Chương 41
Sau khi em trai ôm đàn lên lầu , Khúc đại ca ở lại rửa bát .
Đem bát sạch xếp vào chạn hắn không đi ra mà cắt cho em trai một ít hoa quả ,Khúc Lăng Phong có cảm giác y lên phòng rồi sẽ không ngủ ngay .
Trên thực tế đúng là như vậy , người đâu
mà lợi hại , mắt chỉ còn một khe hở mà cũng muốn giải quyết cho xong việc này “ Đây không phải là thời đại của ngươi , ăn nói cho cẩn thận , Lí Mật và Đông Phương giống ngươi cho nên không phải giả vờ trêu ghẹo làm gì ”
Linh hồn này tràn ngập oán hận cùng không cam lòng .
Cây quạt đang phe phẩy bỗng cứng đơ “ Quả nhiên ta ôm chân đúng người rồi ”
Khúc Y Nhiên cười “ Vậy ngươi phải ôm cho chặt vào ” xem ra là một linh hồn bị trói buộc , vốn bị nhốt trong A
đại nhưng dùng hết hồn phách mà chui vào đàn đem
không gian thu nhỏ , cây quạt kia linh khí mạnh nên quỷ sai mới không bắt hắn .
Trăm năm
, không sớm hơn , thành phố này làm sao mà linh hồn cổ nhiều như vậy , lại không chuyển thể được , linh môi sư cảm thán vẻ mặt ôn hòa nhìn ba linh hồn “ Anh trai ta đang bên ngoài nhưng hắn không biết gì đâu , có chuyện gì cần ta giúp ?”
“ A , thật may tại hạ tên Đường Dần tự Bá Hổ vừa rồi mong các vị bỏ qua cho ”
Lí Mật vuốt mũi , cùng một khí chất mà giờ như hai người khác nhau , rất hòa nhã . thì ra nãy giờ diễn kịch sao , Lí Mật dù sao cũng là người hiện đại không hiểu suy nghĩ của cổ nhân .
“ Tại hạ Khúc Y Nhiên , Đường Dần ,chờ ,Lí Mật ngươi thấy tên này quen không ?”
Lí Mật giật mình “ Không quen thì gϊếŧ ta đi , đây là Đường Bá Hổ danh nhân sao , phim “ Bá Hổ truy Liên nhi” của ngươi nổi tiếng lắm nhưng diễn viên không giống a , mà Thu Hương đâu ”
Đường Bá Hổ : “… ….”
“ Đông Phương ngươi có thể
cho Lí Mật ngừng nói không ?”
Đông Phương gật đầu chuẩn bị phóng kim
“ Ô ô ” Giáo chủ ta sai lầm
“ Thành thật một chút , nếu không ” giáo chủ đe dọa .
Lí Mật lập tức yên lặng , chủ yếu là bị chích nhiều quá rồi , thiếu tên ngốc đó thế giới lại yên tĩnh trở lại
“ Lục như cư sĩ , có thể nói chuyện của ngươi không , bọn họ đi rồi ”
“A , đừng gọi như vậy ,vị huynh đệ kia nói người đời sau còn nhớ Đường mỗ , đã rất là cảm kích rồi ‘
“ Ngươi không biết vì sao thanh danh mình bị hủy sao ”
“ A , ta làm gì có thanh danh, Đường Bá Hổ trong phim vận khí tốt hơn ta nhiều”
Khúc Y Nhiên ngây ngốc khác nhau gì sao ?
Ta không phải không có tài nhưng cũng không như điện ảnh miêu tả có thê thϊếp , ngược lại trong nhà nghèo khó mà vợ lại bỏ đi , ôm mộng khoa cử lên kinh lại
bị vu oan mà mất tư cách thi .
Khúc Y Nhiên gật đầu , lại là một cuồng thi như Lí Mật nhưng điểm này hình như không phải là lo lắng của hắn .
“ Bị ngươi phát hiện rồi, là Ninh vương ” hắn là hi vọng cùng là ác mộng của ta .Ninh vương kia dã tâm rất lớn , dốc lòng cầu học mà bám lấy hắn chết cũng không tha , hắn bỏ tiền mời Đường Bá Hổ đi Nam Xương , Bá Hổ cứ ngốc như vậy mà đặt chân lên thuyền giặc .
“ Đã không có chuyện gì rồi ” Khúc Y Nhiên im lặng ,không biết năm đó người này đã chịu đưng những gì .
“ Ta biết ” vào đến thuyền giặc rồi sao có thể nguyên vẹn mà đi ra , hắn không muốn nói với ai chỉ giải bày với thiếu niên này , thời gian đau đớn kia hãy để nó ở sâu trong tim ta đi , chỉ cần ngươi nói với linh môi sư hắn thật sự sẽ tìm cách giúp ngươi .
Ninh vương thật sự là ác mộng , Đường Bá Hổ vẫn còn run rẩy thì một bông hoa trắng nhỏ đặt vào tay hắn
“ Thứ này sẽ tinh lọc huynh , huynh có thể ở lại cũng có thể đi không thì ở lại đợi âm dương sư , ngươi sẽ là một thức thần tốt ”
Cây quạt của hắn thực ra cũng đặc thù lắm rồi , Đường Bá Hổ yên lặng mà giấu thêm vài bông hoa lầm hắn ấm áp “ Ngươi đang quan tâm ta sao ?”
Khúc Y Nhiên mỉm cười bắt đầu thanh lọc linh khí nhìn hắn như vậy muốn cho một bông hoa , mà cũng nên cho Đông Phương một bông , Đường Bá Hổ lại băn khoăn “ Ngươi chuẩn bị đuổi ta đi sao ?”
Khúc Y Nhiên cười “ Ngươi thích thì ở lại ” ngọc còn rất rộng . Đường Bá Hổ không do dự mà ở lại, hắn là bị Khúc Y Nhiên hấp dẫn bằng tiếng đàn , thực ra hắn đàn rất kém nên nghe của y hay hơn của Bá Nha , Khúc Y Nhiên đáp ứng nhưng đôi mắt sóc chuyển động “ Mộng ma cũng ở A đại đúng không ?”
Đường Bá Hổ gật đầu tay lại nhét hoa vào áo , Khúc Y Nhiên cười cười “ Không cần như vậy , hết ta lại cho ngươi ”
“ Không cần , chuyện mộng ma nên đi hỏi thổ địa nha ” học sinh thân phận đặc thù này làm nhiều linh hồn bất an lắm .
“ Thổ địa , vậy hôm
sau nên đến chào hỏi , ngáp ” ánh mắt sóc con nhíu lại lần sau bảo Đông Phương may cho vài bộ đồ , hè nóng quá .
Con sóc mắt nhíu lại leo lên giường chuẩn bị đi ngủ , kết quả sau lưng truyền ra câu nói “ Nhiên Nhiên sao phí như vậy , cho ca ca một bông hoa được hay không ?’
Đệ Đệ “ … …”
Không khí nháy mắt lạnh đến run người , có thể nhìn thấy hoa năng lực của linh môi sư ? thật sự không ngờ ? nhưng là làm sao có thể ?
Sau một lúc con sóc mềm oặt hai tay dụi mắt “ Phí cái gì em không hiểu ” giả lơ có qua nổi không ?
Lành ít dữ nhiều , kết quả
anh trai hiểu ý “ Không có gì, ngủ đi ”bàn tay to vuốt má y sau đó kéo kéo một chút , rất tự nhiên rồi đi sang phía tủ đồ
Đệ đệ “… …?”
Vì sao đi ra ngăn tủ mà không đi ra cửa
“ Ca ” con sóc lăng lăng
“ Khuya rồi , ngủ đi ”anh trai vẫn bình tĩnh mà nói .
Anh trai nằm xuống sau đó nghiêm túc gọi y vào giường , con sóc toàn thân mỏi mệt cũng leo lên .
Rốt cuộc là sao ?Rốt cuộc không đúng ở chỗ nào ?