Chương 29

Cũng đã nửa năm trôi qua từ ngày cậu bị rớt xuống biển đến nay.

Những trang phục ngắn tay Shazoi mặc thường ngày hiện tại đã bắt đầu thay đổi thành những bộ dài tay.

Nhiệt độ trong không khí đang dần giảm xuống, gió biển cũng trở nên lạnh lẽo, như những con dao nhọn không chút lưu tình nhắm thẳng vào người khác phần phần phật phật thổi tới thối lui, rung động không ngừng.

Shazoi thời gian trước hay ngồi bên cạnh cửa sổ để có thể vừa đọc sách hoặc xử lý chính vụ vừa nhân tiện mà thưởng thức phong cảnh bờ biển.

Còn hiện tại bàn ghế đã được dịch sát bên cạnh tường lò sưởi trong phòng, chung quanh là những chiếc sô pha mềm mại thoái mái, chính giữa được đặt một chiếc bàn vuông thấp, mỗi ngày cậu đều ngồi lì chỗ này, không muốn nhúc nhích.

Đã được một tháng sau khi đợt diễn luyện tân binh đầu tiên kết thúc.

Thời tiết đã chuẩn bị chuyển giao sang mùa đông.

Mọi việc ở thành Vias cũng được tiến hành đâu vào đấy.

Binh lính vẫn tiếp tục huấn luyện, những bình dân và nô ɭệ mới tới đều được giải quyết ổn thỏa nhà ở và việc làm, tình hình buôn bán của thương hội Bụi Gai hiện tại rất thuận lợi, lợi nhuận từ việc bán muối đang không ngừng gia tăng liên tục.

Ban đầu việc buôn bán muối đã qua tinh luyện chỉ có thể tạm thời bán trong nội thành Vias. Sau một thời gian, thành Comoy đã cởi bỏ lệnh cấm bình dân và nô ɭệ ra khỏi thành, muối tinh luyện mới bắt đầu được lưu thông bán ra ngoài lãnh địa Vias, nhờ vào giá cả thấp với phẩm chất tốt của muối tinh luyện mà dần dần thay thể được thị trường muối thô của thương hội Nagabi.

Không những vậy, con đường tiêu thụ muối đã qua tinh luyện còn được đả thông đến thẳng Vương thành Gadayat, thậm chí còn sang tới vương quốc Gaynor bên cạnh.

So với muối thô đắt tiền, muối đã qua tinh luyện mới ra mắt không chỉ rẻ tiền mà còn đẹp đẽ như những hạt cát trắng, khỏi cần nghĩ ngợi nhiều cũng biết nên lựa chọn loại nào.

Vì thế mà chỉ mới ngắn ngủn mấy tháng, nhu cầu tiêu thụ muối tinh luyện không ngừng gia tăng và mở rộng phạm vi một cách nhanh chóng.

Trong phạm vi tiêu thụ muối tinh luyện, những muối thô do thương hội Nagabi bán ra hầu như đều bị thất thế, chỉ có thể chiếm được một thị phần nho nhỏ.

Đồng dạng, dựa vào hành vi lũng đoạn thị trường của mình đã mang đến cho Shazoi lợi nhuận không thể hình dung được, đồng vàng xếp cao không hết.

Giờ này khắc này, Shazoi cảm thụ một điều —— có tiền, trong lòng không còn lo âu.

Có điều do lúc trước cậu muốn giảm thiểu công việc nên trực tiếp lấy biểu tượng của gia tộc Desinia trở thành nhãn hiệu cho thương hội Bụi gai luôn, từ đó mà toàn bộ bình dân với nô ɭệ chậm rãi đem muối tinh luyện gọi là muối hoa hồng.

Shazoi: =.=

Lâu đài vốn dĩ được xây dựng trên vách núi cạnh biển nên lúc nào cũng mang không khí ẩm ướt. Hiện tại sắp sửa chuyển qua mùa đông, nhiệt độ cũng trở nên lạnh lẽo hơn, vì lẽ đó mà lò sưởi trong phòng vẫn luôn được đốt cháy để thư phòng có thể duy trì nhiệt độ ấm áp.

Thiên phú toán học của Gibran quả thật rất tốt.

Cậu ta mỗi ngày đi theo lão Nick học tập, bây giờ đã có thể từ từ tiếp xúc và quen thuộc quản lý tài vụ trong lâu đài.

Gibran báo cáo thu chi tài vụ một tháng nay cho Shazoi.

"Tổng kết lại số tiền thu vào cao hơn nhiều với số tiền chi ra."

"Trong đó đại bộ phận chi phí đều chi vào doanh trại huấn luyện tân binh, bao gồm mua binh khí, mua sắm nguyên liệu nấu ăn, đổi mới quần áo nệm chăn... Gần đây, trưởng quan Fernandez với trưởng quan Walker đang xin phép chi tiền đặt mua bếp lò than đá, nếu không mọi người khó trôi qua mùa đông sắp tới."

Shazoi gật đầu: “Cứ phê chuẩn.”

Để sưởi ấm trong mùa đông có thể dùng bếp lò, lò sưởi âm tường, vật liệu để đốt thì có thể dùng than đá hoặc củi lửa.

Tất nhiên đối với quý tộc, họ không cần phải lo lắng làm sao để vượt qua thời tiết lạnh giá trong mùa đông. Nhưng đối với bình dân với nô ɭệ thì khó có thể mua được than đá sang quý, thậm chí có vài người trong nhà còn không có bếp lò.

Củi lửa mặc dù có thể đi tới núi Pal nhặt về nhà, nhưng để lên đó đốn củi lại là một quyết định rất khó khăn. Có đôi khi chỉ cần một chút sơ sảy liền gặp phải nguy hiểm.

Vì vậy mà việc có người chết trong mùa đông không phải chuyện hiếm lạ gì.

Shazoi hỏi: "Judith, thời điểm lạnh nhất trong mùa đông thì thành Vias sẽ chết khoảng bao nhiêu người?"

Judit: "Nếu đại tuyết bao trùm lên thành Vias... Sẽ chất rất nhiều người."

Toby đứng một bên nhỏ giọng nói: "Mụ mụ cũng ở mùa đông mà mất..."

Gibran trầm mặc xoa đầu nhỏ của đệ đệ.

Nếu không phải cậu may mắn gặp được bá tước đại nhân, chỉ sợ hiện tại cậu với Toby không biết phải vượt qua mùa đông này như thế nào.

Shazoi: "Từ tài vụ chi ra một khoảng tiền để xây dựng trạm trợ cấp, chuyên môn hỗ trợ một vài người nghèo gặp khó khăn trong mùa đông, bất kể là bình dân hay nô ɭệ, chỉ cần bọn họ ở trong lãnh địa Vias, đều có thể đi đến trạm trợ cấp xin hỗ trợ."

"Đối tượng được nhận trợ cấp chính yếu là lão nhân không còn năng lực sinh tồn, cô nhi, người tàn tật hoặc bị thương..."

Judith: "Nhưng nếu làm vậy, sẽ có một số người lười biếng dù không thiếu đồ ăn nhưng lại dùng thủ đoạn giả mạo để nhận trợ cấp."

Gibran cũng không nhịn được nói: "Đúng vậy, thưa bá tước đại nhân, lão nhân với cô nhi họ không có năng lực để bảo vệ tiền tài, trong thành không thiếu mấy kẻ lưu manh ác ôn, bọn chúng có khả năng âm thầm khống chế nhóm lão nhân với cô nhi..."

Cậu từ nhỏ đến giờ đã sinh hoạt trên mảnh đất bên cạnh thành Vias, hiểu rõ nhân tâm hiểm ác khó lường.

Toby nhăn mặt: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Shazoi: “Đã như vậy, liền đưa những lão nhân và cô nhi đón vào trong trạm trợ cấp sinh sống.”

"Bọn họ phải biết rõ những người được nhận trợ cấp cần phù hợp những yêu cầu nào, dạng người nào không hợp yêu cầu, đồng thời lệnh cho các kỵ sĩ tiến hành xác nhận, nếu phát hiện có người cố ý lừa gạt tiền trợ cấp, nhẹ thì thu hồi, nặng thì đuổi ra khỏi Vias."

Cậu nói tiếp: "Có một vài việc không cách nào có thể ngăn chặn hay trốn tránh, chúng ta cũng vô pháp sàng lọc chuẩn xác được, chỉ có thể tận lực hỗ trợ những người cần hỗ trợ."

Liệu sự mà làm thôi.