Dịch: Phan Ngọc
Biên: Mựp
Trong nội viện Thần gia, một thân ảnh cuồng bạo hiện lên, một bước bay lên không, trong nháy mắt đi tới bên trên Thần gia Diễn Võ Trường.
Đây là một lão giả, ánh mắt thâm thúy như là đại dương mênh mông, lông mày đen như mực, thân hình cao lớn, mặc dù có vẻ hơi già nua, nhưng không khó nhìn ra mấy phần tương tự với người Thần gia.
–Thái, Thái Thượng Trưởng lão.
Đông đảo Trưởng lãoThần gia hô to một tiếng, vị Thái Thượng trưởng lão này thế nhưng lại c ó bối phận là gia gia Đại Trưởng lão, có thể tưởng tượng bây giờ đã có được bao nhiêu niên kỉ rồi.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết rõ Thần gia có một Lão quái vật đã đi ẩn cư tu luyện nhưng người nào cũng không nghĩ tới Thái Thượng Trưởng lão giờ khắc này lại xuất quan ra ngoài.
Đây chân chính là Lão quái vật của Thần gia.
–Thái Thượng Trưởng lão thật mạnh, hơn nữa cũng là còn có thể đứng giữa không trung.
Thái Thượng Trưởng lão bước đi trên không, nhàn nhã dạo chơi đi tới trước người Lạc Hà Môn.
Bên trong ánh mắt Thần Phàm cũng là hơi hơi rung động, nếu như ông không có nhớ lầm thì vị Thái Thượng Trưởng lão này tên là Thần Chấn Nam, chính là tổ thúc phụ của gia gia ông, không nghĩ đến vậy mà thật sự còn sống.
Thái Thượng Trưởng lão đến tức khắc khiến toàn bộ Thần gia càng thêm ngưng trọng
–Thần Bá Thiên, ngươi muốn vị trí tộc trưởng thì có thể quang minh chính đại cùng Thần Phàm tranh đoạt, thế nhưng lại cùng với những tông môn khác cấu kết, liên hợp lại đối phó người Thần gia, ngươi đáng phải bị tội gì đây?
–Thái Thượng Trưởng lão, con...
–Không cần nói nhiều, giờ phút này ta muốn vì Thần gia thanh lý môn hộ!
Một cỗ uy áp cuồng bạo phóng thích, miệng Thần Bá Thiên phun ra máu tươi.
–Sư Tôn, nhanh cứu phụ thân con đi.
Thần Nguyệt kinh hãi tới mức hoa dung thất sắc, vị Thái Thượng Trưởng lão lại xuất thủ bá đạo như thế.
–Hừ, bất quá chỉ là dựa vào thuộc tính của gió để lơ lửng thôi, Linh Tông tầng chín mà thôi, thật sự cho rằng mình là Linh Vương hay sao.
Lạc Hà Môn Chủ quát mắng một tiếng, khí thế Võ Vương tăng vọt, xuất thủ ngăn cản Thần Chấn Nam.
Thần Chấn Nam cũng quát lạnh một tiếng:
–Ta mặc dù không phải Vương cảnh, nhưng là Thần gia cũng không phải là nơi để một cái Võ Vương tầng hai như ngươi có thể làm càn, ngươi nếu muốn liều ngươi chết ta sống, ta đây cũng nguyện phụng bồi đến cùng!
Thần Chấn Nam thân là tu giả Linh Tông tầng chín, cùng Võ Vương cũng còn có chênh lệch. Nhưng Linh Giả đối với Võ Giả, nếu người có thiên phú cực cao thì vượt cấp chiến đấu cũng không phải không có khả năng.
Sắc mặt môn chủ Lạc Hà Môn âm tình bất định, nếu như Lão Quái Vật Thần gia này thật sự liều mạng chiến đấu, cho dù là bà cũng chỉ sợ phải lưu lại một cái giá đắt ở nơi này.
Nhưng nếu như rời đi như vậy, Lạc Hà Môn còn mặt mũi nào mà tồn tại đây?
–Ngươi đây là tính uy hϊếp ta sao?
–Tại sao môn chủ lại cho rằng đây là chuyện của Lạc Hà Môn chứ, ta đã nói qua, đây là chuyện nội bộ Thần gia ta!
–Chuyện của Thần gia ta không xen vào nữa, nhưng Thần Nguyệt là đệ tử thân truyền của môn hạ ta, ta quyết không cho phép nàng xảy ra việc gì.
Môn chủ Lạc Hà Môn thận trọng lên tiếng.
–Thần Nguyệt ngươi có thể mang đi, nhưng chỉ có lần này thôi, nội bộ Thần gia không tới phiên người ngoài làm chủ!
–Sư Tôn, không, không được.
Thần Nguyệt gấp gáp, nàng làm sao có thể trơ mắt nhìn phụ thân mình chết chứ.
Nhưng mà Thần Chấn Nam không để cho môn chủ Lạc Hà Môn suy nghĩ tiếp, khí thế cuồng bạo lại phóng thích, Thần Bá Thiên lại phun máu tươi, bạo thể mà chết.
Thần Bá Thiên chết rồi?
Tức khắc Thần gia trầm mặc không ai dám nhúc nhích.
–Phụ thân ...
Thần Nguyệt muốn xông lên, lại bị môn chủ Lạc Hà Môn ngăn cản
–Nguyệt Nhi, đây chính là thế giới cường giả vi tôn, sinh tử chỉ quyết định do mạnh yếu, oán không được kẻ khác. Hôm nay ta không gϊếŧ bọn họ, để ngày sau cho ngươi báo thù, đợi thời điểm ngươi thành Vua, chính là ngày Thần gia này cũng biến mất!
Võ Vương đưa Thần Nguyệt vào không trung, ánh mắt âm lãnh:
–Thái Thượng Trưởng lão, Thần Thiên, Thần Phàm còn có Thần gia, các ngươi đều nhớ kỹ cho ta, Thần Nguyệt ta ở đây thề, không tới 5 năm, nhất định phải đem toàn bộ Thần gia san thành bình địa!
Quật cường trong xương cốt Thần Thiên cũng là dâng lên:
–5 năm quá dài, 3 năm đi, 3 năm sau đó ta nhất định phải đạp cửa Lạc Hà Môn để tự tay gϊếŧ tiện nhân như ngươi!
Oanh!
Toàn bộ Thần gia tức khắc xôn xao, câu này của Thần Thiên không thể nghi ngờ chính là tuyên chiến với Lạc Hà Môn, 3 năm, cho dù là người thiên phú tuyệt luân, trong 3 năm cũng không có khả năng có bao nhiêu thành tựu lớn. Huống chi Thần Nguyệt là Song Võ Hồn, Lạc Hà Môn tất nhiên sẽ toàn lực bồi dưỡng, đến lúc đó Thần Thiên tuyệt đối không thể chiến thắng nàng ta.
–Hừ, phế vật, 3 năm sau ở cửa Lạc Hà Môn ta chờ ngươi đến!
Thần Nguyệt hừ lạnh một tiếng, theo sát môn chủ Lạc Hà Môn bay lên không.
Toàn bộ Thần gia vẫn là một mảnh yên tĩnh.
Thái Thượng Trưởng lão nhìn quanh bốn phía xem xét:
–Các vị, Đại hội hằng năm của Thần gia ta đến đây là kết thúc, tiếp theo chính là việc riêng của Thần gia, các vị mời về cho.
Hôm nay ở đây còn có trưởng lão cùng đệ tử của các gia tộc khác, bất quá Thái Thượng Trưởng lão đã hạ lệnh đuổi khách, những người này không dám khinh thường mà nhao nhao cáo từ.
Rất nhanh toàn bộ Diễn Võ Trường chỉ còn lại đệ tử Thần gia, Thần Chấn Nam đứng trên không Diễn Võ Trường hừ lạnh một tiếng:
–Thần gia đã bị các ngươi làm cho chướng khí mù mịt rồi, một đám phế vật vô dụng.
–Thần Phàm, ngươi là Tộc Trưởng, chuyện này giao cho ngươi tới xử lý.
Người nào cũng đều nhìn ra được, nghe ra được, Thái Thượng Trưởng lão đây là đang thiên vị Thần Phàm.
Đám người sắc mặt hoảng sợ, nhao nhao quỳ xuống nhận lỗi.
–Thái Thượng Trưởng lão, tộc trưởng, chúng con chỉ là nhất thời hồ đồ, Thần Bá Thiên uy hϊếp, lợi dụ chúng con nên chúng con mới đáp ứng ủng hộ hắn ta, chúng con đều là bị ép buộc!
Thần Phàm chỉ lẳng lặng nhìn tất cả những điều này:
–Tổ thúc phụ, chuyện hôm nay, con cũng đã suy nghĩ minh bạch, con xác thực không thích hợp làm chức vị tộc trưởng này, từ hôm nay trở đi, con không còn là tộc trưởng nữa, Thiên Nhi, chúng ta đi thôi.
Thần Phàm nói xong, toàn bộ Thần gia động dung, Thần Bá Thiên chết, Thần Nguyệt càng hận thấu xương Thần gia, lại nói bây giờ Thần Phàm cùng Thần Thiên rời đi, Thần gia chẳng phải là muốn suy vong sao?
–Phàm Nhi, dù ngươi không còn nguyện ý đảm nhiệm chức vị tộc trưởng nữa nhưng ngươi đã quên lời nhắc nhở của phụ thân ngươi trước khi lâm chung sao?
Thái Thượng Trưởng lão vội vàng nói ra.
Thần sắc Thần Phàm hơi hơi động dung, rốt cục nói ra:
–Ta vĩnh viễn là người Thần gia, nhưng từ giờ lão Tứ sẽ làm tộc trưởng, về chuyện của họ ta không muốn hỏi đến nữa!
–Cũng được, Lão Tứ, vị trí tộc trưởng Thần gia tạm thời giao cho ngươi.
Thần Lão Tứ liên tục chối từ, nhưng mà đám người dốc hết sức kiên trì, cũng đành phải đồng ý tạm thời đại diện tộc trưởng xử lý những việc còn lại của sự kiện lần này.
–Thiên Nhi, biết tại sao lần này cha lại ẩn nhẫn không?
Xử lý xong hậu sự, Thần Phàm mang theo Thần Thiên trở lại hậu viện.
Thần Thiên lắc lắc đầu không nói, lấy tính cách phụ thân cũng sẽ không thỏa hiệp, như vậy ở trong đó tự nhiên sẽ có chuyện mà hắn không biết.
Thần Phàm mắt sáng như đuốc:
–300 năm trước, Lão Tổ Thần gia đi tới Trấn Tinh Thần, bởi vậy mới có Thần gia hiện tại, nhưng từ sau khi Thần gia thành lập liền có một bí mật, thân làm Tộc Trưởng phải bảo vệ tốt đồ vật của Thần gia, là cái gì thì cha tạm thời không thể nói cho con. Bất quá cha muốn nhắc nhở con, từ 300 năm trước, Cổ gia, Văn Nhân gia vẫn luôn một mực thăm dò Thần gia chúng ta, chỉ bởi vì Thần gia còn có một vị Thái Thượng Trưởng lão tồn tại nên bọn họ mới không có ra tay. Mà Đại hôi năm nay kết thúc, rất nhanh thôi từng gia tộc đều sẽ đến Vương Thành tham gia Đại Tái, có hai nhà chuẩn bị liên hợp lại đối phó Thần gia ta, cho nên hiện tại ta không thể đi.
Ánh mắt Thần Thiên hơi hơi ngưng tụ, lại không nghĩ tới Thần gia dĩ nhiên còn có dạng bí mật như thế này, nhìn phụ thân biểu tình ngưng trọng, vật được thủ hộ này chỉ sợ không phải vật phàm.
–Gia Tộc Đại Tái qua đi, Vương Tộc rất mau sẽ đưa thϊếp mời tới, đến lúc đó ngươi cũng sẽ đại biểu cho Thần gia ta tiến vào đại hội Vương Tộc, nhớ phải cẩn thận.
–Con đã biết phụ thân.
Thần Thiên gật gật đầu, Vương Tộc Đại Tái cũng không phải giống như đại tái của gia tộc, đến lúc đó thiên tài đệ tử của mười thành trấn phụ thuộc Vương Thành đều sẽ tham gia, đó mới là thịnh hội của toàn bộ Thành Thục Nam.
Nghĩ tới đây, Thần Thiên liền cáo lui, sau đó tiến nhập vào phòng tu luyện.
Trong phòng tu luyện, lông mày Thần Thiên nhíu chặt.
Hôm nay hắn khoe khoang khoác lác trong vòng ba năm sẽ lên Lạc Hà Môn gϊếŧ Thần Nguyệt, mặc dù không phải là do sảng khoái nhất thời, nhưng vẫn là cảm giác áp lực rất lớn.
3 năm thời gian hắn thật có thể đi đến một bước kia sao?
–Tiểu tử ngươi, mới vừa rồi khoe khoang khoác lác bây giờ lại muốn đánh trống lui quân sao ?
Âm thanh dọa người của Kiếm Lão lại vang lên quanh quẩn bên trong đầu.
Thần Thiên mỉm cười:
–Lão gia hỏa, ngươi làm sao lại xuất hiện rồi? Nếu đã biết, còn không nhanh chóng cho ta chút đan dược để lên tới Võ Vương đi chứ.
Kiếm Lão giận quá mà cười:
–Tiểu tử ngươi hay nhỉ, cho dù có loại công pháp cưỡng ép tăng tiến như thế thật thì tiểu tử ngươi sau khi dùng nó xong, đời này cũng sẽ phế đi, bất quá ngươi cũng thực can đảm, đối phương là Thiên Tài Song Võ Hồn, nếu như Lạc Hà Môn kia tận lực bồi dưỡng, trong vòng năm năm trở thành Võ Vương cũng không phải không có khả năng, về phần ngươi thì ...
–Kiếm Lão, ngươi chẳng lẽ không có ý định giúp ta sao?
–Tên tiểu tử nhà ngươi, ta sớm biết là ngươi đánh chủ ý lên ta mà
Lão gia hỏa nhạy bén cỡ nào chứ, vì thế không nhịn được mà giễu cợt một câu.
–Lão gia ngài đường đường là Đại Đế, chẳng lẽ trong ba năm không cách nào làm cho một tên tiểu tử trở thành Võ Vương hay sao, bộ dạng anh minh thần võ anh tuấn tiêu sái thiên tài như ta cũng không nhiều đâu, ngài cần phải nắm chắc mới tốt đó.
Thần Thiên tự kỷ nói ra.
–Phi phi phi, lão phu đã đi ngang dọc khắp đại lục, dạng thiên tài gì chưa thấy qua chứ, ngươi nha, tư chất chỉ thông thường, miễn cưỡng lắm mới coi là Linh Võ Song Tu, bất quá ngươi ngay cả một bộ Linh kỹ ra dáng ra hình cũng không có, thực sự là làm mất mặt bản Đế mà.
–Tiểu tử, thời điểm bản Đế ngang dọc đại lục, trong lúc vô tình từng chiếm được một bản bí pháp tên là Linh Võ Quyết, nhưng cho dù là hạng người thiên phú tuyệt luân đi nữa nhưng vẫn thủy chung không cách nào tu luyện thành công, cuối cùng không thể không từ bỏ nó, có lẽ tất cả những thứ này đều là thiên ý, ta hiện tại truyền thụ cho ngươi, ngươi thử nhìn xem có thể tu luyện hay không.
Nói xong một đạo Thần Niệm tiến vào chiếm cứ Linh hải của Thần Thiên.
–Niệm thần quyết, Võ Hồn cùng Linh Hải đồng thời khởi động, đem Linh Võ Quyết khắc trong tâm khảm.
Thanh âm Kiếm Lão quanh quẩn tại bên tai Thần Thiên.
–Thiên địa Âm Dương, hóa thành Lưỡng Cực, Lưỡng Cực sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh Bát Quái. Nhất Sinh Nhị Nhị Sinh Tam Sinh Vạn Vật, Âm Dương vì Hỗn Độn, Hỗn Độn vì Âm Dương, một Âm một Dương gọi là Đạo, Đạo sinh Vạn Pháp, tên là Linh Võ, Linh Giả bổ Thiên Địa Chi Linh, Võ Giả bổ Thiên Địa Chi Khí, Linh từ bên trong thủ, Khí từ bên ngoài sinh ...
Từng đạo từng đạo khẩu quyết không lưu loát hiện lên trong Linh hải Thần Thiên, Thần Thiên cũng cảm giác được trong thân thể mình có hai cỗ lực lượng kỳ dị lưu động khắp toàn thân. Dựa theo Kiếm Lão chỉ dẫn mà Thần Thiên vận khí Linh Võ Quyết, hai cỗ năng lượng này mới tạm lắng xuống, sau đó xông vào bên trong Võ Hồn cùng Linh Hải của hắn.
Qua mấy canh giờ, Thần Thiên sớm đã đầu đầy mồ hôi.
–Hô ...
Thần Thiên ngừng vận chuyển khẩu quyết, toàn bộ thân thể phóng xuất ra một đoàn khí đυ.c ngầu, toàn bộ mật thất tràn ngập mùi hôi thối của đoàn khí này, điều này khiến Thần Thiên cũng vạn phần kinh ngạc.
Mà lúc này Thần Thiên cảm giác năng lượng ở trong thân thể bị co rút lại, hai cỗ năng lượng nóng lên khắp toàn thân, phảng phất như nắm giữ lực lượng vô tận, chỉ có thể dùng một câu để hình dung — thoải mái!
Chỗ huyền diệu này khiến Thần Thiên như được thoát thai hoán cốt, khí chất so với trước đây hoàn toàn khác biệt, thậm chí giác quan cùng thần thức đều nhạy bén hơn rất nhiều.
–Chỉ một lần mà thành công rồi.
Trong lòng Kiếm Lão hơi hơi kinh ngạc, nghĩ tới lúc trước ông ta cũng tu luyện cái này Linh Võ Quyết phải dùng trọn vẹn ba tháng mới dẫn đạo thành công, mà tên tiểu tử này vậy mà chỉ một lần là thành công lĩnh ngộ chân lý của Linh Võ Giới.
–Thật là một tên tiểu tử biếи ŧɦái mà!
–Kiếm Lão, đây là công pháp cấp mấy? Ta cảm giác như cả người đều thoát thai hoán cốt.
Thân thể của mình chính Thần Thiên là rõ ràng nhất, lúc này nếu như đối mặt với cảnh giới Võ Đồ, hắn nghĩ là hắn có thể dùng một quyền cũng có thể đánh bại đối phương.
–Hừ hừ, đương nhiên, chỗ ảo diệu của Linh Võ Quyết có thể không chỉ có như thế đâu.
Trong lòng Kiếm Lão rõ ràng, chỗ bá đạo của Linh Võ Quyết có thể không ở nơi này, nhưng là có thể đi đến bước nào đều cần phải tự dựa vào bản thân tiểu tử này.
–Bây giờ Linh Võ Quyết đã thành, tiểu tử, ngươi muốn 3 năm sau có được thành tựu thì chỉ ở cái Trấn Tinh Thần nho nhỏ này là vô dụng, giải quyết xong sự tình bên này ngươi nên trở về trong tông môn đi, có thêm bản Đế chỉ đạo mà 3 năm sau ngươi cũng không thể trở thành Võ Vương thì xem như bản Đế sinh ra trên đời này là uổng phí rồi .
Ngữ khí Kiếm Lão hơi hơi ngưng trọng.
Thần Thiên thu hồi ý cười, chững chạc đàng hoàng nói ra:
–Kiếm Lão, nếu như tiểu tử ta là có thể đi đến đỉnh cao, nhất định sẽ giúp Kiếm Lão ngài khôi phục như lúc ban đầu, tiểu tử ta luôn vô cùng cảm kích ngài.
–Đi, bớt buồn nôn đi, lúc Bản Đế ngang dọc đại lục, ngươi đang làm gì chứ, 3 năm không thành Vương, thật làm Bản Đế mất mặt xấu hổ.
–Vâng, Kiếm Lão, bất quá bây giờ ta phải tranh thủ thời gian để trở thành Võ Đồ mới đúng.
Thần Thiên cảm giác được tinh thần mình đã đi đến trạng thái sung mãn, bởi vì vừa mới tu luyện Linh Võ Quyết, cả người đều thay đổi, đây chính là thời cơ đột phá.
Thần Thiên ngồi xếp bằng trên giường băng, hai tay trùng điệp, lập tức đặt ở đan điền, nhắm mắt trầm mặc vận chuyển Linh Võ Quyết, luyện hóa dần dần khiến hô hấp đều đặn xuống, khẽ hít vào thở ra vô tình hình thành một phương pháp thổ nạp, tất cả những thứ này đều được Kiếm Lão thu vào trong mắt.
–Cũng đã là Võ Sĩ tầng chín đỉnh phong, Linh Khí cũng đến tầng thứ tám, thể chất tồn tại trong truyền thuyết quả nhiên bá đạo, danh bất hư truyền.
Kiếm Lão kinh ngạc nói ra.