Chương 30

Triệu Lỗi thở dài:

“Phụ nữ không nghe lời, thường có kết cục tồi tệ hơn nhiều so với đàn ông."

"Các cô đã đến nơi này rồi, cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn, không thoát được chỉ càng thêm thống khổ mà thôi."

"Ngoan ngoãn nghe lời, làm việc chăm chỉ, mới có thể sống lâu hơn một chút, sống như một con người."

Tiếp theo, Triệu Lỗi lại đưa chúng tôi đi xem những người phụ nữ có ý đồ phản kháng, một đám phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cả người bê bết máu nằm trên chiếc giường gỗ thô sơ, trên chân mang theo xiềng xích, tất cả đều chết lặng cùng tuyệt vọng như nhau.

Ra oai phủ đầu xong rồi, Triệu Lỗi đưa chúng tôi vào một căn phòng nhỏ. Trong phòng có hai chiếc giường tầng, không gian nhỏ hẹp chật chội, bởi vì không có cửa sổ nên mùi rất hôi thối.

Trên mái nhà treo một bóng đèn vàng lung lay, gian phòng này rất đơn giản, nhưng so với thủy lao thì tốt hơn nhiều.

"Các cô, các cô nghỉ ngơi một chút đi, chờ giám đốc rảnh rỗi sẽ có người dẫn các cô đi gặp."

Triệu Lỗi khóa cửa lại xoay người rời đi, còn chưa đi được hai bước liền xoay người trở lại:

"Nhớ kỹ, phải ngoan ngoãn, nếu không, các cô sẽ bị đưa đến Đấu Trường La Mã."

Triệu Lỗi mới vừa rời đi, Tống Phỉ Phỉ liền bộc phát:

"Mẹ kiếp cái đám súc sinh này! Tôi chịu không nổi nữa rồi, thật sự chịu không nổi, trực tiếp làm một quả bom nguyên tử cho nổ luôn đi!"

Bách Linh cũng sắc mặt khó coi ngồi ở trên giường:

"Địa ngục trống không, ma quỷ ở nhân gian, đối với người bình thường mà nói, nơi này so với địa ngục còn đáng sợ hơn."

Lòng tôi nặng trĩu, không thở được như bị vật gì chèn ép:

"Nơi này chỗ nào cũng có công ty lòng dạ hiểm độc, bọn họ lợi ích phức tạp, chúng ta có thể giải quyết một cái, chỉ sợ không giải quyết được toàn bộ."

Kiều Mặc Vũ cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi:

"Một người cũng là người! Nhìn không thấy không có cách nào, nhưng đôi mắt chúng ta có thể nhìn, tất cả đều muốn cứu!"

"Ha ha, thú vị, thật thú vị, các cô muốn cứu ai?"

Một giọng nam trầm vang lên trong căn phòng tối chật hẹp, tôi ngẩng đầu nhìn về phía góc tường, sau đó trầm mặt:

"Bốn người tám mắt, các cậu không có phát hiện trong phòng này có camera giám sát sao?"