Mùa đông năm nay đến Vias một cách yên bình.
Bão tuyết cũng đúng hạn ập đến.
Chỉ mới một đêm mà vùng Vias ngập tràn một màu trắng xóa, tuyết trắng bao trùm khắp đường phố, trên nóc nhà, trên ngọn cây, núi Pal xa xa cũng đồng dạng một mảng trắng xóa, hiện ra một vẻ mỹ lệ khác với thường ngày.
Sáng sớm.
Lão Andrew mở cửa chính, thở ra làn hơi dài, xoa xoa lòng bàn tay lạnh buốt, liền cầm cái xẻng dọn dẹp đống tuyết chất đống bên ngoài.
Một lúc sau, Moek cách vách cũng ra khỏi nhà, chào hỏi một tiếng, vừa dọn tuyết vừa trò chuyện.
Nội dung trò chuyện của hai người họ không ngoài công việc ngày thường cùng với tình hình huấn luyện của hai đứa nhỏ.
Mùa hè phơi muối, mùa đông vớt kiềm.
Đại dương Cogit vẫn rộng lớn như cũ, ruộng phơi muối bên bờ biển vẫn luôn bận rộn.
Nhưng gần đây do bão tuyết ảnh hưởng, công việc phơi muốn tạm thời đình chỉ, những công việc liên qua cũng giảm thiểu không ít.
Dù biết vì bão tuyết nên không thể tới ruộng muối làm việc, trong lòng lão Andrew vẫn không hoảng hốt chút nào.
Thê tử của ông đang làm đầu bếp ở trạm trợ cấp, tiền công được kết toán theo ngày, mỗi tối trở về đều được phát hai đồng tiền.
Không chỉ vậy, những người tự nguyện đến trạm trợ cấp làm việc vào ngày đầu tiên đi làm đã được tặng hai cái áo khoác giữ ấm.
Áo khoác trên người ông cũng là do thê tử mang về.
Moek thổn thức nói: "Nghe kể bá tước Beavis Eliot lại hạ lệnh đóng cửa thành Comoy, hiện tại không ai được ra khỏi thành cũng không ai được đi vào... May thay chúng ta sớm đã rời thành Comoy."
Lão Andrew cảm thấy vạn phần may mắn.
Ngày trước nếu con ông không trộm tiền để giao nộp thuế đầu người chạy tới báo danh, hiện tại chắc đã không dám xa vời nghĩ tới cả nhà có thể có được cuộc sống tốt đẹp như bây giờ, chỉ sợ ông cũng giống với những nô ɭệ bị nhốt trong thành Comoy hối tiếc không nguôi.
Lão Andrew nhớ tới nhi tử, lại nhớ tới đợt khảo hạch mỗi ba tháng một lần sắp sửa diễn ra.
"Lần trước Mike trở về có nói, khảo hạch đợt này cần tới bên phía Tây Bắc núi Pal để tiến hành diễn luyện, hai vị trưởng quan đại nhân trước đó có dẫn một số người tới để thăm dò địa hình, lúc đó, lĩnh chủ đại nhân cũng sẽ đi theo."
Moek cũng nghe nhi tử Maier nhắc tới chuyện này.
Bên phía Tây Bắc núi Pal vừa xa vừa nguy hiểm, trước kia có một số người bị mất tích, số còn lại thì bị gấu nâu tha đi...Vì vậy mà không còn bình dân hay nô ɭệ nguyện ý tới đó.
Sau khi biết được tin tức về đợt diễn luyện này, Moek có chút lo lắng.
Lão Andrew thấu tình đạt lý an ủi: "Sao có thể nguy hiểm cho được, toàn bộ binh lính huấn luyện và nhân viên trong doanh đội đều tới đó, còn được kỵ sĩ trưởng đại nhân dẫn dắt, dù bầy sói có đến thì bọn chúng cũng phải chạy trốn tới chỗ khác."
Moek gật đầu, trong lòng thả lỏng đôi chút.
Ông không khỏi có chút hâm mộ: "Mike nhà ông cũng rất biết phấn đấu nha."
"Lần diễn luyện trước không chỉ đạt được tiền thưởng và trở thành tiểu đội trưởng khi đạt hạng nhất, mà nghe nói hiện tại còn được kỵ sĩ trưởng đại nhân coi trọng."
Lão Andrew kiêu ngạo: "Thằng bé luôn có chủ kiến của mình, cũng phi thường nỗ lực."
Ba ngày trước khi đợt diễn luyện mùa đông bắt đầu.
Thành Comoy.
Trong lâu đài của Beavis Eliot đang nghênh đón một vị khách nhân.
Thân phận của vị khách này này là một bá tước đến từ vương quốc Gaynor —— Matthew Luke.
Lợi ích từ việc bán muối luôn khiến người khác thèm nhỏ dãi.
Mặc dù Shazoi đã nhường lại sáu phần lợi nhuận cho quốc vương, nhưng lợi nhuận trong tay vẫn như cũ có thể dụ hoặc lòng tham tham của người khác.
Sau khi Beavis Eliot gửi tin, Bass Chis lần nữa nhấc lên tâm tư muốn chiếm Vias thành của riêng.
Tuy nhiên lần này không có khả năng trực tiếp lệnh cho các kỵ sĩ giả trang thành cường đạo tới ám sát như đợt trước được nữa. Bọn họ cần một kế hoạch chu toàn khác.
Vì lẽ đó mà Bass Chis đã âm thầm liên hệ với một vị Hầu tước có dã tâm ở vương quốc Gaynor.
Vị hầu tước đó là hậu duệ trực hệ của quốc vương Gaynor, có được quyền thừa kế vị trí nhưng phần thắng để có thể kế thừa không lớn.
Bass Chis liền tung mồi, sau khi Vias thuộc về ông ta, sẽ lấy một cái giá cực thấp bán muối tinh cho hầu tước, lúc đó hầu tước sẽ bán ra với giá cao, kiếm lợi ích từ trung gian.
Hầu tước đó đồng ý với kế hoạch của Bass Chis, cũng lệnh cho lĩnh chủ gần với thành Comoy tới hợp tác, cũng là một vị bá tước được hắn phân phong Matthew Luke.
Mấy ngày trước Beavis Eliot nhận được tin tức Desinia muốn tới núi Pal tiến hành đợt diễn luyện mùa đông.
Kỵ sĩ của lão và nhóm kỵ được Matthew Luke dẫn đến sẽ hợp tác đi tới phía Tây Bắc núi Pal, thiết lập bẫy rập trước để khiến Desinia có đi mà hông có về.
Chờ gϊếŧ Desinia xong, Matthew Luke liền dẫn người giả bộ muốn công chiếm thành Vias, sau đó Beavis Eliot sẽ dẫn người tới giải cứu, hai người bọn họn diễn một tuồng kịch liền thuận lợi tiếp quản được Vias.
Beavis Eliot đột nhiên nhớ tới số lượng binh lính huấn luyện bên đó liền cảm thấy bất an trong lòng.
"Phái người mai phục ổn chưa? Binh lính của thằng ranh Desinia kia không ít, vạn nhất ..."
Matthew Luke cười cợt nói: "Lo cái gì, bất quá chỉ là một đám ô hợp tiện dân, nhân số dù nhiều cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu."
"Ngươi không phải điều tra qua rồi à, chỉ mới được huấn luyện có sáu tháng liền cho rằng đám tiện dân đó có thể chống lại kỵ sĩ được à?"
"Hầu tước đại nhân rất coi trọng lần hợp tác này, thậm chí còn phái tới một đội kỵ sĩ trong lãnh địa của ngài ấy tới đây, vì thế nhóm người chúng ta sẽ không gặp tình huống xấu đâu... Kỵ sĩ trưởng Dyna, ngươi chỉ huy đội ngũ mai phục ở đâu rồi?"
Đứng sau Matthew Luke là kỵ sĩ trưởng thuộc về hầu tước đại nhân, dáng người đĩnh bạt, một thân khôi giáp rắn chắc, trên đầu đội mũ giáp che gần hết khuôn mặt.