Trong sơn động không chỉ có hai tiểu lão hổ, Shazoi nhìn xung quanh, dù ánh sáng hơi ảm đảm vẫn có thể thấy rõ những khối nhựa đường lớn nhỏ bất đồng khảm bên trong những kẽ hở trên vách núi.
Có một vài khối rớt dưới mặt đất, lộ ra một tầng hơi mỏng.
"Judith, cục đá này sao lại có màu đen nha?"
Cậu vừa nói vừa nhặt lên một khối nhỏ nhựa đường trên mặt đất đưa cho quản gia đang đứng phía sau.
Judith tiếp nhận, đưa tới gần nhìn kĩ, lập tức nhíu mày: "Bá tước đại nhân, khối này hình như không phải cục đá... Ngài có thể cho phép tôi đến gần chỗ kia nhìn một chút không?"
Shazoi đứng dậy lùi lại phía sau nhường chỗ, hai tiểu lão hổ cũng nghiêng ngả lão đảo đi theo.
Judith tiến lên, ngồi xổm cạnh vách núi cẩn thận quan sát, sau khi xem xong liền chần chờ nói: "Bá tước đại nhân, đây hình như là một loại... Khoáng thạch, chẳng lẽ chỗ này..."
Anh dùng chuỷ thủ tuỳ thân gõ lên kẽ hở trên vách núi.
Không ít khoáng thạch màu đen lách cách lách cách lăn xuống, bên chân chất đầy một tầng, không những thế bên trong kẽ hở vậy mà lại hiện ra càng nhiều khoáng thạch.
“Judith.”
Shazoi đột nhiên đứng phía sau gọi anh, khi thấy Judith quay đầu nhìn lại liền chỉ về phía vách núi bên cạnh: “Nơi này giống như còn có……”
Mấy khối khoáng thạch màu đen giấu bên trong tường núi, chẳng cần đào sâu vẫn có thể trực tiếp nhìn rõ.
Judith hít sâu một hơi nói: “Bá tước đại nhân, chúng ta hình như đã phát hiện một tòa mạch khoáng.”
Đúng lúc này, có binh lính đi tới thông báo hai vị trưởng quan đã tra khảo được thông tin người đứng sau, thính bá tước đại nhân trở về quyết định.
Shazoi: "Judith, chuyện phát hiện mạch khoáng hiện tại không nên lộ ra bên ngoài, chờ sự tình lần này bình ổn trước rồi hẳn bàn lại."
“Thưa vâng, bá tước đại nhân.”
Shazoi khom lưng chu mông, cố hết sức bình sinh bế hai tiểu lão hổ lên, cự tuyệt Judith hỗ trợ, mỗi tay ôm bụng của một tiểu lão hổ, chậm rì rì đi ra ngoài.
Sau khi rời khỏi sơn động, không ngoài dự kiến thu được nhiều ánh mắt kinh ngạc nhìn tới.
Fernandez với Walker tách nhau tra khảo tù binh, sau đó hai người xác minh đối chiếu lại khẩu cung.
Nhóm mai phục tới núi Pal ám sát Shazoi lầnnayfkhông nghĩ tới vậy mà lại là do Beavis Eliot cùng một vị bá tước bên vương quốc Gaynor -- Matthew Luke hợp mưu làm ra.
Shazoi nhíu mày, cư nhiên lại có bá tước của vương quốc Gaynor trộn lẫn vào, trách không được nhân số mai phục trong tiểu sơn cốc không ít, có thể hiểu hai người đó vì muốn gϊếŧ cậu nên đã phái đám kỵ sĩ của họ đến.
Cậu nhìn qua Fernandez, hỏi: "Ngươi có từng nghe qua về Matthew Luke chưa?"
Fernandez trầm giọng đáp: "...Không chỉ nghe qua, mà còn từng gặp qua, hắn là hạ cấp phụ thuộc của hầu tước Bruno Grimm."
Walker William nghe y nói thế liền nhướng mày: " Lĩnh chủ đại nhân ban đầu của anh có biết thuộc hạ của mình tay dài đến vậy không? Duỗi đến cảnh nội vương quốc Gadayat chúng ta luôn."
“Walker.” Shazoi cảnh cáo liếc y một cái.
“Ta không có ý khác, thưa bá tước đại nhân.” Walker đặt hai tay sau đầu cười nói
Fernandez biểu tình hờ hững, không rên một tiếng.
Shazoi nói: “Bọn họ còn nói gì nữa không?”
Walker: “Matthew Luke tự mình đi tới Gadayat, trước mắt đang ở lâu đài Beavis Eliot làm khách.”
"Kế hoạch của bọn họ là chờ chuyện mai phục trên núi Pal thành công, Matthew Luke liền giả ý công chiếm thành Visas, còn Beavis Eliot sẽ tiến đến cứu viện, rồi thuận lý thành chương tiếp nhận Visas."
Shazoi suy tư gật đầu: "Ý tưởng không tồi."
Cậu nói: "Ta nhớ giữa những lĩnh chủ của một quốc gia không được tự mình khai chiến."
"Nhưng nếu có lí do hợp lý, điển hình như tới cứu viện vũng lãnh địa bị chiếm cứ đã mất lĩnh chủ, là có thể hướng quốc vương xin trở thành tân lĩnh chủ của lãnh địa đó..."
"Ta nói không sai phải không?"
Lãnh địa của Shazoi là do quốc vương tự mình phân phong.
Còn lãnh địa của Beavis Eliot là do Bass Chis phân từ lãnh thổ của mình phân ra ngoài.
Có một câu nói chính là -- Phụ thuộc của phụ thuộc của mình không phải phụ thuộc của mình.
Quốc vương phân lãnh thổ cho Bass Chis sau đó Bass Chis lại phân lãnh thổ của mình cho Beavis Eliot. Từ đó dù có là quốc vương cũng khó mà tuỳ ý nhúng tay vào sự vụ trong lãnh địa của Beavis Eliot.
Nhưng nếu đổi lại Shazoi đi cứu viện thành Comoy, thuận lý thành chương đem nơi đó chiếm cứ, sau đó hướng quốc vương xin trở thành tân lĩnh chủ của thành Comoy.
Dù Bass Chis có là thượng cấp lĩnh chủ cũng không có quyền nhúng tay can thiệp.
Dù gì chuyện Beavis Eliot cấu kết với bá tước vương quốc Gaynor, ý đồ mưu hại một vị quý tộc khác, chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, khó mà cãi lại.
Walker cười nói: "Lời ngài nói đương nhiên không sai."
Shazoi: "Một khi đã vậy, lấy danh nghĩa cứu vớt thành Comoy, Fernandez, Walker, dẫn binh lính tiến đến cứu viện nào!"
Ông trời cho cậu cơ hội tốt.
Vừa lúc bọn họ đang trong đợt diễn luyện mùa đông, trang bị mang theo rất đầy đủ, hiện tại có thể trực tiếp xuất phát từ núi Pal, do đó thời gian được giảm thiểu rất nhiều.
Lúc bọn họ tiến đến tân công chắc chắc Beavis Eliot sẽ không kịp làm ra bất luận phản ứng gì.
Fernandez: “Thưa vâng, bá tước đại nhân!”
Walker: “Thưa vâng, bá tước đại nhân!”
Beavis Eliot căn bản không ngờ đến Shazoi sẽ lâm thời thay đổi khiến đợt diễn luyện mùa đông tiến hành trước một ngày. Ông ta cũng không nghĩ tới địa điểm mai phục tự cho là phi thường ẩn nấp, vậy mà lại để người khác dễ dàng phát hiện, rồi trực tiếp bị tận diệt.
Thời điểm kỵ sĩ canh gác cửa thành cả người đầy máu liều chết chạy đến lâu đài thông báo, Beavis Eliot và Matthew Luke đang nhàn nhã nhấm nháp rượu nho.
"Bá tước đại nhân! Không tốt! Binh lính thành Visas đang tấn công thành Comoy... Hiện tại bọn họ đang hướng tới lâu đài!"