Chương 10: Đưa Tang
Người trong thôn nghe nói sư phó sẽ rời khỏi nhà sợ bị trêu trọc nên từng nhà cửa sổ, cửa chính đóng chặt.
Vào ban đêm ,thôn yên tĩnh đến đáng sợ.
Tôi cùng mù lòa đi ra con sông hoa lưu.
Dòng sông cũng không rộng lắm cũng tầm bảy tám mét, cây cầu làm bằng đá xanhkiều là đá xanh .
Tôi lấy bốn cây nến đỏ và đặt chúng ở bốn góc của cây cầu, sau đó thắp sáng chúng.
Ánh nến tỏa sáng trong đêm như bốn bóngma chơi bốc cháy.
Đây mới thực sự là đèn chỉ đường.
Mù lòa dặn dò: ” đó là một cây nến đỏ đừng hiểu nhầm.. “
Sự đối lập của màu đỏ và trắng.
Tôi nói: ” Vâng, đó là ngọn nến màu đỏ”
Sau đó, tôi lấy một cái giá ba chân bằng đồng nhỏ và đặt nó ở giữa đầu cầu, đốt một cây nhang khác, và thắp nhang vào cái giá ba chân nhỏ bằng đồng với sự tôn trọng .
Tôi lẩm bẩm trong miệng nói một câu thần chú mà mù loà đã dạy tôi.
Sau khi đọc, tôi sợ tôi đọc có chỗ sai.
Tôi lo lắng liền hỏi mù lòa: “Ta niệm đúng rồi không? “
Một nụ cười nhẹ hiếm khi xuất hiện trên khuôn mặt xanh và đen của mù loà: “Ngươi có nhớ những gì ngươi vừa niệm không?”
Tôi lắc đầu, thật đúng là không nhớ rõ.
Mù lòa nói: “Toàn bộ quên sạch ư . “
Tôi đã cố gắng nhớ lại rằng mù loà đã nm dạy tôi lần đầu tiên. Tôi chỉ đọc lại và tôi nhớ một chút mơ hồ vậy mà lần này quên sạch.
Tôi đã nhìn thấy ma, tôi thậm chí còn không nhớ một chữ một âm.
Tôi sốc nói: “Tại sao có thể như vậy. “
Mù lòa nói: “Ngươi chỉ cần niệm lại. “
Tôi nói ta đều quên sạch còn nhớ gì mà niệm .
Nhắc tới cũng kỳ quái, đối với lư hương chú ngữ vậy mà thốt ra.
Khi tôi đang niệm chú, tâm trí tôi yên lặng, và tôi quên cả hai điềuvà tâm trí tôi nhớ lạirất rõ ràng.
Bất tri bất giác chú ngữ lại niệm xong.
Tôi có chút ít không thể tin được nói: “Ta, ta vừa rồi lại niệm lại sao? “
Mù lòa nhẹ gật đầu nói: “Ngươi quả nhiên là nhà ngoại cảm. “
“Ngoại cảm?”
Mù lòa nói: Muốn dòng nhạc phải có tài năng, ca hát phải có giọng nói và các vận động viên phải có một vóc dáng đẹp, và ngươi là tốt nhất để trở thành nhà ngoại cảm. Làm việc trước tiên và có cơ hội để trau chuốt với ngươi.”
Nếu không phải gần nhất trêu chọc không sạch sẽ , tôi cũng chẳng muốn hỏi nhưng khiến cho tôi rất muốn biết rõ .
Mù loà ban đầu yêu cầu tôi chuẩn bị một con lợn nướng, nhưng khi tôi không có tiền đã thay thế nó bằng một con gà. Con gà trống không đủ. Người ta nói rằng cơ thể đàn ông dương khí quá nặng đối với gà trống.
Vào cuối ngày, tôi đã lén lấy con gà mái già trong gia đình. Đây là để cho mẹ tôi biết cách dạy tôi.
Đặt con gà mái sáng bóng lên đĩa trước đỉnh đồng.
Sau khi làm tất cả những điều này, tôi chạy lại chỗ người mù.
Mù lòa nói: “Tốt rồi, bắt đầu hô . “
Tôi hỏi: “hô như nào? “
Mù lòa nói: “Ngươi chưa từng nghe qua gọi hồn ư? Những người chết đuối dưới sông và không thể tìm thấy xác họ, hoặc người chết ở những nơi xa lạ đều muốn gọi hồn”.
Thật mù quáng.
Vừa nói, tôi đã nghe ai đó hô và tôi cũng hô theo : “Trở về , sư phó, trở về …..”
Mù lòa nói: ” phải gọi tên người ta biết ngươi gọi ai??? “
Sư phó tôi họ Trần tên Kiên.
Tôi hô: “Trở về , Trần Kiên……”
“Trở về ……”
“Trần Kiên……”
Tiếng hét vang vọng trong đêm tối. Mặc dù tôi biết mình đang hét, nhưng giọng nói vang vọng vẫn khiến tôi cảm thấy rất sợ.
“Trở về ……”
“Trần Kiên……”
Cơn gió thổi qua, ánh nến lung linh ở đầu cầu lắc lư liên tục.
Mù lòa nói: “Vung một ít tiền giấy. “
Tôi thò tay trong túi lấy một chút tiền giấy, hướng bầu trời cao vứt lên, một bên vung tiền giấy, một bên hô hào: “Trần Kiên trở về , Trần Kiên trở về a
……”
Những thứ này đối với chúng tôi chẳng qua là tiền giấy, nhưng ở trong mắt sư phó là tiền thật.
“Trở về …..”
“Trần Kiên……”
Gọi hồn đều được 15phút nó đã vô dụng, tôi hô thêm hơn mười phút nữa nhưng cũng chẳng thấy sư phó đâu.
Mù lòa nói: ” ta sợ sư phó của ngươi sẽ không trở về, hoặc cũng có thể nói hắn không thể về được được. “
Nhớ tới sư phó trở thành cô hồn dã quỷ chịu đủ dầm mưa dãi nắng nỗi khổ, trong lòng của tôi rất không là khó chịu : “Tại sao có thể như vậy, sư phó ta vì cái gì không trở lại? “
Mù lòa nói: “Hắn có thể không muốn đến. “
Lúc này, có tiếng thổi kèn trong làng, sau đó là tiếng khóc.
Đã đến lúc tổ chức tang lễ.
Người dân nông thôn rất mê tín, nghĩ rằng rời khỏi đám tang sẽ dẫn đến điều ác, và nhiều bạn bè và gia đình rất sợ nên phải đến.
Đưa linh cữu đi người tựu ít đi.
Đội đám ma rời khỏi nhà sư phó và đang xuất phát đi đến núi .
Mù lòa nói: “Chúng ta cũng tranh thủ thời gian đi cùng. “
Phía trước của đội là một đội tang lễ. Trong khi đi bộ, họ ném tiền giấy lên trời và hét lên: “đang đưa tang xin tranh đường”
Rồi sau đó là Thiến Thiến ôm anh sư phó .
Ngay sau đó chính là hòm quan tài.
Đạo sĩ cũng ở trong hàng ngũ. Anh ta mặc một chiếc áo choàng Đạo giáo màu vàng với hoa văn tin đồn nổi bật ở phía sau.
Tôi đi cùng đội với mù lòa.
Lưng còng nói với mù lòa :”Không có tiền, không có sợi dây đỏ nào được buộc vào móng tay của con cháu và không có linh sam nào được thêm vào quan tài”
Tôi đã thấy tất cả những điều này trong cuốn sách mà mù loà đã đưa cho tôi.
Tiền nói chung là tiền đồng cổ, hãy bỏ nó vào miệng và sau đó lấy nó ra. Nếu bạn nghe thấy nó, bạn sẽ chết lặng trong suốt quãng đời còn lại, nhưng nếu bạn lấy nó ra, tài sản sẽ bị lấy đi.
Móng tay con cháu là cái đinh ở giữa bảy móng của thị trấn. Nó phải được buộc bằng một sợi chỉ đỏ và kéo với người con hiếu thảo. Người thợ mộc gõ nó để được hoàn thành, có nghĩa là ‘ở lại.’
Quan tài phải được thêm bằng linh sam. Quan tài làm hoàn toàn bằng cây bách sẽ gây ra sấm sét. Trong thời tiết giông bão, bạn có thể thấy sét điện đánh vào mộ.
Mù lòa nghe xong sắc mặt đại biến: “thuộc loại trái tim nào? “
Giọng nói kết thúc, và một cơn gió đêm dữ dội thổi qua.
Tiền giấy đang bay
Một mảnh mây đen che ánh trăng màn đêm đang tối dần.
Có người run rẩy nói: ” Trời sắp mưa ư? “
Một người hô: ” Nào, chúng ta tranh thủ lên núi. “
Quỷ dị bầu không khí lại để cho đưa đám ma mọi người đều không khỏi sợ hãi mà bước nhanh hơn.
Tôi cũng theo kịp tốc độ của mọi người, nhưng tôi chưa đi được vài bước, tôi cảm thấy ai đó kéo quần áo của mình ra phía sau.
Tôi quay trở lại lại nhìn , sau lưng căn bản không có ai.
Những gì tôi thấy là một con đường dẫn đến khu rừng.
Trong nháy mắt, ta toàn thân tóc gáy đều tạc nảy sinh.
Tôi vội vã tiến về phía trước và nghe thấy một giọng nữ lạ bên tai: “Đừng lên núi …”
“Đừng …”
Có nhiều điều cấm kị vào núi vào đêm khuya.
Hãy cẩn thận khi nói, điều này có thể vô tình kích động cái ác.
Cẩn thận trên lối đi, đặc biệt là khi đi qua lăng mộ của người khác. Hãy tôn trọng. Nếu bước lên hoặc vô tình nhẵm phải thì phải nhớ xin lỗi.
Con đường núi ban đầu rất khó đi mà hiện tại những đám mây đen che phủ mặt trăng, khiến cho đám tang càng trở nên khó khăn , quỷ dị.
Giơ lên hòm quan tài bốn người kia mệt mỏi thở hồng hộc.
Nhưng quan tài không thể được đặt xuống đất, trừ khi đã đến cho vì vậy họ chỉ có thể cắn răng chịu đựng
Một cái bóng chui ra.
Mọi người giật mình, và chiếc quan tài gần như rơi xuống đất.
Diệp đại sư hét lên: “Là mèo rừng, mọi người vây quanh hòm quan tài, đừng cho nó tới gần. “
Cái bóng rơi xuống cành cây lớn đối diện. Trời tối, và nó trông giống như một con mèo con có hình dạng, với một đôi mắt màu xanh lá cây lấp lánh.
Meow!
Đột nhiên, có một tiếng gầm, một cú bắn mạnh mẽ của các chi, các cành cây đung đưa, bóng đen lóe lên và lao về phía quan tài.
Một mớ hỗn độn.
Con mèo rừng vồ trên cánh cửa của một trong những người khênh quan tài. Người đàn ông hét lên và nhảy với hai bàn tay vào nhau. Móng vuốt của con mèo sắc nhọn người đó bị gãy tay.
Mèo rừng thừa cơ nhảy lên hòm quan tài.
Một đội tang lễ vội vã nhặt cành cây để đuổi mèo rừng, nhưng nhánh cây trong tay anh ta vẫn chưa đánh vào con mèo. Cơ thể của con mèo rừng đột nhiên bị sốc, quay tròn theo âm hòm quan tài ngã xuống dưới.
Ngã trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.
Đột nhiên, cảnh tượng dịu xuống một lần nữa một cách kỳ lạ. Đôi mắt của mọi người mở to và họ đầy kinh hoàng.
Đã chết?
Không phải mọi người sợ con mèo rừng mọi người như vậy sợ hãi là có nguyên nhân.
Con mèo là âm linh động vật. Nếu nó nhảy qua quan tài , âm dương trên con mèo có thể được truyền đến xác chết thông qua quan tài âm
Nếu xác chết lấy lại dương, chắc chắn sẽ thành cường thi.
Đây là lý do tại sao thật đáng ngại khi nhìn thấy những con mèo trong nghĩa trang.
“Không thực sự chết.”
Con mèo con cứng ngắc rơi xuống đất.
Nếu mèo rừng chết như thế này, điều đó có nghĩa là mèo rừng đã thực sự nhảy qua xác chết trong quan tài .
—————————————–