Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Liêu Thần

Chương 139: Người cá biển xanh 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chạng vạng hai ngày sau, Edward Hill phái người đến đón Trì An.

Elena

đã

bắt đầu lo lắng từ sáng sớm, thậm chí vì chuyện này, còn đặc biệt xin nghỉ ở nhà, chờ khi màn đêm dần dần buông xuống, bà nhìn thấy con

gái

vẫn thản nhiên luyện kiếm như thường ngày,

thì

cứ muốn

nói

lại thôi.


„Angel, hôm nay con

thật

sự

muốn cùng Hill trưởng quan

đi

bắt hải tặc sao?“ Elena lo lắng hỏi.


„Dạ đúng, chuyện

đã

hứa, con

không

thể

nói



không

giữ lời.“ Trì An sửa sang lại quần áo

trên

người, quay đầu nhìn Elena mỉm cười, „Elena, mẹ yên tâm

đi, đêm nay con

sẽ

trở về đúng giờ, đến lúc đó con

sẽ

mang thức ăn khuya cho mẹ.“


„Con

yêu, buổi tối

không

nên ăn cơm, đây là hành động

không

có trách nhiệm đối với dáng người phái nữ.“ Elena oán trách

nói.


Trì An hi hi ha ha cười, „không

quan hệ, con dạy mẹ kiếm thuật, giúp mẹ trẻ lại mười tuổi.“


Tức khắc vẻ mặt Elena đầy

sự

bất đắc dĩ.


Chờ thời gian

không

sai biệt lắm, Trì An rời

đi

trong ánh mắt lo lắng của Elena.


Người đến đón đưa Trì An vào

một

hẻm

nhỏ, chỗ đó có

một

chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá dừng lại.


Cửa xe ngựa mở ra,

thì

thấy Edward Hill

một

thân lễ phục quý tộc, giống như muốn

đitham dự vũ hội ngồi đó, hờ hững lãnh đạm nhìn

cô.


„Durth tiên sinh.“

hắn

nhìn Trì An gật đầu, thấy



trong trang phục đàn ông

thì

gọi

côlà „Durth tiên sinh“.


Sau khi bảo



ngồi lên xe ngựa, xa phu vung roi, xe ngựa chậm rãi rời

đi.


Trong xe ngựa, khi Edward Hill cùng Trì An

nói

về hành động đêm nay,

hắn

không

dấu vết mà đánh giá

cô, phát

hiện

đêm nay



mặc bộ trang phục thịnh hành nhất năm nay của Ciciran, thoạt nhìn



càng thêm tuấn mỹ, đem vẻ xinh đẹp thiếu nữ chuyển biến thành thiếu niên tuấn mỹ, từng cái giơ tay nhấc chân, tuy

không



sự

nghiêm cẩn của quý tộc, lại cực kỳ mị lực.


Edward Hill rất sớm

đã

chú ý đến,

trên

người Angel Durth có

một

loại mị lực đặc thù,cô

hành

sự

luôn

không

nhanh

không

chậm,

trên

mặt luôn là nụ cười ôn hòa,

không

có ai biết điểm mấu chốt của



là ở đâu, làm người ta trong lúc bất tri bất giác mà sinh ra tín nhiệm đối với

cô.


Khi là nữ

thì

nhỏ

nhắn xinh đẹp, khi là nam

thì

tiêu sái tuấn mỹ.


thì

ra

trên

thế giới này cũng có người như vậy, càng khó hơn chính là, ngay cả biết

rõcô



một



gái, nhưng khi



mặc đồ nam,

thì

sẽ

không

tự chủ mà đem



trở thànhmột

cậu thanh niên.


Vào thời điểm này,

trên

người



không

hề nhìn ra được bất kỳ đặc điểm nào của phái nữ, đây cũng là nguyên nhân khi



mặc đồ nam,

không

có ai hoài nghi thân phận

cô.


„Đêm nay ta dẫn cậu vào Miao Sith.“ Edward Hill

nói.


„Tôi

không

phải quý tộc vẫn có thể vào sao?“ Trì An hỏi, Miao Sith chính là nơi mà bọn họ muốn đến bắt giữ hải tặc, nơi này chỉ tiếp đãi giới quý tộc.


„Cậu là quý tộc!“ Edward Hill khẳng định, „Nhà Durth là quý tộc,

hiện

tại vẫn chưa bị cắt bỏ khỏi quý tộc phổ.“


Trì An

không

để bụng,

nói

tiếp: „Quý tộc xuống dốc, bị đuổi khỏi vùng Warner của quý tộc, đúng

không?“


Vùng Warner là khu vực sinh hoạt của quý tộc.

Edward Hill nghẹn giọng, tiếp tục

nói: „Chỉ cần là quý tộc, vô luận hưng thịnh hay xuống dốc, đều có thể Miao Sith.“

hắn

trả lời, tiếp tục

nói, „Hơn nữa,

hiện

tại cậu là bạn của gia tộc Hill.“


Trì An rất có hứng thú nhìn

hắn, cười

nói: „thật

là vinh hạnh cho tôi, có thể là bạn của Hill trưởng quan.“


Xe ngựa chạy khoảng

một

giờ, sau cùng cũng đến nơi cần tốt.


Sau khi có người xuống xe, lập tức có người hầu tiến đến, tiếp nhận thư tín xác nhận thân phận của người hầu nhà Hill, vội vàng cung kính nghênh đón bọn họ vào tòa nhà được thiết kế huy hoàng rực rỡ.

Nơi này giống như địa phương tiêu pha cao cấp nhất, nơi nơi đều được trang trí bằng thủy tinh được điêu khắc tinh xảo và trân châu, lọt vào trong mắt người xem, mỗi vật phẩm đều sang quý xa xỉ, kiến trúc tổng thể rực rỡ trong đêm tối, như hòn ngọc

trênđảo. Người đến nơi này đều là quý tộc có thân phận cao quý, ăn mặc hoa phục, cầm ly champangne, cử chỉ ưu nhã, hai ba người tụ lại thành nhóm

nói

đùa với nhau.


Nơi này là sảnh ngoài của Miao Sith, cách điệu cao nhã, các quý tộc đều bày ra vẻ hoàn mỹ nhất của bản thân.

Khi Edward Hill tiến vào, lập tức có người đến chào hỏi, mời

hắn

tham gia đánh cuộc đêm nay.


„thật

là khách ít đến, nghe

nói

dạo gần đây Hill tiên sinh vô cùng bận rộn,

thật

lâukhông

đến nơi này, các



gái

như Jones tiểu thư vô cùng nhớ ngài.“

một

gã quý tộc cầm trong tay

một

cái đầu ưng nạm vàng

nói, tóc

hắn

được cố định bằng keo, lộ ra vầng trán no đủ, ngũ quan sắc bén, vô hình mang đến cảm giác khắc nghiệt lạnh lẽo cho người đối diện.


Edward Hill

nói: „Carter tiên sinh,

không

nghĩ đến ngài quan tâm tôi như vậy, quả

thậtgần đây hơi bận rộn.“


Hai người ta tới ngươi

đi

hàn huyên vài câu, lúc này ánh mắt Carter rơi xuống cậu thiếu niên bên cạnh Edward Hill, ánh mắt hơi lóe, tò mó hỏi: „Vị tiên sinh là người mới sao,

không

biết là thiếu gia nhà ai?“


„Cậu ấy là Joy Durth.“ Edward Hill

nói.


Trì An nhìn vị Carter tiên sinh, nở

một

nụ cười ấm áp.


Carter sửng sốt, trong lòng có cảm giác cổ quái.

Giới quý tộc luôn trưng ra mặt nạ hoàn mỹ khi xã giao đối với người khác, trong sinh hoạt cũng

không

tha mặt nạ hoàn mỹ đó, rất ít nhìn thấy nụ cười tự nhiên thuần túy như vậy,

không

hoàn mỹ, nhưng lại khiến người ta thập phần thoải mái.


Nhưng dòng họ “Durth”

thì

hắn

chưa nghe qua, chẳng lẽ cậu ta

không

phải quý tộc?


Carter hứng thú hỏi: “Đây là lần đầu tiên Durth tiên sinh đến đây đúng

không?

khôngbằng ta dẫn cậu

đi

dạo.”


“thật

tốt, vậy làm phiền Carter tiên sinh.” Trì An vui vẻ đáp ứng.


Carter thoáng nhìn qua Edward Hill, lộ vẻ đắc ý, sau đó nhanh chóng mang Trì An

đi.


Edward Hill nhìn theo bọn họ biến mất sau cánh cửa, quay đầu dặn dò người hầu

mộttiếng, hơi hơi sửa sang lại quần áo bản thân, sau đó

đi

đến

một

cánh cửa khác.


Trì An được Carter dẫn đến chỗ sòng bạc.

Vì đây là nơi giải trí của giới quý tộc, cho nên

không

khí của sòng bạc tuy rằng náo nhiệt, nhưng

không

mù mịt chướng khí như các sòng bạc của giới bình dân. Các quý tộc đều tự xưng là có cốt cách hơn người, ngay cả đánh bạc cũng muốn bản thân thoạt nhìn có đẳng cấp, này đó chỉ là tiêu khiển,

không

hề trầm mê trong đó.


Carter mang Trì An đến trước

một

chiếu bạc náo nhiệt, cười

nói: “Durth tiên sinh biết đánh cuộc

không?”


“Biết

một

chút.” Vẻ mặt Trì An đầy vẻ hứng thú.


Khóe miệng Carter nhếch cười, vừa lệnh người hầu

đi

cấp Trì An đổi thẻ, vừa

nói

với người xung quanh: “Vị này là bạn Edward Hill mang đến – Durth tiên sinh, mọi người có thể cùng cậu ta vui vẻ chơi cùng nhau.”


Đám người lập tức ồn ào, ánh mắt các tiểu thư quý tộc ngồi xem cách đó

không

xa cũng bị hấp dẫn lại đây, đặc biệt là nghe

nói

là bạn của Edward Hill,

trên

mặt

khôngnhịn được lộ ra thần sắc hứng thú, chỉ có

một

người khi thấy



bộ dáng của Trì An, sắc mặt

trên

mặt nháy mắt trở nên cứng đờ.


“A, Molly, kia

không

phải là tên tiểu tử ném túi tiền cho



vào ngày đó sao?”

một

tiểu thư quý tộc đứng bên cạnh lên tiếng,



ta cũng nhận ra Trì An.


Molly Jones siết chặt cây quạt, sắc mặt lạnh lùng, gắt gao nhìn chằm chằm người trước chiếu bạc, hận

không

thể xé rách mặt cậu ta.


Chưa từng có người nào làm



khuất nhục như vậy, cố tình cho đến bây giờ,



vẫn chưa cấp tên nhóc này

một

trận giáo huấn nào, những người kia cũng

không

biết

đanglàm gì, thế nhưng

không

ai có thể thu thập tên nhóc này.


Trì An hoàn toàn

không

biết Molly Jones tức giận,



đang

vô cùng cao hứng mà gia nhập đánh cuộc, sau khi nghe qua quy tắc

một

lần,



rất nhanh nắm giữ bí quyết trong đó, ban đầu thua mấy ván, tiếp theo lại

một

đường thắng tới, giống như có nữ thần may mắn bên người.


Sau hai giờ, những quý tộc kia mặt mày xanh mét,

nói

sao cũng

không

cùng



đánh cuộc.


Trì An cầm trong tay giấy nợ do các quý tộc tự tay viết, nhìn bọn họ

nói: “Cám ơn lễ vật của các vị, ngày khác tôi

sẽ

cho người đến thu!”


Quý tộc ra tay hào phóng, lợi thế

không

chỉ có đồng vàng, mà là lấy tài sản làm vật đánh cuộc,

thật

biết chơi, Trì An đều thắng họ

không

chút ngượng ngùng.


Sau hai giờ,



đã

đem phần lớn tài sản cần thắng vào tay để khôi phục gia tộc Durth, có những thứ này, nhà Durth rất nhanh có thể khôi phục lại vinh quang, Elena hẳn

sẽvô cùng cao hứng.


Trong lúc



cười đến vui vẻ, những quý tộc đánh cuộc cùng



lại mặt mày xanh lét, sôi nổi dùng ánh mắt bất thiện nhìn người mang



đến đây – Carter, cho rằng

hắn

cố ý mang “đồ thần” này đến hố họ.


Carter nhìn Trì An dại ra, tiếp thu ánh mắt của những người đó, trong lòng phát hoảng, miệng như ăn phải phải thuốc đắng.

Quả nhiên, bạn bè của Edward Hill nơi nào là người đơn giản, Edward Hill dám dẫnhắn

đến đây, tất nhiên có chỗ hơn người. Chẳng lẽ kỳ

thật

Edward Hill muốn hố

hắnsao?


Rốt cuộc, Joy Durth là thần thánh phương nào?

Lúc này, Carter mới cẩn thận nhớ lại dòng họ ban đầu mà mình xem

nhẹ, càng niệm, càng cảm thấy dòng họ “Durth” này

thật

quen tai, phảng phất như

đã

nghe qua ở nơi nào.


Trì An đem vật thắng được giao cho người hầu của Miao Sith giữ, giao phó: “Ta

đi

nghỉ ngơi trước, đợi lát nữa ta rời khỏi, nhớ đem những thứ này cho ta.”


nói

xong,



tùy tay ném

một

thỏi vàng cho tên người hầu.


Người hầu tươi cười thân thiết dạ

một

tiếng.


Trì An đối với những quý tộc có sắc mặt khác nhau kia

nói: “Tôi

đi

nghỉ ngơi trước, đợi chút nữa trở lại đánh cuộc cùng các vị.”


Nhóm quý tộc thiếu chút nữa là

không

thể duy trì vẻ tươi cười giả dối

trên

mặt, hận đến mức muốn đến đánh



một

trận!


Còn đánh cuộc?! Tặng

không

tiền cho cậu ta sao?

không

đánh!


một

đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu rời

đi, sau đó cái gì cũng

không

cần

nói, trực tiếp chạy lấy người, đỡ phải lưu lại, đợi chút nữa còn muốn đánh cuộc cùng cậu.


Khi Trì An ra cửa,

thì

phát

hiện

mình bị theo dõi, người theo dõi có vài người, hiển nhiên là vài nhóm người chú ý đến

cô.


Nghĩ đến vừa rồi



nổi bật như vậy, cũng

không

có gì kỳ quái.


Khi Trì An

đi

qua chỗ ngoặt

thì

dừng lại, đột nhiên duỗi tay, kéo người vội vội vàng vàng chạy tới, nháy mắt,

một

thân thể mềm ấm thơm tho bổ nhào vào lòng ngực

cô.


“Jones tiểu thư.” Trì An kéo dài giọng nhìn



gái

trong lòng mình, cười tủm tỉm

nói, “đã

lâu

không

gặp, chúng ta

thật

sự

có duyên.”



nhẹ

nhàng vuốt ve khuôn mặt

côgái

trong ngực mình,

thật

mềm nha.


“Tên lưu manh, còn

không

buông ta ra.”


Trì An

nhẹ

buông tay, mắt thấy



ta gần như bị té

trên

mặt đất, lập tức duỗi tay ôm eo

cô, đem



ôm vào lòng, trước khi



ta tức giận, tay đẩy

nhẹ, đem



ta ấn lên tường, để



ta theo bản năng mà dựa vào tường để đứng vững.


Tức khắc Molly Jones tức giận đến tóc muốn dựng thẳng đứng, người này quả

thật

là chơi



mà.


“Jones tiểu thư

đi

theo tôi làm gì?” Trì An dựa vào tường, lười biếng hỏi.


Molly Jones cười lạnh

nói: “Nơi này là Miao Sith, ta là khách, ta muốn

đi

nơi nào

thì

đinơi đó, làm sao lại

nói



đi

theo ngươi? Ngươi

thật

không

biết xấu hổ.” Vẻ mặt



ta đầy

sự

khinh thường, vì động tác lúc trước của Trì An, mà

đã

đem



trở thành

mộttên lưu manh háo sắc.


Trì An

không

sao cả mà à

một

tiếng, xoay người rời

đi.


Molly Jones cắn cắn môi, tiếp tục

đi

theo sau.




hận chết cái kẻ làm



mất mặt trước Edward Hill, luôn muốn tìm

một

cơ hội giáo huấn cậu ta

một

trận, vừa lúc

hiện

tại ở Miao Sith, cũng

không

phải là địa phương mà tên Joy Durth nghèo túng này có thể ở, vừa lúc có thể nhân cơ hội này mà dạy bảo cậu ta

một

trận.


Trì An lắc lư rời

đi,

đi

đến trước cửa

một

căn phòng, gõ gõ vài cái.


Molly Jones nhíu mày nhìn cậu,

không

biết cậu tới đây làm gì, nơi này chính là nơi chuyên môn phục vụ đặc thù cho nam giới quý tộc, chẳng lẽ cậu ta cũng muốn…


Nháy mắt, Molly Jones càng khinh thường Trì An.

Quả nhiên,

một



gái

dáng người gợi cảm mở cửa ra, quần áo

trên

người vô cùng nóng bỏng,

trên

mặt trang điểm sắc sảo, môi hồng như cánh hoa hồng, khắp nơi đều lộ ra vẻ phong tình gợi cảm.


“A, tiểu thiếu gia đến đây, đêm nay cần

yêu

cầu phục vụ gì đây?”



gái

kia cười quyến rũ hỏi.


Trì An cười nhìn



ta,

nói: “Vị tiểu thư này, làm phiền, Rogier Jill tiên sinh ở đây sao?”


“Ở…”



gái

kia còn chưa

nói

xong,

đã

bị người đẩy ra ngoài, dưới chân lảo đảo thiếu chút nữa là té ngã.




ta

đang

muốn tức giận, nhưng khi thấy

một

màn trong phòng, ả ngạc nhiên mà trừng lớn đôi mắt.


Trong chốc lát, Trì An

đi

ra, nhìn



ta mỉm cười,

nói: “Mấy vị tiên sinh cùng Rogier Jill đến đâu?”


“Cậu, cậu, cậu… Cậu gϊếŧ ngài ấy?” Hàm răng



ta đập vào nhau lập cập, sợ tới mức cả khuôn mặt đều vặn vẹo.


“không

có, tôi

không

gϊếŧ

hắn,

hắn

chỉ ngủ thôi.” Trì An ôn hòa

nói.


Lúc này



gái

mới

nhẹ

nhàng thở ra,



không

biết người này muốn làm gì, có thể thấy được cậu ta có thể chế phục Rogier Jill cường tráng hơn mình, hơn nữa còn dùng kiếm chém rớt đôi tay của ngài ấy, trong lòng

không

rét mà run,

không

dám giở trò gì, thành thành

thật

thật

mà đem vị trí những người khác

nói

cho cậu ta.


“Tiểu thư có thể dẫn đường hay

không?” Trì An ôn nhu hỏi, đôi mắt đen láy như vì sao trong đêm tối, phát ra ánh sáng nhu hòa.




gái

giống như bị mê hoặc, đỏ mặt,

đã

quên màn khủng bố vừa rồi, kiều mị

nói: “Tiên sinh, đương nhiên có thể.”


Vừa vặn Edward Hill lại đây tìm Trì An chuẩn bị cùng nhau hành động, thấy

một

màn như vậy, nháy mắt trầm mặc.


Đồng dạng trầm mặc còn có kẻ theo đuôi Molly Jones.

Trì An nhìn

hắn,

không

nhịn được tươi cười,

nói: “Ngài đến vừa lúc, Hill trưởng quan, vị tiểu thư này

sẽ

dẫn đường cho chúng ta.”


Edward Hill

đi

tới, nhìn



gái

kia trầm giọng: “Phiền toái

cô.”




gái

kia phục hồi lại thần sắc, sắc mặt trắng bệch, mơ hồ hiểu



tình huống

hiện

tại vô cùng

không

thích hợp, chỉ là



ta

đã

không

thể cự tuyệt, chỉ có thể nhìn Edward Hill mang người vào phòng, đem Rogier Jill với đôi tay máu chảy

không

ngừng kia trói lại dẫn

đi.


Molly Jones

đi

tới,

đang

muốn

nói

chuyện cùng Edward Hill, khi thấy



người trong phòng, tức khắc hét lên.


Tiếng thét của



ta đưa đến

một

vị khách

đi

ngang qua, khi nhìn



tình huống trong phòng,

hắn

giận dữ gầm lên: “Các ngươi

đã

làm gì?”


Tiếng rống giận khiến cho

hiện

trường trở nên hỗn loạn, mấy cánh cửa phòng cùng nhau mở ra, lập tức

một

đám người sắc mặt dữ tợn lao ra.


“Là bọn họ sao?”

Trì An hỏi Edward Hill, sau khi thấy

hắn

gật đầu,



cũng

không

nói

lời vô nghĩa, cầm kiếm trực tiếp tiến lên.


Edward Hill cũng cùng tùy tùng cùng nhau tiến lên, vốn là muốn giúp

cô, nhưng tốc độ Trì An quá nhanh, trong giây lát

đã

đứng trước mặt mấy tên hải tặc, kiếm trong tay nhanh giống như ảo ảnh, còn chưa nhìn



động tác của

cô, những tên hải tặc kia

đãkêu thảm thiết,

trên

mặt đất rớt mấy cánh tay, máu bắn đầy đất.


Molly Jones cùng



gái

kia nhịn

không

được mà nôn ra.


Sắc mặt của những tên đàn ông cũng thay đổi, những quý tộc nghe được động tĩnh chạy đến thấy

một

màn như vậy, sắc mặt lập tức trắng xanh cả ra, năng lực thừa nhận quá yếu, cũng nôn ra.


Tiếng kêu thảm thiết và tiếng nôn mửa vang lên đầy hỗn loạn, khiến

hiện

trường càng thêm loạn.


Trì An

không

có buông tha

một

tên hải tặc nào, chỉ cần là hải tặc, đều đánh tới, chặt

đimột

tay, phế bỏ bọn họ.


Edward Hill cùng đám tùy tùng đứng đó, đờ đẫn mà nhìn



thu kiếm vào vỏ, pháthiện

sự

tình thuận lợi đến mức

không

thể tưởng tượng được, bọn họ căn bản

không

có khởi động phương án hai,



đã

đem

sự

tình giải quyết xong.


Ấn theo kế hoạch của bọn họ, trước mượn cơ hội thăm dò nơi

ẩn

náu của đám hải tặc trong Miao Sith, sau đó chôn kíp nổ ở hậu viện, dời

đi

lực chú ý của những quý tộc khác, đặc biệt là những kẻ tiếp ứng với hải tặc, lại đem những tên hải tặc bắt

đi, trước mặt mọi người vạch trần thân phận bọn họ.


Tuy mọi chuyện phát sinh có chút nhanh, nhưng Edward Hill phản ứng cũng rất mau, cho người cởϊ qυầи áo những tên hải tặc kia, lộ ra ấn ký đặc trưng của hải tặc

trênngười chúng, lúc này mới từ từ nhìn về đám người, ánh mắt lướt qua mấy gã quý tộc.


“Bọn họ còn đồng lõa sao?” Trì An hỏi



gái

kia.




ta

đã

nôn đến suy yếu, đôi mắt tràn đầy hoảng sợ, ánh mắt nhìn Trì An tựa như gặp ma quỷ, run run

nói: “Còn, ở…”


Lời còn chưa

nói

xong, đột nhiên nghe được

một

tiếng thét vang lên.


Mọi người theo tiếng thét nhìn lại, chỉ thấy

một

tên hải tặc đem Molly Jones khóa trước ngực, kiếm trong tay đặt ở

trên

cổ

cô.


“Cứu ta…” Molly Jones khóc vang, mặt đầy nước mắt.

Tên hải tặc kia

âm

ngoan nhìn bọn họ, ánh mắt nhìn về phía Trì An đầy tàn nhẫn vàâm

trầm, lạnh lùng

nói: “Các ngươi đừng tới đây, nếu

không

ta gϊếŧ



ta.”


“Buông



ấy ra,



ấy là con của Jones đảo chủ…” Có người vội vàng lên tiếng.


“À, vậy ngươi gϊếŧ

đi.”


Nghe lời

không

để ý như vậy, tức khắc ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người lên tiếng.
« Chương TrướcChương Tiếp »