- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Linh Đang Của Anh
- Chương 6
Linh Đang Của Anh
Chương 6
Hạ La ngồi yên không nhúc nhích.
Giang Sinh nhướn mày: “Từ tối qua đến giờ cô chưa ăn gì, không đói sao?”
Hạ La quay đầu sang một bên, cố chấp: “Không đói.”
“Cô không phải định đói chết mình đấy chứ?”
“…” Hạ La không nói gì.
Giang Sinh im lặng một lúc: “Gần đây có một tiệm hoành thánh nước súp gà rất ngon, đông nghẹt người, nước dùng nấu từ gà mái già, khi bưng lên còn nổi váng mỡ, vỏ hoành thánh mỏng, nhân là thịt đùi trước nửa nạc nửa mỡ băm nhỏ, trộn với gừng hành băm…”
Chưa nói hết đã nghe thấy từ bụng Hạ La phát ra một tiếng “ục”, trong trẻo rõ ràng, rồi thấy cô theo bản năng đưa tay ấn vào bụng mình.
Giang Sinh kiềm nén khóe miệng, nhịn cười: “Đi thôi, tôi mời, muộn nữa bán hết là không có mà ăn đâu.”
Mặt Hạ La nóng bừng, miệng có cứng rắn mấy cũng không địch lại cơ thể quá mức thành thật. Đắn đo một lát, cô vẫn ôm cặp nhảy xuống xe, tiếp tục cố chấp: “Vốn dĩ phải là anh mời rồi, nếu anh không cứu tôi thì tôi đã không phải ăn bữa này.”
Đi trong con hẻm của khu chợ sỉ khoảng một cây số, đến một cửa hiệu nhỏ, trên đề Trần Ký Hoành Thánh. Vì thực khách quá đông, trong nhà đã không còn chỗ ngồi, những bàn nhỏ đều bày ra đến ngoài đường.
Hai người đợi một lúc, cuối cùng cũng có một bàn trống. Ngồi xuống, Giang Sinh hỏi cô: “Hoành thánh nước súp gà được không?”
Hạ La gật đầu, ôm chặt ba lô vào lòng.
“Còn muốn gọi gì nữa không? Ở đây có thực đơn.” Giang Sinh đẩy một tờ thực đơn có váng mỡ, nền đỏ chữ trắng được ép plastic đến trước mặt cô.
Hạ La không nhìn, lắc đầu.
“Hoành thánh cô ăn mấy lạng? Ba lạng ăn được không?”
“Hai lạng.”
“Nước đỏ hay nước trắng?”
“Nước trắng.”
“Được.” Giang Sinh quay đầu nói với chủ quán: “Hai lạng hoành thánh nước súp gà, vị nguyên, thêm ba lạng mì chay.”
“Được rồi!” Chủ quán nhanh nhẹn ghi lại, đi vào trong.
Vài phút sau, hoành thánh và mì đều được bưng ra, hai bát to bốc hơi nghi ngút. Hạ La rút hai đôi đũa từ ống đũa, khẽ khuấy trong bát hoành thánh, mùi thơm của nước súp gà hòa quyện với hành lá tỏa ra, khiến cô ứa nước miếng.
Gắp một cái hoành thánh cắn một miếng, vỏ rất mỏng, nhân thơm ngon không ngấy, rất ngon, cô chưa từng ăn hoành thánh nào ngon như vậy.
“Thế nào?” Giang Sinh nhìn cô, dường như đang chờ đánh giá của cô.
Hạ La liếc nhìn anh ta, rồi lại quay đi, miễn cưỡng ừm một tiếng: “Cũng… tạm được.”
Giang Sinh cười cười, cúi đầu ăn bát mì chay của mình. Anh vốn ăn nhanh, lại đang đói lắm, xì xụp mấy cái đã ăn hết.
Hạ La ăn được sáu bảy cái hoành thánh, đã cảm thấy bụng hơi no. Một là cô vốn ăn ít, hai là thời gian gần đây chán ăn nên ăn ít, bao tử càng nhỏ hơn, ba là những viên hoành thánh này khá to, bữa này cô không tính là ăn ít.
Giang Sinh thấy cô đặt đũa xuống: “Không ăn nữa à?”
Hạ La lắc đầu: “Ăn không vô nữa.”
“Thật sự không ăn nữa?”
“Không ăn.”
“Bao tử cô nhỏ thật.” Giang Sinh trực tiếp bưng bát của cô qua, ba bốn miếng đã xử lý hết số hoành thánh còn lại.
Hạ La ngạc nhiên nhìn anh ta: “Anh ăn đồ tôi ăn thừa, không sợ tôi có bệnh truyền nhiễm à?”
Giang Sinh thờ ơ nhún vai: “Nhìn dáng vẻ cô cũng không giống.”
“…” Hạ La không lời. Bệnh truyền nhiễm có thể nhìn ra từ mặt sao?
Giang Sinh hỏi cô: “Vậy cô có không?”
“Không có.”
“Vậy thì xong rồi còn gì, đừng lãng phí.” Giang Sinh rút một tờ khăn giấy lau miệng, rồi nghiêm túc: “Được rồi, giờ đã ăn no, nên nói chuyện chính đây. Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Linh Đang Của Anh
- Chương 6