Tuy chủ nhân của Nhϊếp Chính các này thần bí nhưng dù sao Linh Huyền giới cũng là hạ vị diện, không thể so sánh với những người tu luyện trong Đại Thiên Giả Huyễn.
Nam tử mặc áo đỏ thẫm nhìn vào đôi mắt đào hoa quyến rũ đó, đầu ngón tay khẽ run, đây là cảm giác mà trước đây hắn chỉ có khi gặp đối thủ ngang tài ngang sức.
Mộ... Thiển?
Vậy thì cứ là nàng đi.
Nam tử đưa những ngón tay thon dài vuốt ve vạt áo, nới lỏng cổ áo, hờ hững nói: "Ngươi có thể đi rồi."
Quân Mộ Thiển nheo mắt lại: "Công tử mời ta đến chỉ để nhìn ta thôi sao?"
Nàng thực sự có một sự xung động muốn tháo mặt nạ của hắn xuống, xem thử một người lạnh lùng như vậy, có phải khuôn mặt dưới lớp mặt nạ cũng đẹp như nàng nghĩ hay không.
Sở thích kỳ quái này trong lòng Quân tôn chủ ngày càng mạnh mẽ, thậm chí nàng đã có hơi rục rịch rồi...
Nhưng nam tử không trả lời mà nghiêng đầu về phía cửa, khẽ gọi một tiếng: "Mộ Lâm."
Bóng đen trước đó lập tức xuất hiện, quỳ một gối trên đất: "Thuộc hạ có mặt."
"Đưa nàng ta về Tinh La tông." Nam tử tùy ý ra lệnh: "Sau đó nói với Diệp Thiên Bắc, ba tháng sau Tinh La tông tổ chức tỷ thí tông môn, ta sẽ đến xem."
Nghe vậy, tuy Mộ Lâm thấy kỳ lạ nhưng vẫn đáp: "Thuộc hạ tuân lệnh."
Đồng thời, trong lòng thầm lau một vệt mồ hôi.
Phản ứng của chủ tử vừa nãy đúng là đáng sợ, hắn cũng không biết chủ tử lại đi tắm vào lúc này!
Chủ tử bảo hắn thấy cô nương này ra ngoài thì dẫn nàng đến, ai ngờ lại không đúng lúc như vậy.
"Còn nữa..." Nam tử trầm ngâm một chút rồi vung tay một cái: "Cầm lấy cái này."
Một cái bình ngọc đột nhiên xuất hiện rồi bay vυ"t qua.
Mộ Lâm bắt lấy, sau đó vô thức nhìn thoáng qua, hắn ta lập tức kinh ngạc: "Chủ tử?"
Vẻ mặt nam tử mặc áo đỏ thẫm hừo hững, giọng điệu ra lệnh: "Sau khi đưa nàng ta về thì đưa cho nàng ta."
"Rõ." Mộ Lâm ôm quyền, sau đó ngẩng đầu nói: "Mộ cô nương, ngươi có thể đi theo..."
Lời còn chưa dứt, hắn ta đã ngây người tại chỗ.
Chỉ thấy Quân tôn chủ nghiêng người về phía trước, đưa tay ra, mục tiêu của bàn tay chính là nửa chiếc mặt nạ bạc, hơn nữa đã sắp chạm tới...
Trong tích tắc, nam tử mặc áo đỏ thẫm đột nhiên nắm lấy cổ tay nàng, khuôn mặt ngọc hơi lạnh: "Mộ Thiển!"
Nhưng lực này quá lớn và quá gấp khiến vị tôn chủ nào đó không kịp dừng lại.
Ngay giây tiếp theo, chỉ nghe thấy một tiếng "xoẹt"!
Nhưng vì quán tính, Quân Mộ Thiển ngã xuống.
Quân Mộ Thiển: "..."