Trên đại lục Linh Võ, lấy Võ Giả cùng Linh Giả vi tôn, Võ Giả phổ thông có thể một quyền vỡ đá, còn người thức tỉnh Võ Hồn thì có thể phá nát hư không, ngao du Thái Hư. Với Linh Giả thì khi tâm niệm khẽ động có thể chớp mắt mà lấy đi sinh tử của người khác, mà Linh Giả còn có khả năng ‘Nghịch Thiên Cải Mệnh, Phiên Vân Phúc Vũ’.
Thành Tinh Linh, bên trong cấm địa Vong Hồn Lâm ở phía sau núi của Thiên Tông Môn.
Trong thế giới của hài cốt thì mọi nơi như một đại dương xương trắng, ở nơi sâu nhất của đại dương này chính là cuồng phong gào thét, bên trong đống xương trắng đột nhiên duỗi ra một bàn tay con người, một thiếu niên đầy máu gian nan bò ra.
Nhìn chằm chú vào thế giới lạ lẫm trước mắt, trong mắt Thần Thiên toát ra vẻ khổ sở.
"Đây coi như là đại nạn không chết sao?"
Thần Thiên vốn là một người bình thường, được ông nội nuôi lớn, thật vất vả thi đậu vào học viện Kinh Hoa nổi danh nhất Hoa Hạ thì gia gia lại mất vì bệnh. Vì để sinh tồn trong thế giới đầy tàn khốc đó, hắn mới tiến nhập vào Thế Giới Du Hí, sau đó tự mình cố gắng để trở thành người đứng đầu Hoa Hạ, chẳng những sự nghiệp có thành tựu, còn có thể ôm được mỹ nhân mỹ mãn về nhà.
Trong thời khắc mọi người đang tràn đầy hâm mộ hắn thì biến cố lại xuất hiện, bởi vì Địa Cầu rung chuyển, trung tâm Hoa Hạ cùng các quốc gia khác cũng không ổn định được, mà Địa Cầu cũng chịu không được chiến tranh tàn phá cho nên bọn họ đã đem chiến trường chuyển tới Thế Giới giả lập.
Trong một lần ám sát, hắn bị trở thành người hy sinh, chết rồi lại xuyên việt đến cái thế giới này.
Thần Thiên còn rất lo lắng cho Địa Cầu, nhưng mà dù sao điều này cũng chỉ là lo hão mà thôi vì hắn không thể không đối mặt sự thật rằng bản thân đã xuyên không, hơn nữa, điều khiến hắn phiền muộn là hắn còn xuyên đến trên người một thiếu gia phế vật không thể thức tỉnh Võ Hồn.
Cái vị thiếu gia họ Thần trùng tên trùng họ với hắn này vốn là đệ tử ngoại môn của phái Thiên Tông, bởi vì phụ thân là tộc trưởng của gia tộc Thần gia, trưởng lão ngoại môn có một chút chiếu cố cho hắn, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng loại chiếu cố này lại khiến huynh đệ đồng môn ghen ghét. Sau khi thí luyện ở cấm địa sau núi bắt đầu, hắn bị huynh đệ cùng tộc ác độc hãm hại, đánh trọng thương rồi ném ra khỏi vách núi.
" Thực sự là một thế giới tàn khốc!" Dung hợp xong với linh hồn của “ Thần Thiên” nguyên chủ, Thần Thiên lại thở dài một tiếng, nếu như cái vị thiếu gia phế vật này đủ cường đại thì cũng sẽ không chết ở cái dạng địa phương như thế này. Ở cái thế giới này, cường giả vi tôn, kẻ yếu ngay cả quyền lựa chọn cũng không, chỉ có thực lực cường đại, mới có thể có tôn nghiêm để sống sót.
"Về sau ta chính là ngươi, ngươi chính là ta! Chúng ta sau này sẽ không bị úc hϊếp như thế này nữa!"
Muốn trở thành cường giả, ngoại trừ việc có thiên phú hơn người, càng trọng yếu hơn là phải có một tâm trí đầy kiên định.
Trước kia thiếu gia củi mục đó tính cách nhu nhược, nhưng hiện tại với Thần Thiên lại khác biệt, hắn ở Địa Cầu mặc dù chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng ở trong game lại đã từng trải qua sinh tử tôi luyện, so với củi mục thiếu gia đã chết thì tâm trí bền bỉ không biết gấp bao nhiêu lần.
Có lẽ là cảm nhận được một loại ý chí nào đó nên linh hồn Thần Thiên đột nhiên run lên, chút ý thức còn sót lại kia cuối cùng cũng cùng Thần Thiện triệt để dung hợp, hoàn mỹ trở thành một chỉnh thể.
"Nhất định phải nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này mới được." Thần Thiên đứng dậy, kiểm tra khắp thân thể của mình một chút.
Cái vị thiếu gia phế vật này mặc dù trời sinh không thể nào thức tỉnh Võ Hồn, cũng không thể trở thành Linh Giả, nhưng bởi vì là con trai tộc trưởng cho nên từ nhỏ nên cơ thể cũng coi như cường tráng, mà trong quá trình kiểm tra bên trong, Thần Thiên kinh hãi phát hiện bên trong hắn có một lực lượng vô cùng mạnh mẽ ẩn dấu.
Ý niệm khẽ động, trong thân thể có một dòng khí đang bắt đầu chuyển động.
"Đây là Linh Hải . . ." ở đại lục Linh Võ, để trở thành Võ Giả nhất định phải thức tỉnh Võ Hồn, nhưng nếu muốn trở thành Linh Giả thì càng cần thiên phú cao hơn cùng với tinh thần lực cường đại.
Thời khắc kkhi Thần Thiên đang mừng rỡ, lại cảm giác bên trong nội thể còn có một cỗ năng lượng cũng đang xao động, ý niệm hắn lại khẽ động, một tiếng vang ‘vụt’ thật lớn quanh quẩn bên tai, sau lưng hắn nổi lên một đồ vật tối tăm, đó là . . .
Võ Hồn!
Nhìn chăm chú một đoàn hư ảnh màu đen sau lưng mình, Thần Thiên kinh ngạc không nói ra lời, hắn thế mà lại trở thành tu giả Linh Võ Song Tu đầu tiên của Linh Võ đại lục, đổi cách nói khác là hắn đã có hai chức nghiệp Kiếm sĩ cùng Ma pháp sư rồi, nếu như là ở trong trò chơi thì cũng là một tồn tại vô cùng trâu bò rồi đó.
Thức tỉnh Võ Hồn mang ý nghĩa Thần Thiên có thể tu luyện, hắn tức khắc tiến vào trạng thái nhập định, linh khí của Thiên địa ở bốn phía thông qua mỗi một tấc da thịt của hắn thâm nhập vào bên trong cốt tủy, rèn luyện máu thịt, tẩm bổ Võ Hồn, hấp thu linh Lực.
Cường đại linh Khí cùng Võ Hồn không ngừng tăng trưởng, quay được mấy vòng chu thiên, mấy canh giờ sau đó, toàn thân Thần Thiên phóng xuất ra một đoàn khí xám xịt đυ.c ngầu, tức khắc một trận thoải mái không thể nói nên lời tràn ra, thậm chí ngay cả đau đớn cùng mệt mõi rã rời cũng biến mất không còn tăm hơi.
"Thật thần kỳ, đây chính là Võ Giả khi tu luyện nha" Nhìn chăm chú hai bàn tay, Thần Thiên hướng về phía hư không đánh ra một quyền, tức khắc quyền vang lên một tiếng “ Bang”, trên dưới toàn thân đều tràn đầy lực lượng.
"Kình Khí Lục Trọng . . . Đây chí ít lực đạo đánh được năm trăm cân."
Thần Thiên hết sức hài lòng tình huống thân thể hiện nay, bất quá bây giờ quan trọng nhất là ly khai cái địa phương âm trầm quỷ quái này thôi.
Thần Thiên kiểm tra đồ vật tùy thân của mình, lại kinh hỉ phát hiện trữ vật trong Thế giới Du hí cũng đi theo tới nơi này.
"Đây là, Hồi Huyết Đan, còn có Thiên Long Thảo, ngay cả Thí Thần Trang đều có, còn có Thanh Minh Thần Kiếm, trời ạ! Thuấn Gian Hồi Huyết Đan, Cửu Thiên Trấn Hồn Đỉnh . . ."
Thần Thiên vô cùng rung động, đồ vật hắn có được ở trong Du Hí Thế Giới vậy mà toàn bộ đều theo tới Linh Võ Đại Lục này.
Bất quá trong chốc lát, hắn lại chán nản phát hiện, giới chỉ bị phong ấn, căn bản không cách nào mở ra được.
Tại sao lại bị phong ấn thế này? Thần Thiên nghĩ mãi mà không rõ.
Bất quá mặc kệ thế nào, cho dù là bị phong ấn thì cũng sẽ có thể mở ra phong ấn một ngày nào đó, đến lúc đó, cái giới chỉ trữ vật này chính là vốn liếng để cho Thần Thiên nghịch thiên ở đại lục này!
"Ha ha ha ha, Thần Phi, Thần Võ, còn có những tên xấu xa kia, các ngươi chờ cho tiểu gia, rất nhanh, tiểu gia liền muốn các ngươi hoàn trả gấp chục lần. . ."