Kỵ sĩ phụ trách trông giữ binh lính vội vàng chỉ huy bọn họ đứng thẳng người, không được phép nói chuyện.
Không lâu sau, một chiếc xe ngựa ngừng lại trước sân.
Bá tước đại nhận Shazoi Desinia được quản gia Judith ôm xuống xe ngựa.
"Mau nhìn! Nam nhân đi bên trái Bá tước đại nhân chính là trưởng quan Fernandez Edward."
Mike Andrew nghe vậy liền nhìn qua, nam nhân có khuôn giặt không giận tự uy, mái tóc nâu nhạt và mắt xanh, làn da chocolate, trông vừa anh tuấn vừa cường tráng.
Sau khi quan sát cậu lại bị bị hình dáng tiểu bá tước đại nhân trước mặt hấp dẫn tầm mắt.
Này, đây chính là lĩnh chủ của cậu sao?
Mike Andrew lặng lẽ ôm ngực.
Shazoi không chút hoang mang được Judith ôm đặt trên ghế, hướng mọi người phất tay: “Các đồng chí hảo.”
Bên dưới không ai hưởng ứng.
Có vài người lấy lại tinh thần, thưa thớt đáp lại “Lĩnh chủ đại nhân hảo” “Bá tước đại nhân hảo”.
Shazoi thầm nghĩ, quả nhiên chưa được huấn luyện.
Cậu ý bảo Walker William đứng bên cạnh tuyên đọc các quy định yêu cầu binh lính tuân thủ.
Tạm thời chỉ mới có mười mấy quy định.
Trong đó bao gồm binh lính cần giao nộp phí dừng chân một năm là 40 đồng tiền cùng phí ăn uống một năm là 60 đồng tiền, mỗi ngày nhà ăn sẽ cũng cung cấp hai bữa ăn miễn phí.
Binh lính mỗi tháng sẽ được phát tiền trợ cấp, mỗi người mười đồng tiền.
Nếu có việc cần xử lý phải xin phép nghỉ trước, không được tự ý rời đi, bằng không sẽ bị xử phạt, mỗi người một tháng có ba lần nghỉ phép, cần báo lý do cho kỵ sĩ trưởng, sau khi được phê chuẩn mới có thể rời đi, số lần nghỉ phép vượt quá quy định sẽ bị khấu trừ tiền.
Binh lính không được gây hấn, không được ẩu đả nhau trong quân đội, một khi phát hiện sẽ bị xử lý nghiêm khắc, nhẹ thì cảnh cáo, nặng thì trục xuất khỏi quân đội, thậm chí có thể bị trục xuất khỏi Vias.
…………
Mười mấy quy định dần dần đọc xong, các bình dân và nô ɭệ bên dưới khe khẽ bàn luận
Có thể nói, chỗ tốt bên trong vừa nghe liền hiểu rõ, không chỉ vậy xử phạt cũng phi thường nghiêm khắc.
Sau khi Shazoi nghe bọn họ bàn luận không sai biệt lắm liền vỗ vỗ tay, Walker William gõ vang cái chiêng bên cạnh, bên dưới lập tức yên tĩnh lại.
Shazoi nói: “Ta yêu cầu các ngươi phải ghi nhớ những quy định vừa nãy, đây là mệnh lệnh.”
“Còn có một vài quy định đặc biệt sau đây.”
“Binh lính cần phải tham gia huấn luyện mỗi ngày, cách năm ngày sẽ được nghỉ ngơi hai ngày, mỗi ba tháng sẽ là một quý, mỗi một quý trôi qua sẽ có một lần khảo thạch.”
“Mười hai người hợp lại thành một tiểu đội, ba tiểu đội hợp thành một trung đội, ba trung đội hợp thành một đại đội và ba đại đội hợp lại sẽ là một doanh đội, cứ qua mỗi quý sẽ dựa theo thành tích khảo thạch chọn ra tiểu đội trưởng, trung đội trưởng, đại đội trưởng và cuối cùng là doanh đội trưởng.”
“Căn cứ mỗi cấp bậc sẽ được điều chỉnh phát tiền trợ cấp mỗi tháng khác nhau.”
“Tiểu đội trưởng mỗi tháng sẽ được phát mười lăm đồng tiền, trung đội trưởng được hai mươi lăm đồng tiền, đại đội trưởng mỗi tháng được ba mươi lăm đồng tiền, doanh đội trưởng một tháng là một đồng bạc.”
Shazoi vừa dứt lời, phía dưới lập tức sôi trào.
“Cái gì?! Doanh đội trưởng có thể đạt được một đồng bạc?!”
“Dù không trở thành doanh đội trưởng, làm một tiểu đội trưởng hoặc trung đội trưởng cũng tốt a.”
“Không biết nội dung khảo hạch nội dung như thế nào ta?”
…………
Mike Andrew trong lòng không khỏi vạn phần nóng lên, cậu muốn làm doanh đội trưởng!
Cái chiêng lần nữa bị đánh vang.
Shazoi chờ bên dưới an tĩnh lại, nói: “Mỗi lần khảo thạch đều có tiêu chuẩn đạt thành tích khác nhau.”
“Nếu trong các ngươi không có ai đạt được tiêu chuẩn trở thanh doanh đội trưởng, vị trí này ta tình nguyện để trống, các cấp bậc còn lại cũng y như vậy……”
Bên trái cậu là Fernandez Edward, bên phải là Walker William.
Shazoi nói: “Fernandez Edward sẽ là tổng trưởng quan binh lính dự bị, còn Walker William sẽ là tổng trưởng quan nhóm binh lính bình thường, hai người bọn họ sẽ là phụ trách việc huấn luyện các ngươi, các kỵ sĩ khác sẽ phụ trợ huấn luyện.”
“Ba tháng sau, ta sẽ quay lại đây nghiệm thu thành quả huấn luyện của các ngươi.”
Fernandez Edward sau đó đọc cho các binh linh nghe về “Tam đại kỷ luật tám hạng chú ý”.
Thời điểm hoàn thành mọi việc.
Shazoi mở ra cánh tay để Judith bế lên.
Trước khi đi, cậu dặn dò hai người: “Nhất định phải huấn luyện bọn họ có tổ chức có kỷ luật, ngôn hành cử chỉ phải nhịp nhàng, ba tháng sau, ta muốn nhìn thấy tinh thần diện mạo của mỗi người trong số họ khác với hiện tại, nếu các ngươi làm không được……”
Walker William cười hỏi: “Bá tước đại nhân muốn xử lý thế nào?”
Shazoi dương dương cằm nhỏ: “Trừ tiền lương của ngươi.”
Walker · William làm bộ sợ hãi: “Oa nga, ta nhất định hoàn thành gấp bội nhiệm vụ mà báo tước đại nhân giao a.”
Tổng cảm thấy bị người ta nói cho qua chuyện a.
Shazoi khuôn mặt buồn bực bị Judith bế lên xe ngựa rời đi.
Chờ cậu rời khỏi, Walker William rốt cuộc không nhịn được cười rộ một cách vui sướиɠ, y nhìn Fernandez Edward vẫn giữ một khuôn mặt nghiêm túc như cũ, liền chọc vài cái vào cánh tay anh ta.
“Anh có cảm thấy tiểu bá tước đại nhân cực kì đáng yêu phải không, rất muốn ôm ôm cậu ấy, nhất định quản gia Judith đều rất vui vẻ trôi qua mỗi ngày.”
Fernandez Edward không nói một lời, trầm mặc.
Walker William vẫn cố gắng hỏi: “Anh chẳng lẽ chưa từng nghĩ muốn ôm bá tước đại nhân một lần à?”
Fernandez Edward: “…… Cậu ta là bá tước.”
Walker William nhướng mày, ý vị thâm trường nói: “Nga, vậy anh cũng từng có suy nghĩ đó rồi ha.”
Fernandez Edward: “Anh đừng cứ mãi loạn tưởng tượng, chi bằng nghĩ làm sao huấn luyện nhóm binh lính bọn họ đi, đừng đợi tới lúc khảo thạch không tuyển được một tiểu đội trưởng nào.”
“Có muốn so tài lần nữa không, lần trước bại bởi anh, ta thật sự không cam lòng.”
“Tùy ý.”