Chương 5

Bởi vì ông ta nhìn thấy thi thể trên mặt đất đột nhiên động đậy, không chỉ động đậy mà còn ngồi dậy.

Trần tướng quân trợn tròn mắt, kinh ngạc đến mức suýt ngã nhào.

Đây, đây là xác chết sống lại sao?

**

Quân Mộ Thiển chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, nàng hít một hơi ngồi dậy nhưng lại làm động đến vết thương ở bụng.

Trong dòng suy nghĩ quay cuồng, đôi mắt nàng trở nên lạnh lẽo.

Khá lắm Thất Đại Tông Môn!

Còn có Vân Lạc Nhiên nữa!

Nợ này, nàng sẽ nhớ kỹ.

Nhưng rõ ràng là nàng đồng quy vu tận đã mấy nghìn cao thủ kia rồi mà, sao lại còn…

Quân Mộ Thiển đột nhiên cau mày lại, sau đó giãn ra, khóe môi nở nụ cười khó hiểu: "Thì ra là như vậy."

Quả nhiên nàng vẫn chưa chết.

Tuy nhiên, mặc dù còn sống nhưng cơ thể này đã thay đổi.

Quân Mộ Thiển cũng khá kinh ngạc khi nàng vẫn còn sống, theo lý mà nói, sau khi sử dụng thức cuối cùng của “Thái m Quyết”, thần hồn của nàng cũng phải tan vỡ mới đúng, sao có thể vô thức đoạt xá được nhỉ?

Ngay sau đó, nàng lại cau mày.

Không, đây không phải đoạt xá, chủ nhân của thân thể này đã chết trước khi nàng đến, có thể nói là một cái xác rỗng không có bất kỳ hơi thở thần hồn nào.

Điều này càng kỳ lạ hơn, nếu là đoạt xá, ít nhất phải để lại một chút hơi thở, mới có thể hấp dẫn thần hồn.

Rốt cuộc nàng đã sống lại như thế nào?

Quân Mộ Thiển xoa xoa đầu, quyết định không nghĩ đến chuyện này trước.

Đã không chết, vậy thì đương nhiên nàng phải báo thù trước.

Vân Lạc Nhiên ở quá xa nên nàng không chắc chắn rằng nàng ta nhất định sẽ chết.

Ừm... Để nàng xem mình đã thay đổi cơ thể rồi tu vi còn lại bao nhiêu phần.

Quân Mộ Thiển còn chưa kịp cảm nhận cảm giác làm người, hấp thụ linh khí lần nữa thì trên đỉnh đầu nàng đã truyền đến một tiếng gào thét xé lòng.

"Sống, sống rồi, công tử!"

"Người chết sống lại rồi!"

Trần tướng quân sắp phát điên rồi, ông ta đã tận mắt chứng kiến thiếu nữ tên Mộ Thiển này đã mất đi hơi thở, sao chỉ chớp mắt đã sống lại rồi?

Những quan viên khác cũng trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng này, đồng loạt lùi lại một bước, thậm chí có người còn trốn sau bàn.

Nam tử mặc áo đỏ sau bức màn nghe vậy thì đôi mắt hơi khép lại, lần đầu tiên nhìn về phía thiếu nữ đầy máu.

Đáy mắt có những đường vân nhàn nhạt đang lưu chuyển.

Cùng lúc đó Quân Mộ Thiển cũng cảm nhận được có người đang nhìn mình.

Nàng nheo mắt lại, ngẩng đầu tìm kiếm hướng phát ra tầm mắt.

Ngay sau đó, cách một lớp màn, nàng chạm vào một đôi mắt đen sâu thẳm.

Sâu thẳm đen đặc, lạnh như băng tuyền.

Nhưng điều khiến Quân Mộ Thiển có chút kinh ngạc là sâu hơn trong đôi mắt đó vẫn có thể thấp thoáng nhìn thấy một đôi đồng tử khác.

Trùng đồng?

Nàng nhướng mày, không ngờ lại có thể gặp được người có trùng đồng ở đây?

Quân Mộ Thiển muốn nhìn rõ dung mạo của chủ nhân đôi mắt nhưng ngoài một đôi mắt, nàng chỉ có thể nhìn thấy đôi môi mỏng đó, những chỗ còn lại đều bị mặt nạ che khuất.

Lúc này, nam tử hơi nghiêng đầu, không nhìn nàng nữa, hắn lạnh lùng đáp một tiếng "ừm".

Trần tướng quân nghe thấy âm cuối này thì hai chân vô thức run lên.