Thấy cậu thật sự đang muốn bức một cọng tóc xuống.
Nat Keys vội nói: “Không……Cái này chỉ là loại so sánh phóng đại lên mà thôi, so sánh á ngài hiểu không?”
Shazoi vô tội chớp chớp mắt, gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Cậu nói: “Ca ca, nhưng hai đồng vàng vẫn có chút quý, trên người hắn còn đang bị thương nữa, vạn nhất trị liệu không tốt mà chết ta phải làm sao bây giờ?”
“Giảm giá một tí nữa đi mà.”
“…… Một đồng vàng, giá thấp nhất rồi.”
“Hảo.”
Shazoi dứt khoát đáp ứng.
Một tay giao tiền một tay giao “Hàng”.
Sau khi Shazoi mang theo “Hàng hóa” rời khỏi.
Nat Keys thờ phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng bán được………… Ủa từ từ, ta đâu có lí do gì phải thực hiện cuộc buôn bán đó?!”
Không chỉ vậy còn khiến hắn tiến hành cuộc giao dịch lỗ vốn nữa chứ?!
Hắn rõ ràng có thể cự tuyệt mà!
Sau khi Shazoi trở lại chỗ ở lâm thời, liền dặn Judit đi tìm y sư tới.
Y sư vốn tưởng mình đến xem bệnh cho ngài bá tước đại nhân, không nghĩ tới lại kêu hắn đi trị liệu cho một tên nô ɭệ, mặt không khỏi lộ vẻ ghét bỏ nói: “Bá tước đại nhân, nô ɭệ mệnh tiện, bình thường cứ để bọn họ tự sinh tự diệt là được, không đáng lãng phí tiền của trên……”
Shazoi: “Câm miệng, ta trả tiền, ngươi cứ vậy mà làm.”
Sao cứ lảm nhảm nhiều vậy chứ.
Y sư hậm hực ngậm miệng bắt đầu xử lý miệng vết thương.
Hắn cầm ra một cây thiết cụ đầu dẹp, để vào chậu than đang cháy.
Shazoi: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Y sư: “Cầm máu, thưa bá tước đại nhân, việc này cũng có thể phòng ngừa miệng vết thương cảm nhiễm nữa.”
“……”
Shazoi cảm thấy bản thân đánh giá hơi cao trình độ chữa bệnh ở Tây Đại Lục rồi.
Nghĩ lại nếu ngày trước cậu mà không kịp tỉnh lại từ cơn sốt cao, có thể đã bị mang đi lấy máu hoặc thực hiện những loại trị liệu không rõ khác.
Cậu còn nhớ hồi xưa báo chí có đưa tin tức đánh giá sự lạc hậu ở thời Trung cổ —— y học như bị lùi lại thời kì nguyên thủy, số người bị bác sĩ gϊếŧ chết còn nhiều hơn là bị virus gây hại chết, bọn họ có thể so sánh với kẻ đồ tể luôn rình rập lấy mạng người. .
Nguyên lai báo chí đưa tin không có sai nha.
Shazoi không thể không đứng ra chỉ đạo: “Trước dùng nước trong rửa sạch miệng vết thương của y đã…… Có thảo dược không? Thuốc chống đau thì sao? Đều không có?!! Băng gạc…… Vải bố sạch sẽ cũng được…………”
Cậu nhìn y sư mang theo một cái rương trong đó có vô số chai lọ vại bình vô dụng, có mũi khoan, búa, dao nhỏ…… Một số hương liệu cổ quái, ngay cả lưu huỳnh cũng có.
Cậu thậm chí còn thấy được bên trong có một con đĩa nhởn nhơ bò đi bò lại……
Y sư dựa theo yêu cầu của Shazoi băng bó tốt mấy vết thương trên người nam nhân, sau khi băng xong vết thương trên trán liền hỏi: “Bá tước đại nhân, có cần tôi lưu lại dược không?”
Dược mà hắn nhắc đến chỉ là một lọ nước thánh vẩn đυ.c đã được trải qua lễ cầu nguyện.
“…… Không cần, ngươi có thể đi rồi.”
Y sư liền cáo lui rời đi.
Shazoi nhìn về phía nam nhân vẫn luôn trầm mặt từ lúc gặp đến giờ, hỏi: “Ngươi tên là gì?”
“Fernandi Edward.”
Giọng nói của nam nhân vừa âm trầm vừa mang chút khàn khàn.
Tựa hồ y đối với quý tộc không có tí nào là sự tôn trọng và tâm kính sợ.
Mặc dù Shazoi tìm y sư tới trị liệu cho y, trên mặt biểu tình cũng chưa từng biến hóa qua, ngay cả sự cảm kích cũng không có.
Hai tay và hai chân của y vẫn luôn bị xiềng xích nặng nề khóa lại, sau khi được rửa sạch vết máu, lộ ra gương mặt đầy anh tuần và cương nghị, vết sẹo bên má phải trải dài từ giữa tai xuống tận cằm, làm tăng thêm vài phần hung hãn.
Shazoi: “Có thể nói cho ta biết lí do gì mà ngươi lại muốn gϊếŧ hại đệ đệ của lĩnh chủ cũ không?”
Fernandi Edward: “Ngài không cần thiết phải biết.”
Judit nhíu mày: “Chú ý thái độ nói chuyện của ngươi đi.”
Anh tuy không biết Fernandi Edward rốt cuộc tao ngộ qua những chuyện gì, mới có thể từ bỏ tiền đồ kỵ sĩ trưởng quang vinh của mình thậm chí là tước vị nam tước mà đi ám sát quý tộc.
Nhưng y cũng không thể dùng thái độ lạnh nhạt bất kính đối đãi với ngài bá tước đại nhân đã cứu tính mạng của bản thân như vậy được.
Fernandi Edward chỉ tiếp tục dùng bình đạm thanh âm đáp: “Ngài nếu sinh khí, có thể hạ lệnh cho người gϊếŧ ta.”
Shazoi: “Nhưng ngươi là được ta dùng một đồng vàng mua tới, ngươi có thể trả lại nó cho ta trước khi chết không ? Hoặc là sau khi ta gϊếŧ ngươi, thi thể có thể xuất hiện một đồng vàng à?”
Hiển nhiên là không thể rồi.
Fernandi Edward trầm mặc không đáp.
Shazoi nhìn hai mắt y, phân phó nói: “Judit trông kĩ y, đừng để y chết.”
Judit: “Thưa vâng, bá tước đại nhân.”
Thời điểm người hầu vừa đem tới tài liệu mở rộng lãnh thổ đã được đóng dấu, vị trí núi Pal trên giao diện hệ thống liền mất đi màu xám mà trở nên sáng rực hơn xưa, số liệu về phạm vi lãnh thổ cũng được đổi mới sau đó.
Shazoi cũng không sốt ruột rời đi, lưu lại vương thành khoảng ba bốn ngày, mới bắt đầu chậm rì rì khởi hành quay về Visas.
Thương thế trên người Fernandi Edward lúc này hầu hết đã kết vảy, không đến nổi chỉ mới hoạt động sẽ làm rách vết thương chảy máu.
Y ngồi chung với các thợ thủ công ngồi phía sau, có kỵ sĩ phụ trách trông coi, hai tay hai chân sớm đã được tháo xiềng xích, hoạt động tự do.
Thời điểm dừng lại nghỉ ngơi giữa rừng núi.
Shazoi mang theo cái bụng no ngủ trưa trong xe ngựa.
Kỵ sĩ cùng các thợ thủ công cũng được ăn uống no đủ, một số tự tìm địa phương nghỉ ngơi một số thì tốp năm tốp ba tụ lại nói chuyện phiếm.
Sau khi Judit xác nhận Shazoi đã ngủ, liền đi tới cạnh Fernandi Edward: “Kế hoạch ban đầu của Bá tước đại nhân là chờ văn kiện giao tới tay liền lập tức rời đi vương thành.”
“Nguyên nhân ngài ấy sở dĩ lại lưu lại thêm 4 ngày, trên đường còn đi chậm như hiện giờ…… Ta tin ngươi sẽ không phải không suy đoán ra được.”
Fernandi Edward ngồi ở trên tảng đá, trầm mặc ngẩng đầu nhìn về hướng xe ngựa.