn về thành phố mà không có xe, đi bộ về thì mệt lắm.”

Cố Ninh bất lực nhún vai, trông có vẻ bản thân rất vô tội.

Khóe môi Trần Lâm giật giật, không ngờ đến đây là lý do.

Không lâu sau xe cảnh sát đã đến, Trần Lâm đã hạ quyết tâm, vì vậy khai báo súc tích mọi chuyện cho cảnh sát nghe một lần.