- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- [Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu
- Chương 139
[Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu
Chương 139
Ba mươi mấy giờ hành trình kết thúc, sau khi phi thuyền tiến vào tầng khí quyển liền lơ lửng trên trời cao, quan sát tinh cầu xinh đẹp được bao vây bởi màu lam và màu lục này. Tinh cầu này còn rất trẻ tuổi, vẫn chưa tiến hóa ra sinh mệnh thể cấp cao có được trí tuệ, nhưng chủng loại dã thú cũng rất nhiều, hơn nữa xác định nguy hiểm đều trên cấp A. Nếu không có Cơ tướng quân bỗng nhiên gia nhập, tổ tiết mục tuyệt đối sẽ không đồng ý lựa chọn tinh cầu này làm địa điểm quay phim, vậy quá nguy hiểm.
Phần lớn những người phát triển ở giới diễn nghệ đều có thể chất chênh lệch, không cách nào lấy được nhiều ít thành tựu ở lĩnh vực khác. Trong mười vị siêu sao tham diễn lần này chỉ có ba vị có tinh thần lực, lại đều không có dị năng, nếu như không có quân đội đi theo, có lẽ vĩnh viễn không thể quay về thủ đô tinh.
Trên trăm camera lơ lửng ở không trung, đem biểu tình hoặc khẩn trương hoặc chờ mong
của nhóm siêu sao tiếp sóng ra ngoài. Làm khách quý đặc biệt, cũng làm người dẫn đội, Cơ tướng quân đang phát biểu. Trước khi tiết mục bắt đầu, hắn phải đem quy tắc giải thích rõ ràng, chính là lần mạo hiểm này không được mang theo bất luận công cụ hiện đại hoá gì, ví dụ như súng laser, nhẫn không gian, bao con nhộng lều trại vân vân, hết thảy nhiệm vụ chỉ có thể dựa vào hai tay hai chân và trí tuệ của mọi người đi hoàn thành, thậm chí ngay cả tinh thần lực và dị năng cũng không thể sử dụng, trừ khi gặp gỡ tình huống sống còn.
Một khi có người trái với quy tắc, tổ tiết mục sẽ lập tức đưa hắn về thủ đô tinh. Tướng quân thiết trí một giải thưởng lớn thần bí ở điểm cuối, người đầu tiên có được nó, cũng được một ngàn vạn điểm tín dụng tiền thưởng.
Đối với mấy siêu sao một năm thu vào trên một triệu thậm chí mười triệu, trăm tỷ mà nói, một ngàn vạn không tính là nhiều, nhưng “giải thưởng lớn thần bí” lại sinh ra lực hấp dẫn thật lớn đối với bọn họ. Đây chính là lễ vật tướng quân tự mình chuẩn bị, khẳng định không giống người thường, nếu như là ước hẹn hoặc đi ăn tối với tướng quân, vậy thì càng tốt.
Nhìn thấy mọi người xoa tay, nóng lòng muốn thử, chỉ mình quốc vương nhìn mình chằm chằm, giống như cũng không cảm thấy phần thưởng hoặc tiền thưởng quan trọng hơn mình, trong mắt Cơ Trường Dạ nhanh chóng hiện lên một chút ý cười. Hắn chỉ vào ngoài cửa sổ nói, “Độ cao hiện tại so với mặt biển là một vạn năm nghìn mét, chúng ta từ nơi này nhảy xuống.”
“Cái gì? Nhảy xuống? Chẳng lẽ không chờ phi thuyền đáp xuống hoặc ngồi tàu bay sao?” Có người kinh hô.
“Chủ đề kỳ này là sinh hoạt nguyên thủy, cho nên chúng ta áp dụng phương thức đáp xuống nguyên thủy nhất, nhảy dù.” Cơ Trường Dạ bảo thuộc hạ lấy ra mười một cái dù, tiếp tục nói, “Nhảy dù là vận động hạng nhất thời kì trung cổ, là việc nhóm mạo hiểm gia yêu nhất. Lúc ấy độ cao an toàn là 5000 mét, nhưng chúng ta đều là nhân loại đã ưu hoá gien, có thể chống đỡ được thiếu dưỡng khí và giá lạnh xâm nhập, cho nên đem độ cao điều chỉnh đến 15000 mét. Đây dù sao cũng là lần đầu tiên mọi người tiếp xúc nhảy dù, không biết nên điều chỉnh phương hướng và tốc độ như thế nào, cho nên tôi sẽ an bài một người hợp tác cho mọi người, để bọn họ cùng mọi người nhảy xuống. Yên tâm, giữa không trung có tàu bay tùy thời đợi mệnh, sẽ không để cho mọi người ngã chết.”
Dưới sự giải thích của tướng quân, tổ đạo diễn đồng thời đem video nhảy dù vận động chiếu trên máy truyền tin. Các vị siêu sao cả kinh trợn mắt há hốc mồm, người xem cũng đều sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Đối với phi hành, người hiện đại cũng không xa lạ, nhưng đây là dưới tiền đề có tàu bay, phi hạm, xe bay, phi hành khí, còn thật sự chưa có ai nếm thử việc buộc một khối vải trên người mình làm dù, từ hơn vạn thước trên không rơi xuống. Đây không phải là muốn chết sao?
“Nhân loại thời kỳ trung cổ thật vĩ đại!” Nhà violon Phương Hiểu Đình tự đáy lòng cảm thán, chọc cho Hữu Xu không biết nên khóc hay cười.
Cơ Trường Dạ cầm lấy một cái máy phân hình nói, “Trước khi mọi người chuẩn bị tâm lý thật tốt, xin giao vật phẩm không gian trên người ra đây. Ngoại trừ trí não, ai cũng không được mang theo sản phẩm công nghệ cao, nếu không sẽ bị đào thải.”
Mọi người lần lượt từng người tiến lên giao không gian, sau đó mang tâm tình kích động khó hiểu tiếp thu tướng quân xem xét. Hắn cũng không đυ.ng chạm bất luận kẻ nào, chỉ vươn tay khi nghe thấy tiếng cảnh báo, mệnh lệnh, “Giao ra đây.” Biểu tình lãnh khốc, tiếng nói trầm thấp mà lại hùng hậu kia, quả thực làm người ta không cách nào kháng cự. Không người nào dám tư tàng đồ vật, bị hắn lạnh lùng thoáng nhìn liền ào ào đổ ra rất nhiều thứ, đồ trang điểm, đồ ăn vặt, vũ khí, công cụ, rực rỡ muôn màu, cái gì cần có đều có.
Khán giả nhìn xem mà vui vẻ, đều nói hóa ra siêu sao còn có một mặt giảo hoạt như vậy, thật đáng yêu, đến phiên Hữu Xu lại bĩu môi liếc mắt, chỗ nào chỗ nấy đều nhìn không vừa mắt. Tiểu tiện nhân này thể chất kém cỏi nhất, mới cấp F, ngay cả nhân loại trung cổ cũng không bằng, nhảy dù từ trên cao hơn một vạn mét, xem cậu ta chết như thế nào!
Hữu Xu đi đến trước mặt chủ tử ngoan ngoãn mở hai tay ra, nghiêng đầu, mắt chớp chớp, bộ dạng vừa nhu thuận lại đáng yêu. Cơ Trường Dạ đã sớm dùng sức tưởng tượng lột sạch quần áo thiếu niên, trên mặt lại nghiêm trang chững chạc. Chỉ có hắn biết, dưới lớp vải rất nặng che giấu một thân thể xinh đẹp mà lại mềm dẻo như thế nào, nó oánh nhuận sáng bóng giống như bảo châu và xúc cảm trắng mịn giống như ngọc thạch, khi nó nở rộ trong chất lỏng màu hổ phách, ngay cả loài hoa xinh đẹp nhất địa ngục cũng so ra thất sắc.
Cảnh đẹp trong quan tài thủy tinh nhất nhất hiện lên trong óc, khiến Cơ Trường Dạ miệng khô lưỡi khô, huyết mạch trương lớn. Hắn kéo kéo cổ áo, lại dùng tinh thần lực áp chế dục hỏa rục rịch, lúc này mới tiếp nhận vật phẩm không gian thiếu niên đưa đến, đặt trong két bảo hiểm, sau đó giơ máy phân hình lên kiểm tra.
Tiếng cảnh báo mỏng manh truyền đến, hắn xốc áo sơmi tuyết trắng của thiếu niên lên, hỏi, “Bên trong giấu cái gì?” Cái gì cũng không giấu, trên thực tế đó là một cúc áo kim loại, điểm này Cơ tướng quân đương nhiên biết, hắn chỉ là muốn mượn cơ hội nhìn eo nhỏ của thiếu niên một cái mà thôi.
Hữu Xu dùng bàn tay che rốn, hai má hơi hơi đỏ lên. Tuy rằng cậu giao vật phẩm không gian lên, nhưng lại buộc hầu bao ở bên hông, lo lắng bị điều tra ra. Cơ Trường Dạ tự nhiên biết hầu bao cũng là một loại vật phẩm không gian, phát hiện cảm xúc khẩn trương của thiếu niên, khóe miệng nhanh chóng cong cong, sau đó ra vẻ nghiêm túc đem đầu ngón tay luồn vào khe hở giữa hầu bao và làn da, kéo ra bên ngoài, “Sao ở bên hông buộc một vòng vải? Cởi ra để tôi xem xem.”
Hữu Xu chỉ đành cởi hầu bao đưa qua. Cơ Trường Dạ qua loa kiểm tra một lần, không phát hiện vấn đề, tự tay buộc về cho thiếu niên, lại bảo cậu xoay người, đem cậu từ đầu đến chân sờ soạng một lần, còn trọng điểm đào đào hai túi quần phía sau cậu. Một đám cấp dưới bị hành vi công nhiên ăn đậu hũ của tướng quân làm chấn kinh rồi, trong lòng yên lặng phun tào: tướng quân, vai quốc vương có mượt mà không? Eo nhỏ có tinh tế không? Mông có phải rất cong không? Hai chân thẳng tắp không? Đã một phút đồng hồ, ngài nên sờ đủ đi? Còn không dừng lại thì bọn thuộc hạ lo lắng đũng quần ngài sẽ lộ tẩy đấy.
Cơ Trường Dạ quả thật có chút không đè nén được khô nóng ở bụng, một lần nữa xoa xoa mông nhỏ đầy thịt, mềm mại của thiếu niên, khoát tay nói, “Không có vấn đề, trở về đi.”
Khán giả canh ở trước máy truyền tin mơ hồ, hỏi nhau, “Tướng quân ai cũng không soát, chỉ soát An Hữu Xu, hơn nữa còn dài đến một phút ba mươi giây, từ đầu đến chân sờ soạng mấy lần. Hắn là đặc biệt hoài nghi cậu ta, chứ không phải cố ý chiếm tiện nghi đi?”
Có người cắn nát răng đáp, “Đương nhiên không phải, tướng quân của chúng ta chính trực như vậy, cấm dục như vậy, làm sao có thể cố ý chiếm tiện nghi An Hữu Xu. Bằng thân phận của hắn muốn dạng mỹ nhân gì không có, cần phải coi trọng một gốc cây khô quắt à.” Bởi vì camera bị tinh thần lực của tướng quân dẫn dắt ra bên ngoài, cũng không có quay được dáng người thiếu niên, nếu không thì sẽ khiến mọi người hiểu rõ cái gì gọi là “mặc quần áo lộ gầy, cởϊ qυầи áo lộ thịt”.
Hữu Xu đã quen cuộc sống an nhàn sung sướиɠ, trên người căn bản không có cơ bắp gì, hơn nữa khung xương nhỏ, thịt lại đều đặn, sờ lên phá lệ mềm mại trơn nộn. Nghĩ một ngày nào đó có thể đem thân thể xúc cảm tuyệt hảo này ôm vào trong ngực đi vào giấc ngủ, đũng quần Cơ tướng quân lại chật hơn ba phần.
Hắn lấy lại bình tĩnh, lúc này mới gọi người tham diễn kế tiếp. Đây là giọng ca chính thiếu nữ thiên đoàn Ruth, học theo bộ dạng An Hữu Xu mở hai tay ra, không thể chờ đợi được mà chờ bị tướng quân soát người. Lúc này cô ta giấu rất nhiều thứ, ngay cả trong giày cũng có, đủ cho tướng quân sờ thật lâu. Nhưng mà tưởng tượng rất phong phú, hiện thực rất kinh khủng, tướng quân chỉ là một lần lại một lần dùng máy phân hình kiểm tra, sau đó một lần lại một lần mệnh lệnh, “Giao ra đây!” Căn bản không muốn chạm một đầu ngón tay cô ta.
Hai má Ruth đỏ lên, có vẻ xấu hổ mà lại ủy khuất, không thể không đem vật tư tàng đổ vào trong rương nhỏ, khi trở lại đội ngũ hung hăng trừng mắt nhìn An Hữu Xu một cái. Trên mạng lần thứ hai xoát rất nhiều bình luận, có người cười nhạo Ruth ý nghĩ kỳ lạ, có người chỉ trích tướng quân không biết thương hương tiếc ngọc, còn có người thề son thề sắt nói, “Tôi xem như đã nhìn ra, Cơ tướng quân thích An Hữu Xu!”
Lâm Đức Hiên mỗi ngày xem trực tiếp nhịn không được, like bình luận này, khiến cho đế quốc một mảnh ồ lên. Ngay cả thuộc hạ của tướng quân cũng công khai tỏ vẻ ủng hộ, có thể thấy bình luận có tính chân thực nhất định. Chiến thần đế quốc lại là loại trình độ thưởng thức này ư? Rất làm người ta thất vọng!
Có người nói tướng quân mắt lác, phải đi khám mắt. Còn có người nói tướng quân đầu óc nước vào, phải uống thuốc. Lâm Đức Hiên nhất nhất hồi âm, “Một ngày nào đó mấy người sẽ biết, mắt lác và đầu óc nước vào là mấy người, mà không phải tướng quân.” Trên mạng nhất thời nhấc lên một mảnh khẩu chiến.
Khi bên ngoài nháo đến ồn ào huyên náo, ratings cũng một đường xông lên mây, kiểm tra rốt cuộc hoàn tất, quan quân đi theo đem bao dù nhất nhất phân phát xuống, sau đó đứng ở bên cạnh tướng quân chờ đợi phân phối. Để sinh động không khí, người chủ trì cười hì hì hỏi, “Mọi người muốn cùng ai hợp tác nhảy dù nhất?”
“Đương nhiên là Cơ tướng quân!” Mọi người không hẹn mà cùng trả lời.
Hai mắt Hữu Xu trợn lên, trong lòng không thoải mái cực kỳ. Lần này tình địch của cậu hơi nhiều, còn phải cẩn thận đối phó, nhất là Mary Rendell, bắt đầu từ ngày hôm qua liền không đúng lắm, luôn dùng một loại ánh mắt âm trầm nhìn mình chằm chằm. Cô ta mặt ngoài nhìn qua là một người thường, nhưng vô ý thức phát ra khí cơ lại không giấu diếm được cảm giác của Hữu Xu, đây là một dị năng giả tinh thần hệ, hơn nữa cấp bậc không thấp.
Bên kia, người chủ trì còn đang khuấy động không khí, “Tướng quân, tất cả mọi người muốn cùng ngài hợp tác, vậy phải làm sao bây giờ? Nếu để chính ngài chọn, ngài sẽ chọn ai?”
Cơ Trường Dạ cười nhìn về phía thiếu niên, “Đương nhiên sẽ chọn An Hữu Xu.”
Biểu tình nghẹn khuất của Hữu Xu nháy mắt chuyển thành dương quang xán lạn, lập tức chạy đến bên cạnh chủ tử ôm một cánh tay hắn. Người chủ trì cười đến ngả nghiêng, vội vàng nói, “Đợi lát nữa nào, hình như bạn học An không nghe hiểu ý của tôi. Tôi là nói nếu, không phải thật sự để tướng quân chọn.”
“Vậy mấy người chuẩn bị chia thế nào?”Lúm đồng tiền bên má Hữu Xu phai nhạt, lập tức thu hoạch được cái vuốt ve ôn nhu của chủ tử. Hai người một cúi đầu chăm chú nhìn, một ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt tràn đầy tươi cười dịu dàng thắm thiết, hình ảnh vô cùng động nhân.
Người chủ trì cảm thấy mình có chút dư thừa, vì tiến trình tiết mục chỉ đành kiên trì nói tiếp, “Để thể hiện công bằng đương nhiên là do rút thăm quyết định. Trong hộp này có mười một quả cầu, chỉ có một quả là màu đỏ, còn lại đều là màu trắng. Nếu ai có thể chọn được màu đỏ, người đó có thể hợp tác với tướng quân. Lại nói, tướng quân vì sao ngài lại lựa chọn An Hữu Xu, bởi vì cậu ấy yếu nhất, cần chiếu cố nhất à?” Một vấn đề cuối cùng cực đại trấn an trái tim chua lòm của người tham diễn và khán giả.
“Nếu tôi nói tôi nhất kiến chung tình với An Hữu Xu, mọi người có tin không?” Cơ Trường Dạ mỉm cười.
“Không, không tin.” Người chủ trì cảm thấy mình nhất định xuất hiện huyễn thính. An Hữu Xu chẳng những là phế vật về thể chất, hơn nữa vừa không có xuất thân cao quý cũng không có học thức phong phú, còn thực không biết cách đối nhân xử thế, toàn thân quả thực tìm không thấy nửa cái ưu điểm. Cậu ta căn bản không xứng với tướng quân, tựa như cỏ dại không xứng với đại thụ che trời, bọn họ thậm chí không cách nào sống ở cùng một góc độ.
“Tướng quân thật biết nói giỡn.” Nhóm siêu sao mặt ngoài trêu tức, trong lòng lại phập phồng bất định.
Hữu Xu giơ tay lên đáp, “Tôi tin tưởng!” Rốt cuộc đổi thành chủ tử nhất kiến chung tình với mình, trong lòng cậu miễn bàn bao nhiêu đắc ý, nếu không trộm nắm chặt một mảnh góc áo chủ tử, sợ là sẽ bay lên trời đi.
“Em tin tưởng là được.” Cơ Trường Dạ cười vỗ dầu thiếu niên, chuẩn bị trở về làm giấy hôn thú.
Hai người nhìn nhau cười, đem mọi người ở đây và người xem trên mạng ngược đến hộc máu. Bọn họ chết sống không chịu tin tưởng thứ mình tận mắt nhìn thấy, một lần lại một lần mà nhắc nhở tướng quân là nói giỡn, dù không phải nói giỡn cũng sẽ thực nhanh tỉnh táo lại. An Hữu Xu chính là phế vật thể chất F, một khi hoạt động mạo hiểm triển khai, cậu ta khẳng định sẽ làm đủ làm trò cười cho thiên hạ. Chờ tướng quân chịu đủ sự khϊếp nhược và ngu xuẩn của cậu ta, thì sẽ thoát ra khỏi tình cảm khinh suất này.
“An Hữu Xu không giữ được tướng quân, cậu ta rất hèn mọn! Cậu ta không xứng!” Loại ngôn luận này che trời lấp đất xuất hiện, ngay cả tộc lão Cơ gia cũng sôi nổi phát đến thỉnh cầu trò chuyện, sau khi liên tiếp bị cắt đứt chỉ có thể dùng tin nhắn báo cho vị hậu bối ưu tú này —— nếu ngươi khư khư cố chấp, sẽ mất đi quyền kế thừa quân đoàn Đệ Nhất. Phải biết ngươi chính là thượng tướng, cách nguyên soái còn một bước xa. Gien ưu tú nhất Cơ gia phải tiếp tục kéo dài, ngươi phải tìm một nữ nhân kết hôn và sinh con nối dòng, trừ cái này ra thì nuôi bao nhiêu tình nhân cũng được, nam nữ tùy ý.
Cơ Trường Dạ liếc trí não vài lần, biểu tình cười như không cười.
Hữu Xu hoàn toàn không biết gì về trở ngại giữa hai người, đang trộm từ sau lưng ôm vòng eo rắn chắc của chủ tử, hoàn toàn quên camera lơ lửng trên không trung có thể đem hành vi ăn đậu hũ của cậu quay lại. Từ việc này đến xem, hai người thật đúng là tuyệt phối.
Qua nửa phút, mọi người mới lục tục hoàn hồn. Người chủ trì không dám nói lời vô nghĩa nữa, trực tiếp lấy ra hộp đen rút thưởng, miễn cho tướng quân và bạn học An lại ném mấy miếng bom. Tướng quân nói nhất kiến chung tình với mi, con mẹ nó mi thế mà lại tin, da mặt còn dày hơn tầng khí quyển thủ đô tinh nữa!
“Muốn hợp tác với tôi không?” Cơ Trường Dạ cúi đầu nhìn quốc vương thân mến, thấp giọng ôn nhu, “Có lòng tin rút trúng quả cầu đỏ hay không?”
“Quả cầu đỏ là của em, anh cũng là của em.” Hữu Xu từ sau lưng vỗ nhẹ lưng chủ tử, giọng điệu tuy rằng bình thản, lại giấu diếm cường thế và chắc chắn.
Trên thế giới không có chuyện quốc vương làm không được, Cơ Trường Dạ yên tâm, đám người Phàn Triệu cũng yên tâm, trộm lấy ra máy phân hình từ trường quay lại tình hình trong hộp đen. Người chủ trì đem mười quả cầu triển lãm cho mọi người quan sát, xác định không có vấn đề liền chuẩn bị bỏ vào, lại nghe Phương Hiểu Đình nói, “Chậm đã, tôi có thể sờ sờ quả cầu đỏ dính chút vận khí hay không?”
Cô ta chỗ nào là dính vận khí? Rõ ràng muốn đem tinh thần mình ấn ký ở mặt ngoài quả cầu, để rút trúng. Đây là gian lận, nhưng trong tiết mục trước kia lại từng phát sinh tình huống tương tự, chỉ cần có thể rút trúng cầu, bất luận người tham diễn sử dụng thủ đoạn gì cũng có thể. Dân chúng đế quốc sùng bái cường giả, bạn đạt được thắng lợi chỉ có thể cho thấy bạn mạnh hơn người khác, chẳng những không tăng thêm chỉ trích, ngược lại vô cùng tôn sùng. Đó cũng là nguyên nhân bọn họ phản cảm An Hữu Xu như thế.
Người chủ trì do dự không quyết nhìn về phía tướng quân. An Hữu Xu là một phế vật, nếu đáp ứng liền xóa đi cơ hội vốn ít đến đáng thương của cậu ta, tướng quân có thể nổi giận hay không?
“Để cho cô ta sờ.” Cơ Trường Dạ gật đầu.
Phương Hiểu Đình vui mừng quá đỗi, sau khi tiếp nhận cầu nhanh chóng khắc ấn ký lên. Ngay sau đó, tất cả siêu sao đều đưa ra yêu cầu đồng dạng, cũng không quản mình có tinh thần lực hay không. Phàn Triệu nhìn chằm chằm hình phân tích từ trường, trong lòng âm thầm than thở: ngoại trừ năm người tra được trước đó, ngay cả Ruth và Chu Phương Phỉ cũng là dị năng giả tinh thần hệ, thật sự là thâm tàng bất lộ. May mắn kỹ thuật phân hình từ trường chỉ có quân đoàn Đệ Nhất mới nắm giữ, bên ngoài đều không hay biết, nếu không bọn họ tuyệt đối sẽ không chủ động bại lộ.
Quả cầu vốn không hề có năng lượng dao động hiện tại đã biến thành màu lửa đỏ chói mắt, tinh thần lực của ai mạnh hơn, người đó có thể cắn nuốt ấn ký của người khác. Mary Rendell hơi hơi cúi đầu, che lấp bóng tối ở chỗ sâu trong con ngươi. Bởi vì tướng quân thời khắc chú ý An Hữu Xu, cô ta không tiện xuống tay, nhảy dù cũng là một cơ hội tốt. Bởi vì quá mức sợ hãi mà khiến trái tim bạo liệt, chết kiểu này xứng đôi với phế vật.
Quả cầu cuối cùng tiến dần đến tay Hữu Xu, cậu dùng thủ thuật che mắt bọc một tầng phệ linh phù, đang chuẩn bị giao cho người chủ trì, lại bị chủ tử tiếp nhận sờ soạng hai cái. Phàn Triệu nhìn chằm chằm hình phân tích không khỏi nhướn cao một bên lông mày, trong lòng cười đến sắp ngã. Cái sờ cuối cùng của tướng quân không đưa vào một chút tinh thần lực nào, mười vị siêu sao lại lộ ra biểu tình không dám tin lại tức giận bất bình, giống như nhận định tướng quân đang ra mặt giúp An Hữu Xu, cho nên lau đi ấn ký của tất cả mọi người, thế cho nên rút thăm kế tiếp thật sự chỉ có thể dựa vào vận khí.
Nhưng mà sự thật là: sau khi quả cầu vào trong tay quốc vương đại nhân, màu lửa đỏ liền biến thành một màu gần như thuần đen. Tinh thần lực của cậu vượt xa bất cứ người nào, cho dù là tướng quân cũng không thể hủy diệt ấn ký của cậu. Rõ ràng là một cự thú tinh tế lẫn vào đàn cừu, đám hồ đồ đó lại cho rằng mình mới là cự thú, quốc vương là cừu, cũng không biết ngày chân tướng vạch trần, bọn họ sẽ lộ ra biểu tình hỏng mất như thế nào.
Càng nghĩ càng thú vị Phàn Triệu nhịn không được nhếch khóe môi lên, đầy hưng trí mà nhìn chằm chằm Jessica tiến lên rút thăm đầu tiên. Hắn vươn tay sờ soạng, phát hiện mười quả cầu đều không có tinh thần dao động, không khỏi mang vài phần oán hận với tướng quân. Đây tỏ rõ là đang giúp An Hữu Xu gian lận, rất không công bằng! Không có năng lực liền cút đi, tới tham gia tiết mục mạo hiểm cái gì! Xuống mặt đất nhất định chỉnh chết cậu ta!
Quốc vương an an tĩnh tĩnh đứng ở một bên, hai mắt nhìn chăm chú hộp đen, dường như có thể nhìn thấu nó. Không, không phải dường như, cậu thật sự có thể nhìn thấu, bởi vì quả cầu màu đen kia theo tầm mắt cậu di chuyển mà di chuyển, mỗi lần đều tránh thoát Jessica sờ soạng. Chẳng sợ đã sớm biết quốc vương cường đại, Phàn Triệu vẫn sẽ trong lúc lơ đãng phát hiện mình nhìn thấy chỉ là một góc núi băng. Đây chính là hộp chế tạo từ hợp kim siêu cường, ngoại trừ máy phân hình từ trường, trên thế giới không có bất luận ánh sáng nào có thể xuyên thấu nó. Không, nếu độ dày lại tăng thêm một phân, ngay cả máy phân hình từ trường cũng không dùng được.
Tướng quân trợ giúp quốc vương làm bừa hả? Thật sự là chê cười. Nghĩ đến đây, Phàn Triệu bỗng nhiên có loại cảm giác ưu việt “mọi người đều say mình ta tỉnh”.
Kết cục đã sớm định trước, Jessica không thể bắt được quả cầu đỏ, kế tiếp mỗi một vị siêu sao đều uổng công mà về. Cũng không biết cố ý hay là vô ý, bọn họ chen An Hữu Xu đến cuối cùng. Mary Rendell chủ động xếp thứ hai đếm ngược, sau khi mở lòng bàn tay ra là một quả cầu trắng, không khỏi tự nhiên hào phóng cười rộ lên, tựa như lòng không khúc mắc, lại khiến Cơ Trường Dạ nhíu mày. Trực giác nói cho hắn biết tình huống không đúng, sau khi xem xét hình phân tích lại tìm không ra manh mối, đành phải để thiếu niên nóng lòng muốn thử đi lên rút thăm.
Máy phân hình từ trường là kỹ thuật quân sự cấp cao vừa nghiên cứu ra, hiện nay còn đang ở thời kỳ hoàn thiện, độ nhạy còn đợi đề cao, cho nên không thể bắt giữ được một sợi tơ tinh thần còn mảnh hơn sợi tóc mà Mary Rendell lưu lại. Nhưng Hữu Xu lại liếc mắt một cái khám phá. Tác dụng của sợi tơ tinh thần này vô cùng giống hồn dẫn, có thể khống chế một người, cũng có thể thần không biết quỷ không hay mà đưa đối phương vào chỗ chết. Nó thẳng tắp dựng đứng, giống một cây ngân châm, có thể nháy mắt đâm vào làn da, du tẩu toàn thân. Nếu để nó theo máu tiến vào đại não hoặc trái tim, chỉ cần người thi thuật hơi chút thúc giục, có thể khiến não tử vong hoặc trái tim đột nhiên ngừng đập.
Hữu Xu vốn không thích người khác cướp đoạt chủ tử với mình, nhận thấy được thủ đoạn âm ngoan của Mary tự nhiên thật sự nổi giận, nhanh chóng lấy ra một khống linh phù dán ở lòng bàn tay, đem sợi tơ tinh thần kia quấn quanh đầu ngón tay, sau đó nhanh chóng lấy quả cầu đỏ ra. Người khác chỉ nhìn thấy cậu vói tay vào, sờ cũng không sờ đã lấy ra, lòng bàn tay rõ ràng nằm một quả cầu đỏ, toàn bộ quá trình chỉ tốn nửa giây, đây cũng quá nhanh đi!
Chẳng lẽ cậu ta là dị năng giả tinh thần hệ? Nhưng giải thích này không thông! Dị năng giả tinh thần hệ chỉ có thể cảm giác được ấn ký mà người có cấp bậc thấp hơn mình khắc lên. Nói cách khác, nếu tướng quân để lại ấn ký chỉ dẫn An Hữu Xu, cậu ta tuyệt đối không cảm giác được, trừ khi tinh thần lực của cậu ta còn mạnh hơn tướng quân. Về phần bản thân An Hữu Xu cũng có tinh thần lực, hơn nữa cường đại đến mức cắn nuốt ấn ký của tất cả mọi người, suy nghĩ này mới vừa hiện lên đã bị bọn họ tập thể bóp tắt.
Không, trên thế giới căn bản không tồn tại người như thế, nhất định là vận khí! Các vị siêu sao vừa kinh nghi vừa thất vọng. Mary Rendell thì nhấc mí mắt, ngay cả nhìn cũng lười nhìn An Hữu Xu một cái, bất quá là một người chết, hoàn toàn không cần để ý.
Hữu Xu nắm quả cầu chạy đến bên cạnh chủ tử, vui rạo rực tuyên cáo, “Anh là của em!”
“Tôi vẫn luôn là của em.” Cơ Trường Dạ cười rộ, lập tức bám vào bên tai thiếu niên nói nhỏ, “Em cũng là của tôi.”
Hai má Hữu Xu đỏ bừng, đầu ngón tay lại như là đang quấn chỉ, không ngừng xoay vòng. Trong lòng Cơ Trường Dạ có cảm giác, dùng tinh thần lực truyền âm, “Phát sinh chuyện gì?”
“Không có gì, em chỉ muốn nhìn xem tinh thần lực cấp SS có thể quấn thành một cục tơ bao lớn.” Hữu Xu và chủ tử trán kề trán nói nhỏ, biểu tình vô cùng ngọt ngào, tin tức che giấu trong lời nói lại làm người ta sởn tóc gáy.
Phàn Triệu nghe không được hai người đang nói cái gì, lại từ trong hình phân tích nhìn thấy một màn khủng bố. Đầu ngón tay không ngừng đảo quanh của quốc vương đại nhân chậm rãi xuất hiện một đốm sáng màu đỏ thẫm, nhiều lần xem xét rốt cuộc mới phát hiện, hóa ra cậu đang nắm một sợi tơ tinh thần còn mảnh hơn sợi tóc, sau đó từng vòng từng vòng rút ra khỏi thân thể nguyên chủ. Bởi vì tơ tinh thần thật sự rất mảnh, sau khi rũ xuống thật nhanh ẩn vào một đám vệt sáng từ trường đậm nhạt khác nhau, khó có thể tìm được nguyên chủ, nhưng chỉ cần quốc vương duy trì liên tục, đối phương sớm muộn gì cũng sẽ bị rút hết tinh thần lực từ đó trở thành một phế nhân.
Thủ đoạn này thật là đáng sợ, đến tột cùng là quỷ xui xẻo nào không mọc mắt đâm vào họng súng vậy?
Hết chương 139
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- [Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu
- Chương 139