Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Liêu Thần

Chương 99: Nam nhiều nữ hiếm 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thừa dịp dưỡng thương, Trì An đem ký ức trong đầu về thế giới này sửa sang lại

mộtlần cho tốt.


Sau đó càng sửa sang, sắc mặt



càng đen, phát

hiện

thế giới này

thật



một

vũ trụ đen tối nhất, khắp nơi đều làm cho



cảm thấy

không

hài hòa. Đặc biệt là

sự

phát triển của nhân loại, quả

thật

là chỉ có du͙© vọиɠ và dã tính hoang dại,

sự

tồn tại của nam nữ,

không

hề là vì vấn đề sinh sản đời sau, mà chỉ là vì phóng thích du͙© vọиɠ.


Đến nỗi, nguyện vọng của nguyên chủ, vô cùng đơn giản, chỉ là

không

cần trở thành người phụ nữ được bao dưỡng, muốn tự mình lựa chọn cuộc sống của mình,

khôngchịu phụ thuộc bởi bất kỳ thế lực hoặc chúa tể nhân sinh nào, ngay cả là phụ nữ cũng nên có quyền lựa chọn.


Cái gọi là tự do, kỳ

thật

mặc kệ ở thế giới nào, đều là lấy thực lực làm chủ.


Có được thực lực cường đại, tự nhiên có thể có được tự do, đặc biệt là thế giới dị dạng này, thực lực là con đường duy nhất chứng minh bản thân, chỉ cần ngươi mạnh đến mức cơ quan nhà nước đều

không

có cách bắt ngươi, tự nhiên

sẽ

được tự do.


Phụ nữ ở thế giới này chịu nhiều trói buộc, kỳ

thật

cũng là do thể chất nhu nhược trời sinh của mình, tạo hóa giao cho các



gen tin tức để trở thành chìa khóa phóng thích của đàn ông, đồng thời cũng ban cho các



cơ thể nhu nhược,

không

có biện pháp có có được gen mạnh mẽ để chống lại phái nam, chỉ có thể trở thành công cụ tiết dục của đàn ông.


Được đàn ông sủng ái,

đã

trở thành khát vọng của phái nữ, nhưng bởi vì số lượng giới nữ quá ít,

không

thể

không

trở thành công cụ chung cho nhóm đàn ông.


Phụ nữ ở thế giới này, thông qua rèn luyện chuyên môn, có lẽ có thể đối phó với

mộthai người thường, nhưng nếu là có được gen chiến sĩ tin tức của nam giới, chỉ cần bị bắt được,

sẽ

trở thành nô ɭệ nam.


Sau khi hiểu



điều này, Trì An càng nắm chặt thời gian tu luyện.


Đáng tiếc là, linh khí ở thế giới này quá hỗn tạp, nên quá trình tu luyện của Trì An có chút chậm, phảng phất như vận mệnh an bài, có thứ gì đó hạn chế

cô.


Sau khi thử vài lần, Trì An

đã

minh bạch trói buộc



là thiên đạo của thế giới này.


Tuy thế giới này phát triển vô cùng dị dạng, nhưng nếu nó tồn tại, tức là có lý do,không

cho phép dễ dàng thay đổi.


Trì An tính tu luyện thân thể

thật

tốt, nhưng bản chất vẫn là người của thế giới này,không

thể thoát được gông cùm xiềng xích của thế giới này, bị trói buộc bởi thân thể thuộc về nữ giới, cho dù



tu luyện, cũng

không

làm cơ thể



mạnh mẽ hơn, nên chỉ có thể từ từ tính toán.


Sau khi kết thúc tu luyện, Trì An dựa vào gối đầu, nhìn đèn treo

trên

trần nhà đến ngây người.


Mấy ngày gần đây, thương thế của



đã

tốt hơn,





ràng cảm giác được tầm mắt theo dõi mình, làm



không

dám làm động tác gì quá lớn, chỉ có thể cẩn thận tu luyện „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, còn kiếm pháp, còn cần

một

ít thời gian.


Mới vừa thở dài

một

hơn,



đã

nghe được tiếng mở cửa.


Trì An ngước đầu nhìn qua, thấy

một

vị quan chỉ huy bưng khay tiến vào, vẫn là

mộtthân quân trang màu đen, tôn lên vẻ đẹp cấm dục của

anh

ta, phi thường đẹp mắt.


Trì An

không

nghĩ đến bộ dáng mặc quân trang của Tư Ngang là thế này, ngoài dự kiến của

cô, vô cùng hấp dẫn, quả thực khiến người ta muốn nhào lên, kéo

anh

ra khỏi trói buộc của bộ quân trang lạnh băng.


Người đàn ông

đi

đến trước giường, đem khay đặt

trên

tủ đầu giường, dựa theo lệ thường mà hỏi thăm hôm nay



như thế nào.


Trì An ngửa đầu nhìn

anh, ngoan ngoãn cười mội tiếng, giọng thiếu nữ mềm mại ngọt ngào vang lên: „đã

tốt hơn nhiều rồi, chỉ là

đi

đường

thì

chân có chút nhức mỏi.“


Ánh mắt

anh

theo lời



nói

mà rơi lên đôi chân dưới chăn.


Vì ở trong nhà dưỡng thương,

trên

người



chỉ mặc

một

bộ đồ ngủ màu xanh non thêu hoa, lộ ra nửa chân trắng nõn cân xứng, tinh tế, mềm mại yếu ớt như thể có thể bị bẻ gãy bằng

một

tay,

không

giống với đôi chân thô to của đàn ông.


Ánh mắt

anh

trầm xuống, rất nhanh dời

đi

tầm mắt, đem cháo để

trên

khay bưng qua, từng muỗng

một

đút



ăn.


Trì An há mồm nuốt xuống đồ ăn

anh

đút, sau khi nuốt cháo xuống, nhịn

không

được liếʍ khóe miệng, sau khi phản ứng lại,

đã

nhìn thấy ánh mắt u ám của

anh, lòng có chút run, ngoan ngoãn nhìn

anh

cười.


anh

thu hồi tầm mắt, vẻ mặt cấm dục tiếp tục đút



ăn.


Trì An cẩn thận nhìn

anh, tầm mắt chuyển từ bả vai rộng lớn

đi

xuống đến ngực, sau đó là đến cái thắt lưng màu đen tạo ra hình dáng đẹp mắt, eo kia gầy nhưng rắn chắc hữu lực, vạt áo che khuất vị trí dưới bụng của

anh, hai chân

anh

khép lại, cái gì cũngkhông

nhìn thấy.


Trì An yên lặng thu hồi ánh mắt, mãi cho đến khi

anh

đút cháo xong,



nói: „Kỳ

thật, thân thể em

đã

tốt lắm rồi, em muốn...“


„Sao?“

anh

ngẩng đầu nhìn

cô, ánh mắt rơi

trên

vẻ mặt băn khoăn của

cô.


Trì An bị

anh

nhìn đến cả mắt ửng đỏ, trái tim rộn ràng đập mạnh, có chút thẹn thùng mà rũ mắt xuống,

nói: „Em muốn

đi

ra ngoài

một

chút, mãi ở trong như vậy có chút khó chịu.“


anh

suy nghĩ

một

chút,

nói: „Chiều mai tôi

sẽ

mang em ra ngoài.“


Trì An cao hứng mở to hai mắt, lập tức

nói: „thật

sao? Cám ơn

anh.”


Bộ dáng vui mừng của



tựa như

một

con mèo con xù lông, là

một

vật

nhỏ

mà đàn ông

không

thể tiếp xúc, vô cùng đáng

yêu.


Tâm tình

anh

tựa hồ cũng

thật

cao hứng, giơ tay

nhẹ

nhàng sờ đầu

cô, dặn dò



nghỉ ngơi cho tốt, mới vừa lòng

đi

ra ngoài.


Chờ khi

anh

rời

đi, Trì An mới dùng tay vỗ vỗ mặt mình, bỏ qua cảm xúc khác thường mới nổi lên vừa rồi.


Cái gì mà mặt đỏ tim đập nhanh, khẩn trương thẹn thùng, quả thực tựa như trong cơ thể có thứ gì đó giống như chúa tể, chịu kí©h thí©ɧ bởi hormone

trên

người nam giới, khiến



không

tự chủ mà mặt đỏ tim đập nhanh, thân thể nhũn ra, hận

không

thể nhào vào lòng

anh

làm chút gì đó.


Mặt Trì An đen lại khi phát

hiện

điều này, tuy rằng Tư Ngang làm



thật

mê muội, nhưng nếu người đàn ông khác cũng có thể kí©h thí©ɧ thân thể



có thể phát sinh phản ứng sinh lý như vậy… hoàn toàn

không

có biện pháp tưởng tượng ra hậu quả sau đó.


Lúc chạng vạng, Nguyên Tịch theo lệ đến kiểm tra sức khỏe cho

cô, Lục Hành đemmột

cái túi vải dù màu trắng lại đây.


“Trì tiểu thư, đây là đồ của



phải

không?” vẻ mặt Lục Hành hoà nhã, đôi mắt hoa đào phát sáng khiến người ta mê muội.


Trì An ngẩng đầu nhìn thẳng gương mặt

yêu

nghiệt của

anh

ta, phát

hiện

lúc này tim mình vẫn đập bình thường,

không

bị đối phương mê hoặc,

âm

thầm

nhẹ

nhàng thở ra, nhìn

anh

ta cười

nói: “Đúng vậy, cám ơn

anh.”


nói

xong,



lại

nói: “Lục trưởng quan,

không

biết quý khu có thu tinh thể bò cạp đỏkhông?”


Lục Hành nhìn ba lô

cô, liền hiểu



ý tứ của

cô, cười

nói: “Dĩ nhiên thu,

một

gam tinh thể giá 10 tệ.”


Cái giá này so với khu 4

đã

cao hơn 3 tệ, hẳn là giá cả bình thường của tinh thể bò cạp đỏ,

anh

ta cũng

không

có ép giá

cô, nhưng cũng

không

có cấp ưu đãi gì.


Trì An lập tức

nói: “Vậy túi tinh thể này tôi bán cho

anh,

anh

đem tiền gửi vào thẻ trắng cho tôi, được chứ?”


Lục Hành cười

nói

có thể, ước lượng ba lô kia, cười khanh khách nhìn



nói: “Kỳ

thậtTrì tiểu thư

không

cần vì tiền mà sốt ruột, tin rằng



cũng biết, chỉ huy của chúng tôi tình nguyện đắc tội với khu 4 cũng muốn đem



để lại đây, Trì tiểu thư hiểu



chứ?”


Dĩ nhiên hiểu

rõ, người đàn ông kia coi trọng

cô.


Trì An nghĩ vậy,

trên

mặt lại là thần sắc bình tĩnh.


Lục Hành thấy



không

nói

gì,

trên

mặt lộ vẻ thất vọng, cảm thấy



gái

này

khônggiống với những người khác, riêng việc



tình nguyện đến biên cảnh chịu khổ đãi vàng cũng

không

không

chịu bại lộ thân phận tiên vào kim ốc,

đã

biết suy nghĩ của

côcó bao nhiêu độc đáo,

không

giống người thường.


thật



một



gái

khiến người ta đau đầu.


Cố tình như thế lại càng ngọt ngào mê người, phát ra hương vị ngon miệng, tùy thời đều có thể đàn ông vì



mà biến thành cầm thú!


Nguyên Tịch kiểm tra sức khỏe cho Trì An xong,

nói

miệng vết thương

đã

hoàn toàn khép lại,

không



yêu

cầu gì, nên cùng Lục Hành rời

đi.


Nhìn bộ dáng gấp

không

chờ nổi của bọn họ, Trì An thiếu chút nữa hiểu lầm là bọn họ rất chán ghét mình, chán ghét đến mức

không

muốn cùng



ở cùng

một

phòng.


Về sau nhớ tới cái gọi là gen tin tức của nữ giới, nghe

nói

có thể ảnh hưởng đến phái nam, khiến bọn họ có thể trong nháy mắt bày ra hùng phong, kim thương

không

ngã,không

khác gì là xuân dược.


Sắc mặt Trì An có chút đen, công năng kia của đàn ông ở thế giới này quả

thật

cường hãn đến mức giống biếи ŧɦái, khẳng định là ác ý của đấng toàn năng.


Ở trong lòng



cân nhắc có nên

đi

mua vòng cổ điều tiết ức chế để đeo

không, nhưng nhớ đến cái vòng nạm đá quý mà chị

gái

Trì Mộng đeo, quả

thật

giống như vòng đeo của sủng vật, hoàn toàn

không

có thẩm mỹ, thấp kỳ cực kỳ.


Trong tình thế khó xử như thế, Trì An quyết định vẫn là chuẩn bị trước.

Tình thế so với con người còn mạnh hơn, khi



không

có tu luyện đến mức

một

có thểmột

đấu mười, vẫn nên là điệu thấp, cùng những người đàn ông ngoài kia bảo trì khoảng cách, đỡ phải người nào đó lại phải lên cơn ghen.


Trưa hôm sau, Lục Hành đem đến

một

thẻ trắng đến cho Trì An.


“Trong thẻ có tổng cộng 10 vạn tệ, có thể sử dụng trong tất cả thành phố.” Lục Hànhnói.

Có thể sử dụng thẻ này, phải là người có cấp quan quân mới có thể dùng được, người thường suốt cả đời cũng

không

thể đạt được.

hiện

tại tấm thẻ này đưa cho

cô, có thể thấy được thái độ của Lục Hành.


Trì An

nhẹ

giọng cảm ơn, hỏi: “Đúng rồi, khu 4 bên kia…”


Lục Hành đứng ở mép giường, đôi tay để trong túi quần, cười cười,

nói: “Việc này

cônên hỏi quan chỉ huy

đi, gần đây đều là do ngài ấy tự mình can thiệp.”


Trì An tức khắc

không

nói

nữa.


Tuy bọn họ

không

nói

rõ, nhưng Trì An cũng biết tầm quan trọng của nữ giới ở thế giới này, vốn



và Trì Mộng là người dân thuộc khu 4, sau khi bại lộ thân phận, cũng nên thuộc về khu nữ của khu, hẳn là phải tiến vào ở kim ốc.


Lúc ấy, sau khi bị thương,



bị quan chỉ huy khu 5 mang

đi, suốt đêm

đi

về khu 5,không

trách được người khu 4 tức giận.


Ở thế giới này, đoạt phụ nữ còn nghiêm trọng hơn cả thù gϊếŧ cha, có thể

không

chếtkhông

ngừng.


Có thể hình dung ra, trong khoảng thời gian này Tư Ngang có bao nhiêu áp lực.

Nhưng nhìn thấy

anh

mỗi ngày đều đúng giờ đến đây, mặc gió mặc mưa, chưa thấy được

anh

có áp lực gì, câu

nói

“Tùy

hắn” lúc kia,

nói

ra

thật

bá đạo, cũng thấy đượcanh

không

đem những người kia để vào mắt.


Mặc kệ là thế giới nào, người đàn ông này đều vô cùng kiêu ngạo, kiêu ngạo mà hành tẩu ở ngoài quy tắc của đạo trời.

đang

nghĩ ngợi, cửa được mở ra,

đã

thấy

anh

mang cơm trưa đến.


Đôi mắt màu tím của

anh

yên lặng rơi

trên

người Lục Hành

đang

đứng trước giường,không

khí đột nhiên căng thẳng lên.


Tay áo sơ mi của Lục Hành được xắn lên tới khủy tay, Trì An chú ý tới phần cơ cánh tay của

anh

ta đều căng chặt lên, tuy dung mạo diễm lệ, thân thể lại cao to cường tráng,

không

có chút nữ khí nào.


Cuối cùng, Lục Hành lui về

một

bước, làm lễ với người đàn ông đứng trước cửa,

nói: “Quan chỉ huy, tôi

đi

ra ngoài trước.”


Sau khi Lục Hành rời

đi,

anh

mới bưng khay lại đây, chuẩn bị đút Trì An ăn.


Vẻ mặt Trì An vô tội nhìn

anh, từ khi biết

anh

ở thế giới này,



cũng

không

đi

dò xét điểm mấu chốt của

anh, khi nào cần ngoan ngoãn

thì

ngoan ngoãn, tựa như

một

con mèo hoang ngủ đông trong bóng đêm, dùng

sự

ngoan ngoãn mà mê hoặc nhân tâm, cuối cùng lại cho

một

kích.


Sau khi đút



ăn xong,

anh

nói: “Em

đi

thay quần áo

đi, chút nữa tôi dẫn em

đi

ra ngoài.”


Trì An cao hứng mà đáp ứng, lập tức từ

trên

giường nhảy xuống, khi chân chạm đến mặt đất, tuy vẫn còn chút nhức mỏi, nhưng cảm giác tốt hơn nhiều lắm rồi. Dưỡng thương nửa tháng, miệng vết thương

đã

khôi phục, có thể thấy y thuật của Nguyên Tịch

không

tồi, thuốc dùng cũng rất tốt.


Khi Trì An

đang

muốn

đi

nhà vệ sinh thay quần áo

thì

có chút khó khăn.


Quần áo…



nên mặc đồ gì đây? Chẳng lẽ lại mặc áo ngủ?


Trong khi



còn

đang

suy nghĩ,

đã

thấy

anh

xoay người mở tủ quần áo, lấy ra

một

bộ quân trang màu đen cho

cô.


Trì An liếc nhìn

anh

một

cái, yên lặng cầm quần áo

đi

vào nhà vệ sinh thay.


Thời điểm thay quần áo,



nhìn nhìn, phát

hiện

bộ quân trang này tuy rằng là của thiếu niên, nhưng vẫn lớn so với

cô, sau khi



mặc vào, cần phải xoắn nửa tay áo và ống quần lên, còn phải thắt dây lưng mới

không

bị tuột xuống. Hơn nữa

trên

bộ quân trang này còn có hơi thở của Tư Ngang, tuy rất nhạt, nhưng



vẫn ngửi ra được.


không

phải

hắn

xuyên qua thế giới này khi còn thiếu niên?


Cái ý tưởng này làm cho lòng



có chút xao động, lại có chút thẹn.


Chờ



từ nhà vệ sinh

đi

ra, quả

thật

muốn che mặt.


anh

xoay người nhìn

cô, thấy



lôi kéo vạt áo quá dài, ánh mắt hơi lóe lên,

đi

lên trước giúp



vuốt phẳng cổ áo, nhìn chằm chằm thùy tai trắng mịn của

cô, ngón tay thon dài

nhẹ

nhành vuốt ve.


Trì An đột nhiên lui về phía sau, che lại lỗ tai nhìn

hắn, mặt đỏ bừng.


Phản ứng của



khiến

anh

hơn nheo nheo mắt lại, đôi mắt tím khẽ đảo, đôi môi xinh đẹp hơi gợi lên.


Trì An có chút xấu hổ,



cũng

không

biết phản ứng của mình

sẽ

lớn đến như vậy,

rõràng

đã

cùng

anh

làm chuyện thân mật hơn thế, chẳng lẽ đổi

một

thế giới, ngay cả phản ứng thân thể cũng thay đổi?


“đi

thôi.”


anh

mở miệng, dẫn đầu

đi

ra cửa.


Trì An

đi

theo phía sau

anh, nhìn theo bóng dáng thon dài của

anh, cảm thấy có cái gìkhông

đúng.


Về sau, cuối cùng



cũng hiểu ra, đó là khoảng cách!


Sau khi

đi

vào thế giới này, trừ bỏ ngày



bị thương,

anh

tự mình ôm



rời

đi, sau khi



tỉnh lại, bọn họ vẫn bảo trì khoảng cách,

anh

luôn giữ

một

khoảng cách an toàn, dùng cặp mắt nhìn

không

ra cảm xúc yên lặng chăm chú nhìn

cô, áp lực du͙© vọиɠ trong mắt mãnh liệt đến đáng sợ.


Nghĩ như vậy, vẻ mặt Trì An ngoài ý muốn nhìn theo bóng dáng

anh, có chút hoài nghi có phải

anh

đổi tính hay

không.


anh

vậy mà hiểu được khắc chế,



ràng khát vọng đến thế mà vẫn có thể khắc chế chính mình, cùng



bảo trì khoảng cách,

thật

là khó có được.


Tuy

không

hiểu ý tứ của

anh, nhưng Trì An cũng

không

có rối rắm quá nhiều, rất nhanh



đã

bị hoàn cảnh chung quanh hấp dẫn.


anh

mang



đi

qua

một

thông đạo dài bằng kim loại,

đi

vào cửa lớn,

một

chiếc xe hơi màu đen

không

khác gì xe ở

hiện

đại ngừng ở cửa, Lục Hành ngồi ở vị trí tài xế, dùng cùng mắt đào hoa cười tủm tỉm mà nhìn bọn họ.


anh





mà mở cửa xe, chờ



ngồi lên xe xong,

anh

cũng ngồi vào, sau khi cùng

côngồi chung ở

trên

xe, vẫn bảo trì

một

khoảng cách nhất định.


Trì An

không

khỏi quay đầu nhìn

anh.


anh

dựa vào chỗ ngồi, đôi chân dài vắt chéo lên, quần quân trang màu đen ôm lấy làm lộ ra cơ đùi rắn chắc,

một

loại dụ hoặc vô hình.

anh

quay đầu nhìn qua, đôi mắt thâm trầm giấu dưới nón quân đội nhìn

cô, bên trong là mạch nước ngập mạnh mẽ, khiến người nhìn cảm thấy run rẩy như cầy sấy.


Trì An quyết đoán mà xoay mặt qua, bình tĩnh nhìn về phía trước, hai tay nắm lại nhịnkhông

được mà vặn vẹo lại.


Ánh mắt

anh

rơi xuống tay

cô, sau đó chậm rãi di chuyển lên

trên, đến chiếc cổ thon dài, sau đó dến khuôn mặt

đã

dưỡng ra được chút thịt, ánh mắt giống như

đang

liếʍ láp. Môi lưỡi liếʍ láp trêu đùa, cơ khát mà hôn lên làn da lõα ɭồ của

cô, khiến làn da trắng nõn kia dần dần mà hồng lên.


Trì An đứng ngồi

không

yên, lại

không

thể

không

làm bộ bản thân vô cùng trấn định.


Cái thế giới quan đáng chết này, quan hệ giữa nam và nữ,

đã

không

thể mà bình thường chơi đùa, chỉ cần ở cùng

một

chỗ, gen tin tức

sẽ

phát tín hiệu cho nhau, câu dẫn du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất của con người.


Trách

không

được

không

có nữ giới nào dám

đi

lại

trên

đường, bởi vì gen tin tức mà tùy thời có thể động dục, quá nguy hiểm.


Xe chạy vào

một

tòa nhà lớn

thì

dứng lại, tiếp theo Lục Hành xuống xe, mở cửa xe, cười khanh khách mà mời bọn họ xuống xe.


Trì An nhìn thoáng qua tòa cao ốc, phát

hiện

nó giống như là

một

trung tâm mua sắm địa phương, người đàn ông này dẫn



đi

mua quần áo sao? Khi



vẫn còn

đang

nghĩ ngợi

đã

thấy

anh

quay đầu nhìn

cô, sau đó

đi

về phía trước.


Trì An vội vàng đuổi theo, vì

đi

quá nhanh,

không

chú ý đến

anh

đã

dừng lại, nên

đãđυ.ng đầu vào người

anh.


anh

không

chút sứt mẻ nào, dáng người thẳng tắp, Trì An lại cảm thấy mũi mình

đã

bị đυ.ng bẹp, thiếu chút nữa là đau đến chảy nước mắt.


một

bàn tay duỗi qua, kéo ra bàn tay



đang

che mũi lại.


anh

nâng mặt



lên xem xét, phát

hiện

hai mắt



rưng rưng, mũi hồng hồng, bộ dáng đáng thương lại đáng

yêu,

anh

cúi đầu hôn lên khó mắt ướŧ áŧ, lại chuyển qua hôn cái mũi, đôi môi mỏng mềm mại như lông vũ quét

nhẹ

qua chóp mũi.


Trì An: “……”

Sau khi hôn xong,

anh

nắm tay



tiến vào trung tâm.


Trì An bị thái độ của

anh

làm cho kỳ quái, quay đầu nhìn qua, thấy có nhiều cặp đôi nam nữ

đi

ra ngoài, nam mặc quân trang đều cẩn thận dẫn theo

một



gái

bên cạnh.


Chẳng lẽ

anh

chịu ảnh hưởng của những người này, nên cuối cùng

đã

thông suốt?
« Chương TrướcChương Tiếp »