Mãi cho đến khi cô quay đầu nhín qua, hắn mới vươn tay, đem cô ôm vào trong lòng, đôi môi mỏng hôn lên đuôi mắt xinh đẹp của cô.
Cái ôm của hắn thật ấm áp, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài lạnh lùng của hắn, Trì An dựa vào trong lòng hắn, đột nhiên phát hiện, không biết từ khi nào, đã quen thuộc với sự tồn tại của hắn.
Cái này không phải là hiện tượng tốt a.
Trì An nghĩ muốn đứng dậy, lại bị hắn gắt gao ôm lại.
Chờ đến khi tới nơi, đầu tóc Trì An có chút rối loạn, Tư Ngang chỉnh lại tóc cho cô, còn kẹp giúp cô một cái kẹp tóc bằng kim cương.
Bọn họ đi vào khu biệt thư tư nhân, nhưng căn biệt thự vô cùng xinh đẹp, xa xa có thể nghe được tiếng chúc mừng năm mới.
Khi Tư Ngang khoát tay bạn gái sảnh chính của căn biệt thự, trong nháy mặt cả sảnh đều an tĩnh lại.
Một lúc sau, nam chủ nhân điển trai của căn biệt thự cũng đi tới, dùng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên đánh giá Trì An, hỏi: “Ngang thiếu, vị tiểu thư này là ai?”
“Bạn gái.”
“Cái gì?”
Hai chữ này giống như chọc phải tổ ong vò vẽ, nháy mắt toàn bộ đại sảnh như bị oanh tạc.
Trì An như một bình hoa xinh đẹp, ung dung mỉm cười, đứng bên cạnh Tư Ngang, tùy ý cho mọi người chung quanh đánh giá.
Trước khi đến đây, cô chỉ là một nhân vật nhỏ, thế nhưng không có mặt mũi cũng không sao, có thể làm cho những nhân vật lớn nổi tiếng trong nước chú ý, quả thật là có mặt mũi, dễ dàng thỏa mãn tính mê hư vinh của phụ nữ.
Nếu những ánh mắt đó thiện ý thì càng hoàn mỹ.
Trì An bị Tư Ngang mang đi một vòng giới thiệu với bạn bè, cho cô lộ mặt trước mọi người.
Năm nay Tư Ngang gần ba mươi, chưa từng quen bạn gái, thậm chí còn không cùng người phụ nữ nào truyền ra tai tiếng, đây là lần đầu tiên hắn mang bạn gái đến đây, tuy rằng chỉ lộ mặt, nhưng vẫn được mọi người coi trọng.
Sau khi Trì An đi vào biệt thự, rất nhanh đã điều chỉnh lại cảm xúc, bày ra tư thái học bá, cả người thong dong ôn hòa, không kiêu ngạo không nịnh nọt, đối với một người ra xã hội mà nói, cô làm được đến như vậy là quá không tồi, không phải là mèo bệnh, không ảnh hưởng toàn cục.
Tư Ngang liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt mang theo ý vị không rõ ràng.
Đáng tiếc Trì An chỉ lo đối phó những người ái mộ, không có chú ý tới.
Đột nhiên, Tư Ngang bị chủ nhà kêu đi.
Trì An ở lại, đối mặt với mọi người trong sảnh.