Chương 33

Lúc Hắc đại sư liên tục xác nhận không nhìn thấy Bách Linh, giám đốc mập sửng sốt.

"Là tôi nhìn nhầm rồi ư? Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, là do tôi tự tưởng tượng ra sao?"

Lúc này, một thanh niên khác từ cửa bước vào, cắt ngang giám đốc mập ngẩn người:

"Giám đốc, sòng bạc đã sắp xếp xong xuôi, hôm nay có nên phái người tới không?"

Người giám đốc mập tê liệt ngồi phịch xuống ghế vô lực mà phất phất tay:

"Chờ Hắc đại sư hết bận, liền đưa qua đi. . . "

"Sòng bạc?"

Tống Phỉ Phỉ kiêu ngạo quay đầu đi: "Tôi không đi sòng bạc, tôi muốn đi cục lừa đảo viễn thông!"

Vừa mới bị sốc như vậy, người giám đốc mập đã mất kiên nhẫn từ lâu: "Con mẹ nó cô cho rằng đây là nhà của cô à, có thể tự mình lựa chọn sao....."

"Tôi có thể lừa cho ông một trăm triệu!"

"Ông muốn thử xem không? thử xem cũng không có hại!"

Dưới sự tranh luận của Tống Phỉ Phỉ, cô ấy bị đưa một mình đến bộ phận viễn thông. Khuôn mặt của giám đốc mập rất khó coi, trong miệng luôn lầm bầm nói muốn tìm Hắc đại sư nhìn mình một cái.

Kiều Mặc Vũ và tôi đi theo Hắc đại sư, ông ta dường như có địa vị rất cao ở nơi này, những người đi ngang qua nhìn thấy ông ta đều hận không thể dán cả người vào tường.

Trên đường đi chúng tôi cũng đυ.ng phải Triệu Lỗi, hắn uổng công mà giơ tay ra, mở miệng thật lâu nhưng không nói gì, chẳng qua chỉ đứng đó nắm chặt tay, lẳng lặng nhìn chúng tôi đi xa.

"Hai người, ba con rắn, lão Hắc tôi cũng khó thương hoa tiếc ngọc một lần, các cô có thể tự mình lựa chọn."

Ông lão Hắc lấy từ trong lọ ra ba con rắn nhỏ to bằng ngón tay trẻ con, dài bằng lòng bàn tay, những con rắn này có nhiều màu sắc khác nhau, có xanh lam, xanh lá cây còn có màu trắng.

Đừng nói, với hoa văn cánh hoa màu đỏ tươi, trông rất đẹp.

Tôi giơ tay về phía Kiều Mặc Vũ: "Bạn học tốt, cậu đến trước đi."

Kiều Mặc Vũ giật giật khóe miệng: "Cô tuổi cao, cô nên đi trước."

"Cậu là sinh viên đại học, cậu đi trước đi!"

"Cô khỏe, cô đi trước đi!"

"Tóc của cậu dài, cậu đi trước đi!"

"Cô mắt to, cô đi trước đi!"

"Cậu còn trẻ, cậu đi trước đi!"

"Câm miệng!!!"

Lão Hắc chịu không nổi nữa, đập bàn đứng dậy:

"Đừng rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt, vậy cùng nhau đi!"