Đôi tay Trì An bị hắn nắm lấy, chân cũng bị hắn đè nặng, không thể nhúc nhích, chỉ có thể rũ mắt nhìn hắn hôn môi mình với vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng cô có chút hụt hẫng.
Nếu không phải nhìn thấy biến hóa trong mắt hắn, cô còn cho rằng hắn chỉ là đang thực hiện nghĩa vụ mà thôi.
Tư Ngang giống như mê muội với hành động hôn môi này, hôn cô đã suốt một tiếng đồng hồ, trừ bỏ một chút thời gian cho cô hít thở, vẫn luôn luôn không ngừng nghỉ, Trì An cảm thấy môi mình vừa đau vừa tê, có khả năng khóe miệng đã bị sưng.
Trì An cũng không biết cuối cùng mình ngủ thế nào.
Chờ hôm sau tỉnh lại, cô phát hiện mình giống như bạch tuộc tám chân ôm lấy người đàn ông đang nằm ngủ nghiêm chỉnh trên giường, một chân cô gác trên đùi hắn, tư thế vô cùng ái muội.
Hai mắt Trì An dại ra, sau một hồi lâu mới luống cuống tay chân mà bò dậy khỏi người hắn.
Tư Ngang đã sớm tỉnh, trên mặt không có chút dấu vết buồn ngủ gì, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Trì An ngồi xổm bên mép giường, nhìn bóng dáng hắn rời đi, nhịn không được vò đầu bứt tóc, tự nhiên có chút uể oải.
Hai người ăn xong bữa sáng, sau đó đến công ty, giống như khôi phục lại hình thức ở chung bình thường.
Nhưng mà đến buổi tối, Trì An phát hiện vị Tư tổng tài này lại tới cọ cọ vào người cô ở trên giường, tiếp tục đè cô ra hôn môi, nghiễm nhiên chính là một đại ma đầu cuồng hôn môi.
Liên tục nửa tháng bị hắn đè nặng trên người, rốt cuộc Trì An cũng tự mình sa ngã mà tùy hắn, muốn thế nào thì thế đó, dù sao hắn cũng không có làm tới, hai người thật sự chỉ đơn thuần đắp chăn ôm nhau ngủ, chuyện xấu gì cũng chưa làm – hôn môi không tính.
Trì An rất mau liền thích ứng được sinh hoạt như thế, ban ngày ở Tư thị làm việc, buổi tối cùng Tư Ngang về căn hộ chung cư của hắn.
Một ngày, bạn tốt Diệp Lạc gọi điện cho cô, “An An, đột nhiên mình nhớ tới tên bạn trai cậu rất quen nha, anh ấy là người phụ trách Tư thị đúng không? An An, cậu nghiêm túc sao?”
Trì An nghe được giọng bạn tốt đầy lo lắng, trong lòng lệ rơi đầy mặt, rất muốn nói cô không nghiêm túc, mỗi ngày cô đều muốn chia tay, chỉ là không có biện pháp chia tay, là ai cường ngạnh đưa cho một người bạn trai bệnh xà tinh chứ. Vì không muốn kí©h thí©ɧ Tư Ngang phát bệnh, mỗi ngày cô có bao nhiêu vất vả, mọi người hiểu sao?