Luyện đan cần phải chú ý đến chất lượng, càng chú ý tâm bình khí hòa (giữ cho tinh thần thư giãn, điều hòa linh khí, không hấp tấp), tuyệt đối phải an tĩnh.
Chính vì nguyên nhân đó, Cố Thanh Sơn mới quyết định tự mình canh giữ ngoài cửa, đồng thời phái ra nhiều cao thủ để duy trì trật tự Bách Bảo Lâu, tất cả để tạo ra hoàn cảnh luyện đan tốt nhất cho Sở Hành Vân và Tần Vũ Yên.
Nhưng khác với sự im lặng ở Bách Bảo Lâu, vào thời điểm này, ở Thủy gia đang rất ầm ĩ.
Trong phòng khách của Thủy gia, các thành viên cao tầng đang tụ họp lại.
Trong khoảng thời gian gần đây, Thủy gia liên tiếp tổ chức họp hội nghị gia tộc, mà gần như mỗi lần họp đề tài đều là Sở Hành Vân, lúc này cũng không ngoại lệ.
Nhưng không giống với những lần trước, lần hội nghị này Thủy Thiên Nguyệt cũng có mặt.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy thì Sở Hành Vân đã đi đến Bách Bảo Lâu, hẳn là muốn tìm Tần Vũ Yên luyện chế đan dược, trong lúc vô tình hắn đã mạnh mẽ xông vào mật thất, quấy rầy việc bàn bạc giữa Cố Thanh Sơn và Tần Vũ Yên, nhưng cuối cùng Cố Thanh Sơn lại cúi thấp đầu nói xin lỗi, còn tự mình thủ hộ ngoài cửa mật thất để đền bù sai lầm.”
“Vào lúc chuyện đó xảy ra đã có không ít người ở trong Bách Bảo Lâu, bọn họ không chỉ thấy Tần Sơn khúm núm đối với Sở Hành Vân, còn phát hiện cảnh giới của Sở Hành Vân đã đạt đến Thối Thể Cảnh bát trọng.”
“Từ khi Cố Thanh Sơn biểu hiện thái độ của mình, chỉ còn mỗi Thủy gia chúng ta, tất cả các gia tộc thành Tây Phong đều tranh nhau lấy lòng Sở gia, biểu hiện thành ý muốn hợp tác quan hệ, thậm chí có chút gia tộc vì để lấy lòng Sở gia đã có ý cô lập Thủy gia chúng ta.”
...
Từng âm thanh quanh quẩn ở bên trong đại sảnh, khiến sắc mặt Thủy Sùng Hiền càng âm trầm, mà Thủy Thiên Nguyệt lại tỏ ra lúng túng, nàng có thể cảm giác được một ít người đang tỏ ra trách cứ đối với nàng.
Sở trấn có thể phát triển tới hôm nay, ai cũng không thể nghĩ đến. Nếu như trước đây Thủy Thiên Nguyệt không kiêu căng bá đạo trước mặt Sở Hành Vân, thì có lẽ Sở Hành Vân đã đồng ý cưới Thủy Thiên Nguyệt làm vợ, mà Thủy gia bọn họ cũng có thể quật khởi trở thành đệ nhất gia tộc thành Tây Phong.
Ngoài ra, hồi trước trên dưới Thủy gia đều quyết định phái người chèn ép Sở gia. Chính Thủy Thiên Nguyệt là người đã nói Sở gia căn bản không đủ gây cản trở, nàng khinh thường phái người đi chèn ép. Nàng còn nói nếu gia tộc nhắm vào Sở gia sẽ khiến người ngoài khinh bỉ, chửi rủa, mà nàng cũng mất hết mặt mũi.
Hiện tại, sự thật diễn ra đã hung hắn tát cho Thủy Thiên Nguyệt một bạt tai.
Sở gia triệt để nổi tiếng, không chỉ có chiếm được sự ủng hộ của nhiều gia tộc, ngay cả Cố Thanh Sơn thành chủ thành Tây Phong cũng phải lấy lòng. Ai cũng có thể đoán được là Sở gia trong tương lai sẽ phát triển kinh khủng thế nào!
Sự việc đến mức này, Thủy Thiên Nguyệt trốn không thoát khỏi liên hệ, rất nhiều cao tầng Thủy gia nhìn nàng không vừa ý, ngay cả Thủy Sùng Hiền cũng tỏ ra tức giận, hắn nghĩ Thủy Thiên Nguyệt đã quá kiêu ngạo.
“Tất cả đều im miệng cho ta!” Lúc này, Thủy Thiên Nguyệt đột nhiên rống lên một tiếng, khiến những tên cao tầng đang không ngừng bàn luận kia nhảy dựng lên, đều ngậm miệng lại.
Thủy Thiên Nguyệt lạnh lùng quét mắt toàn bộ, bởi vì tức giận, mặt nàng có phần cau lại trông càng thêm vẻ dữ tợn.
“Một cái gia tộc phế vậy như vậy, cho dù có chiếm được sự ủng hộ của Cố Thanh Sơn và nhiều gia tộc khác, cũng chỉ là biểu hiện ra bên ngoài mà thôi, bên trong vẫn không có nội tình cao siêu gì, bọn họ không có cường giả mạnh mẽ, sẽ không thể so sánh cùng Thủy gia chúng ta, đối với người đạt được thủ khoa của Vũ phủ như ta, đối với một cái Sở gia thì ta có thể nhẹ nhàng bóp chết.”
Nghe được lời của Thủy Thiên Nguyệt, không ít người đều trầm mặc, bỗng nhiên nghe được một giọng nói hậm hực truyền đến: “Hiện tại Sở Hành Vân tu vi cũng không yếu, nếu như hắn cũng được năm đại Vũ phủ chọn lựa...”
Lời nói này khiến trong lòng tất cả Thủy gia cao tầng mạnh mẽ co quắp lại.
Bọn họ đột nhiên nhớ tới, trước đây lúc Sở Hành Vân cưới Thủy Lưu Hương làm vợ, hắn từng đưa ra một năm ước hẹn, một năm sau, hắn muốn cho Thủy Thiên Nguyệt biết, cuối cùng ai mới là ếch ngồi đáy giếng.
Hiện tại, ước hẹn một năm đã qua hơn nửa, Vũ phủ khảo hạch rất nhanh sẽ tới, lấy tốc độ tu luyện của Sở Hành Vân bây giờ, nói không chừng sẽ được chọn!
Thủy Thiên Nguyệt hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nhìn đám cao tầng Thủy gia đang kinh hãi, nói: “Tu luyện võ đạo từ xưa tới nay đều không có bất kì đường tắt nào, Sở Hành Vân có thể đề thăng tu vi nhanh như vậy, nhất định là sử dụng một số đan dược có tác dụng phụ cực lớn, nhiều lắm chỉ có thể biểu hiện ra cho đẹp mà thôi, còn cảnh giới thật sự lại không có.”
“Huống hồ, có ta ở đây, hắn đừng mơ sẽ được năm đại Vũ phủ chọn lựa, lẽ nào các ngươi cho rằng hắn có thể chiến thắng được ta sao?”
Trong lúc nói chuyện, hai tròng mắt Thủy Thiên Nguyệt hóa thành hàn băng, phía sau hiện lên một pho tượng hư ảo màu xanh, ánh sáng tràn ngập, phảng phất như là thủy triều dâng, khiến cho Thủy gia cao tầng có cảm giá tim đập nhanh.
Tụ Linh Cảnh nhị trọng!
Trải qua khoảng thời gian khổ tu này, Thủy Thiên Nguyệt lại lần thứ hai đột phá, bước chân vào cảnh giới Tụ Linh Cảnh nhị trọng, thật là tốc độ tu luyện khủng khϊếp, dĩ nhiên đã vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.
Thủy Sùng Hiền vẫn luôn trầm ngâm, cuối cùng nói: “Liên quan tới chuyện của Sở Hành Vân, chúng ta bây giờ lo lắng không làm được gì, tất cả đều giao cho Thiên Nguyệt xử lý đi, dù gì chúng ta còn có thể nhờ cậy phía Vân Mộng Vũ Phủ.”
Nghe được bốn chữ Vân Mộng Vũ Phủ, một đám cao tầng Thủy gia đều yên tâm hơn. Không sai, sự tình cho dù có chuyển biến xấu như thế nào đi nữa, chỉ cần Vân Mộng Vũ Phủ đứng ra đều có thể dễ dàng giải quyết.
“Bất quá.” Thủy Sùng Hiền chuyển đổi cách nói: “Chúng ta không thể tiếp tục để Sở gia phát triển, nếu không tương lai sẽ tạo thành hậu hoạn khó lường.”
Lúc này, Thủy Thiên Nguyệt cũng không nói thêm gì, dĩ nhiên nàng cũng cảm nhận được một chút uy hϊếp.
“Bởi vì sự kiện luyện đan kia, bây giờ cả thành Tây Phong đều tập trung ở trên người Bách Bảo Lâu, bây giờ Sở gia có thể coi như là rắn mất đầu, chỉ cần vượt qua lần này, Sở gia sẽ tiến thêm một tầng cao mới.”
“Chúng ta phải nắm được cơ hội lần này, thừa dịp Sở gia còn không chiêu mộ cường giả, nhanh chóng xuất thủ, đánh bọn họ trở tay không kịp, có thể gϊếŧ thì gϊếŧ, có thể đoạt thì đoạt, tuyệt đối không lưu tình.”
Trên mặt Thủy Sùng Hiền có một tia sát khí, hắn đã muốn xuất thủ với Sở gia từ sớm, hiện tại cơ hội đặt ở trước mắt, hắn chắc chắn sẽ không buông tay. Bây giờ Sở gia có tài mà vô lực, hắn thấy giống như mình đang chờ làm thịt con dê béo.
“Lão nhị!”
Ánh mắt nhìn về phía một gã nam tử áo đen, người này tên là Thủy Sùng Đức, là thân đệ của Thủy Sùng Hiền, tu vi đạt tới Tụ Linh Cảnh tam trọng, chuyên môn phụ trách một ít sự tình dơ bẩn.
“Mấy ngày tới, ngươi hãy đem những lực lượng bí mật của Thủy gia tập trung lại, chờ đợi thời cơ xuất thủ, mỗi lần xuất thủ các ngươi hãy ngụy trang thành sơn tặc, tuyệt không thể để cho người khác phát hiện là Thủy gia chúng ta, phải thần không biết quỷ không hay ra tay.”
“Việc này cứ giao cho đệ!” Thủy Sùng Đức trên mặt tràn ngập tự tin, trải qua nhiều năm phát triển, Thủy gia đã âm thầm nuôi dưỡng rất nhiều cao thủ, nếu toàn bộ tập trung, chỉ riêng cao thủ Tụ Linh Cảnh đã có hơn bốn mươi người, rất là kinh khủng.
Chỉ cần nắm bắt được thời cơ xuất thủ, không cần một đêm, chỉ cần hai canh giờ đã có thể đem Sở trấn gϊếŧ sạch!
Dịch: Hào Ca
Biên: Mei_hnmn
Team dịch Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: